Công ty Viễn thông Cẩm Tú do Từ Hoa phụ trách đã lục tục ném gần chín trăm vạn vào đó, vậy mà kết quả vẫn không lý tưởng.
Từ Hoa rất áy náy, chủ động rút lại cổ phần thành hai mươi ba phần trăm, công ty Cẩm Tú chiếm bảy mươi bảy phần trăm cổ phần.
Hiện nay máy nhắn tin số đã bắt đầu thịnh hành, ngay cả các cán bộ cấp trung của tập đoàn Cẩm Tú cũng có một chiếc.
Ai tinh mắt đều có thể nhìn ra thị trường máy nhắn tin tiếng Trung rất có triển vọng, nhưng cục diện cứ kéo dài không thể giải quyết. Tô Bình Nam không trách cứ bất kỳ ai, hắn chỉ làm một việc khiến người ta khó bề tưởng tượng, đó là điều động Trương Đồng đến Viễn thông Cẩm Tú.
Tô Bình Nam gọi Trương Đồng đến phòng làm việc của mình, thản nhiên nói: "Ta điều ngươi tới Viễn thông Cẩm Tú, ngươi hãy ở lại phòng nghiên cứu cho ta, không có việc gì thì không được phép ra ngoài."
Chuyện xảy ra sau đó khiến toàn bộ lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Cẩm Tú cực sốc, bao gồm cả Tô Bình Nam.
Ngay tối hôm Trương Đồng đến Viễn thông Cẩm Tú, Từ Hoa và rất nhiều nhân viên kỹ thuật đã giải quyết được nan đề trong gần nửa năm ròng một cách dễ dàng, thuận lợi đến nỗi tất cả nhân viên kỹ thuật đều mắt chữ A mồm chữ O. Vẫn là những ý tưởng đó, vẫn là những phương pháp đó, điều khác biệt duy nhất là có thêm một Trương Đồng ngây ngây ngốc ngốc, cứ ngủ gà ngủ gật suốt. Sau chuyện này, địa vị của Trương Đồng trong Cẩm Tú tăng lên vùn vụt, hễ bộ phận nào gặp phải vấn đề khó giải quyết đều tươi cười mời Trương Đồng đến ngồi một lát.
Ngay cả Đỗ Cửu cũng thầm lẩm bẩm trong lòng, nếu mình đánh Trương Đồng thì có ảnh hưởng tới vận khí của mình hay không.
Từ khi trùng sinh tới giờ, lần đầu tiên Tô Bình Nam nảy sinh ý nghĩ đi học. Hiện tại tập đoàn đã đi lên chính quy, hắn có thể ngơi tay. Nguyên nhân lớn dẫn đến sai lầm lần này là hắn không có kinh nghiệm, may mà Trương Đồng vẫn là thần may mắn của hắn. Nhưng nâng cao trình độ của bản thân đã trở thành việc cấp bách của hắn.
"Học đại học?"
Tô Bình Nam hơi rối rắm, cả hai đời hắn đều chưa từng học đại học, bây giờ chuyện này đã bày ra trước mặt.
Đương nhiên trường đại học hắn muốn theo học không phải trường dành cho sinh viên bình thường, mà là khóa học MBA mở ra cho chủ công ty và tổng tài của doanh nghiệp nhà nước.
Trước khi đi học đại học, Tô Bình Nam làm hai việc.
Việc thứ nhất là bác bỏ thiết kế ngoại hình của máy nhắn tin phiên bản tiếng Trung được mệnh danh là "vua nhắn tin của Cẩm Tú".
Đám Từ Hoa bị ảnh hưởng bởi sản phẩm trên thị trường, hàng mẫu bọn hắn làm ra không khác gì máy nhắn tin số bình thường.
Người Hạ quốc coi trọng thể diện cỡ nào, Tô Bình Nam biết rõ. Hắn đặt ra yêu cầu ngoại hình nhất định phải thật to thật bắt mắt, nhất định phải khác biệt lớn so với máy nhắn tin số bình thường trên thị thường. Thứ nhất là để người ta vừa nhìn đã nhận ra đây chính là hãng Cẩm Tú đắt tiền nhất, như vậy người mua mới nở mày nở mặt.
Thứ hai là để nhanh chóng thu hồi vốn, giảm áp lực mở rộng. Tô Bình Nam quyết định tìm đại lý tiêu thụ ở khắp mọi nơi trên Hạ quốc ngoại trừ tỉnh Thiên Nam.
Quảng cáo rợp trời lập tức bắt đầu tuyên truyền, phương diện này thì tập đoàn Cẩm Tú đã quen tay hay việc.
Hiển thị chữ Hán, mẫu mã đặc biệt. Ở niên đại cả nước vẫn đang dùng máy nhắn tin số, đây là sản phẩm có tính đột phá.
Tức thì thương nhân có thực lực ở khắp mọi nơi trên cả nước như ngửi thấy mùi ngon, sôi nổi kéo đến Thiên Đô. Mặc dù điều kiện mở đại lý của tập đoàn Cẩm Tú cực kỳ hà khắc, nhưng không có ai là kẻ ngu. Chỉ trong một tuần ngắn ngủi, tập đoàn Cẩm Tú đã ký kết một trăm bảy mươi vạn đơn đặt hàng.
Từ Hoa và mấy nhân viên kỹ thuật chủ chốt cùng nắm giữ gần hai mươi ba phần trăm cổ phần của công ty Viễn thông Cẩm Tú, mới chỉ tính sơ sơ đã thấy lãi một trăm chín mươi bảy vạn. Kết quả trực tiếp là mấy ngày nay bọn hắn đi đường cứ lâng lâng, tựa như đang giẫm lên bông.
Một khi nữ nhân tò mò về một nam nhân, vậy thì khoảng cách nàng rơi vào lưới tình không còn xa.
Mạnh Hiểu Hiểu là một nữ tử kiêu ngạo và quyết đoán. Khi nàng phát hiện mình không dằn được lòng tò mò về Tô Bình Nam, nàng lập tức biến thành hành động.
Vương Kiến Văn nhận được cuộc gọi từ đường tỷ, giọng điệu của đối phương kiên quyết, vẫn lạnh trùng cao ngạo.
Nội dung chỉ có tám chữ: "Giúp ta làm quen với Tô Bình Nam."
Điện thoại đã vang lên âm báo bận từ lâu, nhưng Vương Kiến Văn vẫn chưa tỉnh táo lại từ cơn chấn động.
Cuối cùng thì Mạnh Hiểu Hiểu khiến nhà Vương, Mạnh nhức đầu nhất cũng có người trong lòng, đương nhiên người làm đường đệ không thể từ chối, lập tức đi tìm Trương Đồng.
Có thể nói mấy ngày nay Trương Đồng phất lên như diều gặp gió, trên mặt viết đầy bốn chữ "hừng hực khí thế". Về sự thành công của công ty Viễn thông Cẩm Tú, hắn dứt khoát ôm công lao lớn nhất thuộc về mình.
Mấy hôm nay Tô Bình Nam toàn tránh hắn, sợ mình không nhịn được sẽ đánh cái tên có mạch suy nghĩ kỳ lạ này thành đầu heo.
"Không thành vấn đề!"
Trương Đồng vỗ ngực đồng ý. Ban đầu hắn còn hơi do dự, trong đầu lóe lên thân ảnh nữ tử dưới pháo hoa.
Nhưng chẳng mấy chốc Vương Kiến Văn đã nịnh nọt tâng bốc Trương Đồng hết lời, khiến hắn không còn biết mình họ gì, lập tức vỗ ngực đồng ý.