Hơn một năm, thủ phủ Thiên Đô, một Tập đoàn Cẩm Tú như mặt trời ban trưa. Liên tiếp giao thủ khiến cho mọi người nhìn đến hoa mắt, ai cũng không ngờ được là ngắn ngủi nửa tháng, Lưu Vĩ Dân thua. Mà Tập đoàn Cẩm Tú ở tỉnh Thiên Nam, mượn cơ hội vươn xúc tu ra lũng đoạn chuyện làm ăn hải sản ở Đông Sơn và tiếp thu cung ứng ổ điện cho ba phủ phía tây.
Rất nhiều người sống ở Thiên Đô đột nhiên phát hiện, những cái mình ăn, mình ở đều như có cái bóng của Tập đoàn Cẩm Tú.
Chuyện này qua đi, Tô Bình Nam có danh hiệu thứ ba, Thiên Nam Vương.
Gần đây đại tiểu thư Lộ Lộ rất không vui, nguyên nhân là nàng bị điều cương vị.
Tại chuyến bay trước, một người nước ngoài sàm sỡ nàng, Lộ Lộ lập tức dội một ly cà phê lên đầu đối phương.
Không có bị đuổi việc mà chỉ điều cương vị, đây là kết quả xét xử của công ty hàng không, như vậy cũng đã nể mặt lắm rồi.
Các hãng hàng không bây giờ có "tiêu chuẩn thường trú" đối với trợ cấp của tiếp viên hàng không ở nước ngoài. Tiêu chuẩn thường trú là mức trợ cấp của quốc gia đối với thời gian lưu trú trên máy bay. Trong thời đại này, mức cao nhất có thể lên tới ba mươi hoặc bốn mươi đô la, và thấp nhất là mười hoặc hai mươi đô la, mức lương này có thể nói là cao không chê vào đâu được.
Cho nên thu nhập của tiếp viên hàng không bay quốc tế và bay trong nước khác biệt như ngày và đêm.
Bị điều cương vị khiến cho Lộ Lộ vốn đã quen tiêu tiền như nước cảm thấy giật gấu vá vai. Sao có thể vui vẻ được ?
Lộ Lộ chủ động xin bay tuyến Thịnh Kinh đến Thiên Đô, dù sao đều là bay trong nước, không bằng lựa chọn Thiên Đô, như vậy còn có thể bớt thời gian thăm người quen làm ăn ở Thiên Đô của mình.
"Xin chào ngài, xin hỏi ngài cần. . . ?"
Lộ Lộ chỉ mới nói nửa câu thì lại im bặt vì chấn kinh.
Ngồi ở khoang hạng nhất, Tô Bình Nam nhìn Lộ Lộ bởi vì chấn kinh mà luống cuống tay chân, trên mặt nở một nụ cười.
Phục vụ xong một lượt, Lộ Lộ trở lại chỗ ngồi của mình, đầu óc hỗn loạn tưng bừng.
"Người ngồi ở khoang hạng nhất rất giống sinh viên biết làm ảo thuật đêm hôm đó. Hẳn là cùng là một người chứ?"
Lộ Lộ cảm thấy tướng mạo rất giống, nhưng khí chất lại không quá giống, nàng có chút không dám xác định.
Lần này, Tô Bình Nam đi Thịnh Kinh, là vì tiếp xúc với Mã Gia Quân, chuẩn bị cho bước kế tiếp của đế quốc vật phẩm chăm sóc sức khỏe của hắn. Bởi vậy hắn ăn mặc hoàn toàn khác với khi đi học, một bộ âu phục được màu đen được đặc may thủ công khiến cho hắn khí thế mười phần.
Chuyện trải qua đêm hôm đó khiến cho ba cô gái khó mà quên được, có chút kỳ huyễn.
Lộ Lộ còn theo Đồng Lệ Dĩnh đi cửa hàng Mì Biên Cương mấy lần, đều là thất vọng mà về. Cho đến bây giờ, ba cô gái tụ họp thì thỉnh thoảng cũng nhắc lại chuyện hôm đó, có chút khó tin.
Tô Bình Nam phát hiện cả đoạn đường bay, Lộ Lộ có chút mất hồn mất vía, tần suất đưa mắt nhìn hắn cao kinh người.
Lộ Lộ đã có chút hoài nghi mình nhận lầm người, bởi vì người thoạt nhìn rất giống sinh viên đó từ đầu đến cuối đều không có nhìn mình một chút, giống như là hoàn toàn chưa từng gặp mình.
Cho đến lúc Tô Bình Nam xuống phi cơ, nhìn vẻ mặt ngỡ ngàng của Lộ Lộ, chớp chớp mắt với nàng.
Lộ Lộ lập tức hiểu, người này chính là sinh viên mà Nha Nha vẫn đang tìm.
Tâm tình nàng được vực dậy, đúng là cái tên đó.
"Nhưng mà cái tên đó làm gì?"
Nhìn Tô Bình Nam được mọi người vây quanh, Lộ Lộ càng tò mò.
Nhìn Tô Bình Nam cả người tản ra khí tức lăng lệ từ từ đi xa, Lộ Lộ không biết lấy đâu ra can đảm, đột nhiên hô: "Nha Nha đang tìm ngươi."
Tô Bình Nam cũng không có dừng lại, chỉ đứng xa vẫy vẫy tay với nàng.
Lần này Tô Bình Nam tới Thịnh Kinh, mục đích chủ yếu là Mã Tuấn Nguyên, huấn luyện Mã Gia Quân vừa đoạt giải quán quân. Hắn muốn mua một câu của Mã Tuấn Nguyên.
Bây giờ Mã Gia Quân được cả nước tung hô, Mã Tuấn Nguyên là hạng người gì, ở đời sau, Tô Bình Nam vô cùng hiểu rõ qua thông tin báo chí, hắn rất tự tin về lần hợp tác lần này.
"Tô tổng, bây giờ Tam Chu thanh thế to lớn ở phía nam, phương thức tiêu thụ của bọn họ phong phú, cha con Ngô gia không thể coi thường."
Lâm Phóng đã biết mục đích lần này, cũng hiểu rõ kẻ địch của mình, mặc dù năng lực hắn rất mạnh nhưng vẫn không dám xem thường.
Tập đoàn Tam Chu, một tập đoàn kinh doanh vật phẩm chăm sóc sức khỏe vô cùng lớn, ngày sau huy hoàng mấy năm rồi lặng yên không tiếng động. Trong thời kỳ bọn họ cường thịnh, số lượng tiêu thụ một năm đạt đến trăm tỷ.
Tô Bình Nam mỉm cười: "Nếu chúng ta quyết định đi ra Thiên Nam, thì chọn một đối thủ tốt một chút."
Lâm Phóng nghe được hùng tâm của Tô Bình Nam từ trong giọng nói lạnh nhạt của hắn, cũng có chút nhiệt huyết sôi trào, khẽ gật đầu nói: "Được, Tô tổng, vậy Cẩm Tú chúng ta đánh ra một cái giang sơn to lớn đi."
Mã Tuấn Nguyên sắc mặt đen nhánh, con mắt hẹp dài. Mang tới cho người ta cảm giác tâm cơ rất thâm trầm. Hắn nhìn một báo cáo nghiên cứu vật phẩm chăm sóc sức khỏe đến từ Đại học Thiên Nam trước mặt, tâm tư chập trùng không chừng.