Quan viên ra ra vào vào đều là người thành tinh, đương nhiên biết vị MC xinh đẹp kiêu ngạo này có bối cảnh gì, ai cũng tươi cười chào hỏi, hỏi gì nói nấy.
Người quay phim cũng họ Mạnh, đám quan chức đều đã đi vào gần hết, vội vàng buông camera xuống, lau mồ hôi, trong lòng tán dương: "MC Mạnh, vẫn là ngươi có mặt mũi, lần trước theo Vệ Hồng đi phỏng vấn, những đại lão gia này vô cùng khó nói."
Vệ Hồng mà hắn nói là một vị hoa đán khác của Đài truyền hình Thiên Đô, luôn tranh cao thấp với Mạnh Hiểu Hiểu.
Hôm nay Mạnh Hiểu Hiểu mặc một bộ đồ vét thương vụ thuần trắng, chân dài thẳng tắp rất thu hút sự chú ý. Nghe vậy thì cười cười: "Có những người không có thứ gì, lòe người cuối cùng lại không ra gì."
"Mạnh tỷ, nghe nói lần này trong thành phố hạ quyết tâm, muốn giải quyết dứt khoát, hẳn là có không ít công nhân muốn nghỉ việc."
Mạnh Hiểu Hiểu khẽ gật đầu, nàng hiểu một ít chuyện, năm ngoái kinh tế Thiên Đô suy giảm lợi hại, là thành phố trực thuộc tỉnh Thiên Nam, thế mà chỉ xếp hạng thứ sáu, bởi vậy hạ đại quyết tâm muốn vứt bỏ một nhóm xí nghiệp, nâng đỡ kinh tế dân doanh, để đạt tới mục đích tăng lên một lần nữa.
Trong lúc nói chuyện, từng chiếc xe bắt đầu lái vào hội trường, Mạnh Hiểu Hiểu lập tức nghiêm túc lại, trong mắt của nàng, có hai nhân tuyển nhất định phải phỏng vấn.
Cơ giới Hoành Đạt Chương Tiết và Tập đoàn thế giới mới Lưu Vĩ Dân.
Cái trước là tập đoàn lớn hoàn thành cải cách xí nghiệp nhà nước năm ngoái ở Thiên Nam, Chương Tiết cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, trong một năm đã hoàn tất chỉnh hợp tập đoàn công nghiệp nặng từ hao tổn đạt đến lợi nhuận 7000 vạn, đó cũng là nguyên nhân tại sao thành phố Thiên Đô toàn lực cải cách. Mà cái sau thì được xưng là nhà giàu nhất Thiên Đô, sản nghiệp dưới tay chủ yếu tập trung ở xuất khẩu thực phẩm và vận chuyển. Hôm nay cử động của hai người trên buổi đấu giá có thể quyết định hội nghị có hoàn thành viên mãn hay không.
"Đuổi theo."
Mạnh Hiểu Hiểu nhìn thấy biển số xe là Thiên A22222 lao vụt vào sân thì lập tức kêu tiểu Mạnh, bước nhanh tới đó.
Biển số xe của những nhân vật phong vân Thiên Đô này, Mạnh Hiểu Hiểu đều nhớ kỹ trong lòng, nhìn là biết đây là Lưu Vĩ Dân ở Thiên Đô đến.
Lưu Vĩ Dân vừa xuống xe thì thấy Mạnh Hiểu Hiểu chạy chậm đến, hắn ra hiệu cho thủ hạ chờ một lát, con gái của Mạnh Bộ trưởng, vẫn phải nể mặt.
"Tiểu Mạnh càng ngày càng xinh nhỉ!"
Trước tiên Lưu Vĩ Dân khen Mạnh Hiểu Hiểu một câu, sau đó cười híp mắt chờ Mạnh Hiểu Hiểu đặt câu hỏi.
Mạnh Hiểu Hiểu nở nụ cười ngọt ngào: "Hội nghị lần này là phát súng lệnh để Thiên Đô, thậm chí là Thiên Nam đẩy nhanh tiến độ cải cách. Chẳng hay Lưu tổng đánh giá thế nào về việc này?"
Lưu Vĩ Dân tràn đầy khí thế: "Ta không nói kiểu quan cách nữa. Lần này là khởi điểm củng cố cho nền kinh tế Thiên Đô phát triển nhanh chóng một lần nữa, cũng là cơ hội để tập đoàn Tân Thế Giới vươn mình bay cao một lần nữa. Vì vậy ta rất có lòng tin, Thiên Đô chúng ta sẽ ngày càng tốt hơn."
"Vậy mục tiêu chính lần này của Lưu tổng là gì? Ngài có tiện chia sẻ không?"
Mạnh Hiểu Hiểu tiếp tục đặt câu hỏi.
"Bí mật thương mại."
Lưu Vĩ Dân khẽ mỉm cười, từ chối trả lời.
"Vậy đối thủ cạnh tranh chủ yếu lần này là Chương tổng của Công nghiệp nặng Hoành Đạt sao?"
Lưu Vĩ Dân dừng bước, nhìn Mạnh Hiểu Hiểu rồi lắc đầu: "Ngành nghề của hai chúng ta không hề xung đột, có lẽ lần này đối thủ của ta không có ý tốt."
"Không có ý tốt?"
Mạnh Hiểu Hiểu bắt được trọng điểm. Lưu Vĩ Dân cười ha hả, cất bước đi về phía trước, vừa đi vừa nói: "Tiểu Mạnh à, bản lĩnh của ngươi chưa đến nơi đến chốn rồi. Cẩm Tú ở Ô thành là thần tài mà thị trưởng Tống của chúng ta đặt biệt mời tới đó."
"Cẩm Tú ở Ô thành?"
Mạnh Hiểu Hiểu nhìn bóng lưng Lưu Vĩ Dân như có điều suy nghĩ. Hình như mình nghe thấy cái tên này ở đâu rồi thì phải.
Tiếp đó, các nhân vật quan trọng trong giới kinh doanh lần lượt xuất hiện, Mạnh Hiểu Hiểu bắt đầu bận rộn, tạm thời ném cái tên này ra sau đầu.
Sắp tới thời gian khai mạc, người đến tham dự cũng vào hội trường gần hết. Mạnh Hiểu Hiểu tháo máy ghi âm gài ở eo và micro cài bên tai xuống, đưa cho trợ lý trong tổ săn tin.
"Có thể nghỉ ngơi một lát rồi. Theo dự tính thì cuộc tọa đàm diễn ra trong ba tiếng, tiết mục chính của chúng ta là buổi đấu giá kế tiếp. Mọi người có chuyện gì thì mau xử lý đi."
"Tiểu Mạnh tỷ."
Trợ lý Tiểu Dương chỉ vào một người trẻ tuổi chạy ra khỏi hội trường, đầu đầy mồ hôi, nét mặt lo lắng, dõi mắt ra xa nhìn ngó gì đó.
Mạnh Hiểu Hiểu biết người trẻ tuổi này, là thư ký Tiểu Lâm của thị trưởng Tống, chắc là đã xảy ra chuyện gì đó.
Sắc mặt Tô Bình Nam hết sức khó coi, nếu còn không biết có người ngáng chân hắn thì đúng là sống uổng rồi.
Đoàn xe đang đi trên đường, sắp tới hội trường thì bị cảnh sát giao thông kiểm tra giấy phép lái xe. Xem ra đối phương cũng là kẻ có thủ đoạn thông thiên, rõ ràng là muốn làm chậm trễ hành trình của hắn.