"Lý Cương."
Đây là nhân vật mới bị bắt gần đây, gây xôn xao giới cảnh sát. Bây giờ cái tên này lại vang lên bên tai Mạnh Hiểu Hiểu.
Nàng cũng nghe thấy tin đồn về Tô Bình Nam và Lý Cương. Vốn dĩ Mạnh Hiểu Hiểu cho rằng đó chỉ là tin đồn mà thôi, không ngờ hôm nay lại thu được tin tức đáng kinh ngạc ở hội sở.
Như vậy tin đồn này rất có thể là sự thật. Mạnh Hiểu Hiểu không khỏi càng thêm tò mò về Tô Bình Nam.
Cốc cốc! Tiếng gõ cửa vang lên.
Thanh tỷ với phong thái yêu kiều và đường cong quyến rũ đi vào phòng.
Mạnh Hiểu Hiểu là một MC nổi tiếng, ba có một chân trong tỉnh ủy. Xét về tình về lý thì Thanh tỷ là bà chủ phải đến chào hỏi.
"Mấy hôm nay Hiểu Hiểu vất vả rồi, trên tivi toàn là bản tin phỏng vấn của ngươi. Chắc là mấy ngày nay ngươi chạy đây chạy đó suốt nhỉ? Nữ hài tử phải nghỉ ngơi nhiều vào."
Thanh tỷ ân cần dặn dò.
Mạnh Hiểu Hiểu hàn huyên vài câu rồi nói thẳng vào chủ đề.
"Nghe nói hôm trước hắn đến hội sở các ngươi tìm Lâm Tuyết?"
Mạnh Hiểu Hiểu chỉ vào tivi.
Thanh tỷ quay đầu nhìn Tô Bình Nam trong tivi, lộ vẻ nghi ngờ. Bình thường Mạnh Hiểu Hiểu vẫn luôn lạnh lùng cao ngạo, đây là lần đầu tiên nàng nhắc tới tên của nam nhân. Nhìn vẻ mặt hơi mất tự nhiên của Mạnh Hiểu Hiểu, Thanh tỷ mỉm cười nói: "Nghe giọng điệu này của ngươi, lẽ nào ngươi rất quan tâm tới Tô Bình Nam?"
Mạnh Hiểu Hiểu vội vã lắc đầu, giả vờ không thèm để ý: "Tin tức rầm rộ, ta khó nén tò mò nên hỏi thăm mà thôi."
Không hiểu sao câu nói của cô em họ trong tiệc rượu ngày hôm đó lại vang lên trong đầu nàng.
Mạnh Hiểu Hiểu thầm nghĩ: "Lẽ nào mình thật sự có cảm giác với nam nhân cường thế kia?"
Nàng
Khang Giai Di hơi thất vọng, tin tức từ Lục Phiến Môn vẫn chưa có tiến triển gì.
Xem ra đã đến lúc phải dùng đến tấm danh thiếp này rồi, hi vọng người này lợi hại như ông chủ Ngưu nói.
Cứ tìm đại một cửa hàng của công ty Cẩm Tú rồi đưa danh thiếp cho bọn hắn xem là được, đơn giản ấy mà.
Khang Giai Di vẫn còn nhớ ánh mắt đắc ý của Ngưu Quảng Phát khi hắn nói những lời này.
Nàng ôm tâm trạng thấp thỏm, tìm đến một phòng game trực thuộc công ty Điện tử Cẩm Tú rồi đi vào.
Lúc vào trong, Khang Giai Di còn thầm nghĩ trong lòng: nghiệp vụ của công ty này thật phức tạp, ngay cả phòng game cũng có.
Mọi chuyện xảy ra kế tiếp đã trở thành hồi ức khó quên trong đời nàng, cũng hoàn toàn thay đổi nhân sinh quan của nàng.
Phòng game không rộng lắm, bên trong có gần năm mươi máy game thùng. Trong phòng chật kín, toàn người là người. Hai hán tử mặc đồ đen ngồi ở quầy tiếp tân, thân hình bưu hãn, khuôn mặt hung dữ.
Khang Giai Di đặt danh thiếp trước mặt hai người này, rụt rè lên tiếng: "Ta muốn tìm người này nhờ hắn giúp ta một việc."
Một trong hai đại hán áo đen đứng dậy, nhận tấm danh thiếp mà Khang Giai Di đưa tới. Hắn chỉ liếc một cái, sắc mặt lập tức thay đổi, vẻ mặt chuyển từ nghiêm túc thành tươi cười.
"Xin người chờ một lát."
Một nam tử vội vàng nói một câu rồi chạy vọt ra ngoài.
Tiểu Trang là người tổng phụ trách phòng game của công ty Cẩm Tú, cuộc gọi nhanh chóng được kết nối với hắn. Sau khi nghe tin này, Tiểu Trang thoáng sửng sốt, hắn biết tấm thẻ đen này nằm trong tay ông chủ Ngưu ở Đồng thành.
Tuy không biết tại sao nó lại rơi vào tay một nữ hài, nhưng hắn không dám chậm trễ, lập tức gọi điện cho Tô Bình Nam.
Tô Bình Nam nhận được cuộc gọi chỉ nói một câu: "Thấy nàng như thấy ta."
Rồi cúp máy luôn.
Toàn bộ phận do Tiểu Trang phụ trách lập tức dốc sức hành động.
Khang Giai Di và hai cái đồng nghiệp đợi khoảng hai phút thì thấy một nam tử gầy gò để tóc ngắn đi đến, phía sau còn có mười mấy hán tử mặc đồng phục thống nhất là vest đi theo.
"Xin hỏi ai là người giữ tấm danh thiếp này?"
Người vừa đến rất khách khí, hỏi bằng giọng điệu cực kỳ cung kính.
Thấy hai đồng nghiệp nam hoảng sợ ra mặt, Khang Giai Di bèn đứng dậy, dốc hết can đảm trả lời: "Là ta."
Tiểu Trang nhìn nữ tử trước mặt. Tuổi không lớn, ngoại hình rất xinh, nhưng vẫn lộ vẻ non nớt và bướng bỉnh của người trẻ tuổi.
Bất kể người trước mặt trẻ cỡ nào, non nớt ra sao, Tiểu Trang biết nàng tương đương với Tô Bình Nam đang ở trước mặt mình. Hắn lập tức quay lại ra hiệu cho đám người phía sau. Mười một hán tử đồng loạt khom người hành lễ với Khang Giai Di.
Tiểu Trang nhẹ nhàng hỏi: "Xin hỏi người cần chúng ta làm gì? Chỉ cần người nói ra, chúng ta sẽ dốc toàn lực làm cho người."
Khang Giai Di lớn chừng này, lần đầu tiên bị nhiều hán tử bưu hãn đối đãi như vậy. Nhất thời nàng luống cuống tay chân, lúng túng nói: "Ta chỉ muốn tìm đồng nghiệp của mình."
Tiểu Trang gật đầu: "Lên xe bàn bạc, ta sắp xếp bữa tối cho người trước đã."
Nói rồi hắn ra dấu mời.
Khang Giai Di ra cửa phòng game, tức thì trông thấy một chiếc xe vô cùng khí thế đỗ trước cửa, hãng xe này nàng chưa gặp bao giờ.
Một nam phóng viên đồng hành với nàng là người mê xe. Khi nhìn thấy biểu tượng nữ thần bay sừng sững trên xe, hắn lập tức ngẩn ra, buột miệng chửi thề.
"Sao vậy?"
Đồng nghiệp nam còn lại hơi căng thẳng, tức khắc lên tiếng hỏi.
"Không có gì, lần này chúng ta gặp may rồi!"
Phóng viên mê xe vội vàng trả lời, sau đó lập tức tăng tốc đi theo Khang Giai Di.