Tiểu nha đầu vừa gọi cha liền thuận thế mở bàn tay nhỏ bé muốn ôm hắn một cái.
Lộ An Chi giơ hai tay lên, cười nói:
"Cha cầm quà cho con, không ôm được Phi Phi.”
Phi Phi kêu một tiếng "Òaaaa", mọi chú ý đều nhìn vào hai tay của hắn.
Trương Tố Hinh đứng ở phía sau Lộ An Chi, chờ Lộ An Chi đi vào, đặt một đôi dép lê mới tinh trước mặt Lộ An Chi, nói:
"Ngươi thay đi, ta mới chuẩn bị cho ngươi á.”
Lộ An Chi đặt toàn bộ túi xuống đất, đi dép lê. Tiểu Phi Phi vòng quanh mấy cái túi xem ra trông mòn con mắt nhưng cũng không dám tự tiện mở cái túi ra.
Xem ra Trương Tố Hinh giáo dục con bé rất khá, trước khi không tin chắc là đồ của mình, cô bé sẽ không tùy tiện đụng vào.
Lộ An Chi thay xong giày, đem đồ chơi trong túi lấy ra đặt lên bàn, cười nói:
"Nhìn xem là cái gì này?"
Con mắt Phi Phi sáng lên, giống như báo tên món ăn một ý niệm nói:
"A! Xe! Thỏ! Hộp! Quần áo! Quần áo! Quần áo! Quần áo! Quần áo!”
Lượng từ vựng của cô bé còn chưa đủ để phân biết các loại áo thun, áo sơ mi các loại bằng ngôn ngữ, nên tất cả đều nói quần áo.
Trương Tố Hinh bất ngờ nói:
"Đến thì đến, còn mua nhiều đồ như vậy.”
Lộ An Chi cười nói:
"Mua cho con gái, không nên sao?”
Trương Tố Hinh cũng không khỏi nở nụ cười:
"Hẳn là vậy."
Nàng quay đầu hỏi Phi Phi:
"Con Thích không?
Phi Phi vui vẻ cười nói:
"Vâng! Con thích!”
Con bé nhân mạnh từng chữ một
Thấy con bé nhất thời lượm nhặt đồ chơi, nhất thời cầm lấy quần áo, nhìn trái nhìn phải, xem ra thật sự là rất thích.
Con bé đang bận rộn với những thứ này một mình, Lộ An Chi tạm thời không cần để ý đến con bé, vừa lấy ba lô từ trên lưng xuống, vừa nói với Trương Tố Hinh:
"Tôi còn tưởng rằng đại minh tinh như nàng sẽ ở trong tiểu khu xa hoa gì chứ, không ngờ nàng lại ở đây.”
“Ta cũng đã rút lui được ba năm trước rồi. trước kia ta từng sống trong căn nhà to nhất ở phía kia, nhưng đó là là căn nhà được công ty cấp, khi ra rời khỏi màn ảnh thì để dành được một khoản mua căn nhà, xem xét rất lâu mới quyết định mua căn nhà này."
"Giá cả nơi này cũng phù hợp, vừa hay ta có thể tiếp nhận, dù sao ta cũng đã lui về hậu trường, cũng không biết sau này phải làm gì, ta dù sao cũng phải tiết kiệm một chút tiền, để tiền nuôi con gái."
"Thứ hai, căn nhà này không phải là nhà mới không cần trang trí thêm, bố cục trang trí của cũng không tệ, hợp với ta. Ta tránh được rất nhiều phiền toái, cũng có thể chăm sóc cho đứa trẻ cho con mình.
"Sau khi mang thai Phi Phi, ya thường xuyên lên mạng tra một số chuyện liên quan đến con cái, ta cảm thấy một đứa trẻ sống trong nhà mới thật đáng sợ..."
Nàng vừa nói chuyện vừa lấy chiếc ba lô từ tay Lộ An Chi, định giúp đặt ở bên cạnh, nhưng tay không thể nâng lên.
Nàng không khỏi thắc mắc hỏi.
"Nặng quá, ngươi đang đeo cái gì vậy?"
Lộ An Chi nói:
"Là máy tính. Biên tập thúc giục bản thảo hơi gấp, ta cũng gấp gáp, liền mang theo laptop. Bớt chút thời gian viết bản thảo.”
Ánh mắt Trương Tố Hinh sáng lên:
"Là phần thứ ba của Long tộc sao?”
Lộ An Chi gật đầu:
"Vâng, tên là"Hắc Nguyệt Thủy".”
Trương Tố Hinh nói:
"Bộ này không phải viết về một Long Vương như Constantine hay Hạ Di chứ?"
Điều nàng không thể chịu đựng nhất, rõ ràng là hắn chính là ông chủ của những nhân vật này!