Chương 93: [Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn

Đột phá (2)

Phiên bản dịch 4890 chữ

Nhất thời, một cỗ trí nhớ vất vả cần cù tu luyện hiện ra.

Hắn tu hành giai đoạn cửu phẩm của “Thổ Phách Công” ngày qua ngày, thẳng tới một năm sau mới đạt đến đích.

Ngay sau đó là kết quả.

Hắn cảm thấy bụng mình đột nhiên bốc cháy.

Nhưng ngọn lửa này chỉ ấm áp và không hề đau đớn.

Hắn hít sâu một hơi, lại chậm rãi thở ra, dòng nhiệt cháy kia liền từ bụng ra ngoài, ngay sau đó lại giống như một cái cá nóng rực, bơi trong cơ thể hắn.

Chỗ nó đến, bách hài đều thoải mái, bộ phận thân thể đối ứng cũng giống như được cường hóa, có một cảm giác lực lượng nổ tung, nhưng sau khi dòng nhiệt rời đi, loại cảm giác sức mạnh này cũng biến mất không thấy.

Ngoại trừ cảm giác cường hóa thì còn có một cảm giác ôn dưỡng, đó chính là nhiệt lưu đang ôn dưỡng thân thể, làm cho lực lượng cả người hắn trở nên cường đại hơn.

Loại cảm giác này hắn đã từng thể nghiệm một lần rồi, đây chính là biểu hiện của cửu phẩm tu luyện đại thành.

“Tiếp theo chính là đổi ảnh huyết.”

Lý Nguyên hít sâu một hơi, bắt đầu đợi nhưng biến động kỳ lạ sắp xảy ra.

Máu mới thay máu cũ,

Mỗi người chỉ có một loại máu, một loại xương.

Nhưng thật lâu sau, hắn lại không cảm thấy có biến hóa nào.

Trong cơ thể hắn, có hai luồng nhiệt lưu đang chạy.

Lại nhìn lướt qua bảng điều khiển, Lý Nguyên hoàn toàn sửng người.

“Thanh công pháp” hiển thị: 【 Hồi Liễu Công (100/100), Thổ Phách Công cửu phẩm (100/100)】.

Hắn lại quét qua chỉ số tổng hợp của mình.

Trước kia, lúc không có vũ khí, chữ số này là “9~10”, nhưng bây giờ nó đã trở thành “9~20”.

“Thực lực tổng hợp là 9 đến 20?”

Đồng tử Lý Nguyên hơi ngưng tụ, hắn đưa tay nắm lấy thanh trường cung tinh cương kia.

Lại nhìn.

Trong trường hợp này, chỉ số đã là “54~110”.

Giới hạn dưới không thay đổi, giới hạn trên lại tăng gấp đôi!

Tay phải Lý Nguyên như gió, đột nhiên rút tên, đáp dây, chậm rãi kéo, đồng thời cảm giác được sự biến hóa của lực lượng trong thân thể.

Banh… banh banh banh…

Dây cung kéo như trăng tròn, giờ khắc này Lý Nguyên cũng cảm thấy lực lượng của mình đạt tới cực hạn.

Cây cung này cũng sắp đạt đến cực hạn rồi.

Nhưng hắn hoàn toàn có thể xác định, lực lượng của mình lúc này chắc chắn chưa vượt qua cực hạn “55”.

Ánh trăng như sương, trong sương lạnh, thiếu niên cứ duy trì tư thế kéo cung, tinh tế thể ngộ hai luồng nhiệt lưu du động trong cơ thể, suy tư rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu, hắn phải làm như thế nào mới có thể tăng lực lượng lên đến “110”.

Hai luồng nhiệt lưu kia giống như hai con cá hoàn toàn khác nhau, nhàn nhã bơi lội trong cơ thể hắn, không quấy nhiễu lẫn nhau.

Nếu hắn không khống chế, con cá này sẽ lưu động theo dòng máu, nếu là khống chế, vậy nó sẽ như sống lại và có thể bị điều động tới bất kỳ bộ phận nào trên thân thể.

Lý Nguyên cố gắng một lúc và cảm thấy sức mạnh vẫn không thay đổi.

Làm thế nào để đạt được 110?

Đột nhiên, tâm thần hắn khẽ động.

Lúc này, hai luồng ảnh huyết kia đang du động đến gần nhau, tuy là rất nhanh lại tách ra nhưng lúc tới gần chúng đã cho hắn một cảm giác rung động khó tả.

Hắn nghĩ một lúc rồi đồng thời thao túng hai cỗ ảnh huyết tới gần lần nữa.

Gần hơn và gần hơn…

Khi hai luồng ảnh huyết hoàn toàn áp sát, thời gian giống như bị ấn nút ngưng đọng, Lý Nguyên cẩn thận khống chế, làm cho hai luồng ảnh huyết nhẹ nhàng và chậm rãi giao nhau chạm nhau.

Bùm!!!

Hai dòng máu đó vừa chạm vào, thì đã giống như hai ngôi sao va chạm, uy năng cường đại đột nhiên truyền tới da thịt gân cốt lục phủ ngũ tạng của Lý Nguyên, từng luồng lực lượng đáng sợ tựa như nham thạch nóng chảy phun ra từ núi lửa, cuồng dũng dâng trào trong thân thể hắn!

Phăng!!!

Dây dài của trường cung tinh cương trực tiếp bị kéo đứt.

Cánh cung nhanh chóng khôi phục, hai đầu trên dưới vung về với lực đàn hồi cực lớn, lực phản xung vốn nên rời tay lại không còn sót lại chút gì trong năm ngón tay của Lý Nguyên.

Năm ngón tay kia đã sung huyết, chuyển đỏ, từng luồng sóng máu đang bắt đầu di chuyển lên bề mặt da.

Cảm giác bành trướng và kéo giãn mãnh liệt khiến Lý Nguyên cảm thấy trong cơ thể mình có thêm một cỗ lực lượng bùng nổ.

Nếu có ai ở đây, chắc chắn sẽ sợ hãi hét lên.

Thiếu niên lang ở trong hậu đình viện đã không thấy đâu, thay vào đó là một nam tử đáng sợ tóc đen như lửa, không gió mà cuồng vũ, sắc mặt đỏ bừng, da thịt đỏ lên, hai mắt đỏ như máu, một người tràn ngập áp bách đáng sợ.

“Lực lượng thật mạnh.”

Lý Nguyên nhìn hai tay hơi đỏ lên của mình, trong mắt lộ ra vẻ suy tư.

Nhưng ngay sau đó, hắn thấy trên rất nhiều lỗ chân lông chợt hiện ra chấm đỏ thật nhỏ, ngay sau đó, từng luồng máu tuôn trào, trong nháy mắt khiến da thịt hắn hóa thành màu máu chân chính.

Lý Nguyên chợt nghĩ, vội vàng tách hai cỗ ảnh huyết kia ra.

Khi ảnh huyết tách ra, sức mạnh khủng khiếp trong cơ thể hắn biến mất lập tức… Một cảm giác suy yếu nhàn nhạt truyền đến.

Nhưng thần sắc Lý Nguyên lại bình tĩnh.

Hắn khoanh chân mà ngồi, máu cũng hạ xuống như thủy triều, không trào ra nữa.

Bạn đang đọc [Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn của Đào Hoa Tô Nha

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    92

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!