Chương 99: [Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn

Ba thức (2)

Phiên bản dịch 4654 chữ

Trái tim Tả Tú Tú rốt cục cũng thả xuống, hai mắt trực tiếp đỏ bừng, liên tục nói "Cảm ơn, cảm ơn".

Hoàng Nhã cũng vừa khóc vừa quỳ xuống.

Lý Nguyên nâng nàng dậy, nhìn Tả Tú Tú hỏi: “Tẩu tử, sau này hai người có kế hoạch gì? Còn ở phường Ngân Khê không?”

Tả Tú Tú lau nước mắt, rồi mới nói: “Tướng công không có ở đây, chúng ta không có tư cách ở lại phường Ngân Khê, ta… Ta định đi phường Ngô Đồng bên cạnh, trị an bên kia mặc dù không tốt bằng Ngân Khê, nhưng cũng không tệ.”

Lý Nguyên cười nói: “Vậy ta cũng không nhiều lời nữa.”

Tả Tú Tú nhìn hắn thật sâu nói: “Cảm ơn ngươi.”

Dứt lời, nàng hành lễ với Lý Nguyên, rồi dẫn Hoàng Nhã vội vã rời đi.

Lý Nguyên nhìn sắc trời, đã là chạng vạng rồi.

Lúc này, Tả Tú Tú còn quyết đoán rời đi như vậy, chứng tỏ ở bên ngoài có chút quan hệ, chẳng qua những quan hệ kia không có biện pháp giúp nàng đối kháng lại với quy tắc của Huyết Đao Môn mà thôi.

“Quên đi, cứ xem như tiện tay thôi, mặc kệ nàng có quan hệ gì…”

……

Đêm đó, Lý Nguyên và Diêm nương tử cùng nhau đi dạo, khi đi qua "tiệm vải Cẩm Tú", bà chủ trong tiệm vải kia vô cùng tinh mắt, vội vàng chạy ra, nói là xiêm y đã làm xong để hai người vào thử xem.

Diêm nương tử mặc một chiếc áo choàng hoa đào màu be, váy chân xẻ tà, nhìn rất phong tình vạn chủng, vừa mặc thử, hương vị thôn nữ trên người cô lập tức trở nên vô tung vô ảnh, ngược lại có thêm vài phần lười biếng quyến rũ, làm cho đáy lòng nam nhân nóng như lửa đốt.

Còn có một chiếc váy lụa màu be, phối với một chiếc áo choàng, xuyên vai treo tay áo, giống như cầu vồng rủ xuống, nhất thời Diêm nương tử lại hiện ra vài phần khí tức cao quý của phu nhân.

Hai món đồ của Lý Nguyên là một bộ huyền y rộng thùng thình, ăn mặc cũng tương đối thoải mái, vừa nhìn đã biết là quý nhân trong thành, mà không phải tiểu tử nông thôn.

Sau đó, hai người lại ăn một ít đồ ăn nhẹ ở chợ đêm, bỏ ra mười hai đồng tiền lớn để mua hai chiếc áo choàng gió mùa xuân kiểu dáng đại chúng, loại có mũ trùm đầu.

Sau đó, Lý Nguyên lại mua một ít đồ vật, có một số đồ chơi cho trẻ em chơi, bao gồm một mặt nạ gỗ, tuy mặt nạ không có gì đặc sắc, nhưng phàm là người có tay nghề là có thể làm, giá bán cũng chỉ có năm đồng xu nhỏ.

Đợi về đến nhà, hắn lặng lẽ quấn mặt nạ gỗ trong áo choàng, những thứ rải rác khác đều giao cho Vương thẩm, sau đó đem một ít đồ chơi nhỏ như kiếm gỗ cho hai đứa nhỏ chơi.

Hai đứa nhỏ, một nam một nữ ngay lập tức vui vẻ, chớp mắt, hét lên một tiếng: “Cảm ơn lão gia.”

Qua một đêm, hai vợ chồng lại ngủ cùng nhau.

Sau khi mây mưa, cả hai nằm dựa vào nhau.

Diêm nương tử nằm trong lòng Lý Nguyên, ăn uống cười nói: “Ta mặc váy lụa kia, có phải thành công câu dẫn được chàng không? Chàng lại cày khỏe như vậy… Hì hì…”

Lý Nguyên đành thừa nhận: “Là câu dẫn thành công.”

Ánh mắt Diêm nương tử vô cùng mê hoặc, tiến lại gần, ghé vào bên tai nam nhân nhẹ giọng nói: “Có muốn ta mặc váy lụa kia, sau đó… Thử lại xem sao? Dù sao ngày mai cũng phải tắm…”

Một lát sau….

Hai người đã làm xong những chuyện cần làm, lại nằm cùng một chỗ.

Diêm nương tử hỏi: “Tướng công, chàng mua mặt nạ và áo choàng để làm gì thế?”

Lý Nguyên nói: “Dùng cho một số việc, phải che mặt để làm.”

“Giết người phóng hỏa?” Giọng nói Diêm nương tử có chút run rẩy, thăm dò hỏi.

“Ta giết người phóng hỏa để làm gì?”

Lý Nguyên có chút im lặng, sau đó nói: “Sáng mai, ta phải quay lại phường Tiểu Mặc một lần nữa.”

“Trở về làm gì?”

“Giải quyết chút chuyện.” Đồng tử Lý Nguyên chợt lóe ra một tia sáng.

“Dù sao, chàng cũng phải chú ý đến sự an toàn, ta chỉ có mỗi mình chàng là phu quân…” Hai má Diêm nương tử dán vào ngực hắn, sau đó nhẹ giọng nói: “Cây hạnh nhân ở sân sau đã mọc lá xanh…”

Lý Nguyên ngắt lời nàng: “Nếu nàng muốn có thể theo ta.”

“A?”

“Ta sẽ đưa nàng cùng về quê.”

Ngày hôm sau.

Phường Tiểu Mặc, trước cổng có không ít người vây quanh, nhìn ra ngoài.

Một chiếc xe ngựa xa hoa ở phía xa đang đi từ từ đến gần.

“Đây là từ huyện tới phải không?”

“Ngươi có đang nói nhảm không? Một chiếc xe ngựa tốt như vậy, không đến từ huyện thì đến từ đâu…”

“Ai, ngươi nói những đại nhân trong huyện tới chỗ chúng ta để làm gì?”

“Đúng vậy, ngoại trừ nha dịch, thì nơi này của chúng ta thực sự rất ít người ngoài đến… Đúng rồi, còn có vị đại nhân Huyết Đao Môn lần trước, Diêm nương tử thật sự là phúc khí tốt a, nàng đi theo Nguyên ca nhất định đã sống một cuộc sống tốt đẹp rồi.”

Những người trong làng thảo luận với nhau, ngươi một câu ta một câu, không còn những lời ghen tị và ganh ghét nhau nữa.

Bởi vì Lý Nguyên đã ở quá xa họ, xa đến nỗi họ chỉ có thể hâm mộ và kính sợ, nhưng không dám ghen tị và hận.

.

edit: những chương sau dài hơn 2k chữ, tlt cũng cao hơn nhen!

Bạn đang đọc [Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn của Đào Hoa Tô Nha

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    70

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!