Chương 46: [Dịch] Tự Trói Cấm Địa Năm Trăm Năm, Ta Làm Tán Tu Ngươi Khóc Cái Gì

Đạo tâm như phong, đan điền như biển!

Phiên bản dịch 5980 chữ

Chỉ trong nháy mắt, sắc mặt của Tô Như Mị đột nhiên cứng đờ, cả người đứng im lặng như tượng, biểu hiện pha lẫn giữa cảm giác cổ quái và sự khó tin. “

Cảnh giới này... sao lại không giống như ta nghĩ?” nàng thốt lên, khó giấu sự bối rối.

Bóng người bên cạnh cũng ngạc nhiên không kém, nhìn chăm chú về phía buồng xe rồi sau một hồi trầm tư, mới chậm rãi lên tiếng:

“Loại tình huống này chỉ có hai khả năng.”

“Hai loại khả năng nào?” Tô Như Mị hỏi, ánh mắt lộ rõ sự tò mò.

Người trong bóng tối mím môi, sau đó cất lời: “Hoặc hắn là một kẻ phế vật, ngay cả việc nhập đạo cũng không thể hoàn thành một cách đúng đắn... Hoặc...”

“Hoặc?” Tô Như Mị thúc giục.

“Hoặc hắn là một thiên tài thực thụ, người mà trong tương lai chúng ta sẽ phải ngửa mặt mà trông lên.”

Bên ngoài, cuộc thảo luận giữa Tô Như Mị và bóng người vẫn tiếp diễn, nhưng bên trong buồng xe, Cố Tu không hề hay biết. Hắn ngồi xếp bằng, mắt nhắm nghiền, tập trung cảm nhận những biến hóa mà việc nhập đạo vừa mang lại cho hắn.

Đại đạo ba ngàn, cái gọi là đạo tâm là nền tảng quan trọng trong con đường tu hành của mỗi tu sĩ, đại diện cho nguyên tắc mà họ sẽ luôn kiên trì và thờ phụng. Mặc dù huyền diệu và khó hiểu, đối với nhiều người, đạo tâm là thứ không thể thiếu để trở thành một cường giả thực thụ. Dù có những người cho rằng đạo tâm không có tác dụng rõ ràng đối với việc nâng cao tu vi, nhưng một đạo tâm kiên định lại có thể giúp tu sĩ đi xa hơn trên con đường tu hành

Vấn đề này từng là đề tài tranh luận không ngừng của các tu sĩ, nhưng có một điểm ai cũng phải thừa nhận đó là đạo tâm càng kiên đinh thì sẽ càng mạnh mẽ. Có lẽ trong một thời gian ngán không thấy được chỗ hữu dụng của nó, nhưng càng về sau, tác dụng của đạo tâm sẽ càng rõ ràng

Cố Tu đã từng may mắn khi nhập đạo thành công từ năm trăm năm trước, khi hắn có được tầng đầu tiên của đạo tâm. Tuy nhiên, sự may mắn đó lại đi kèm với bất hạnh. Vào thời điểm đó, trước khi bước vào cấm địa, đạo tâm của hắn chỉ có một điều duy nhất: Thủ hộ. Hắn muốn bảo vệ sư môn, sư tỷ, sư phụ của mình, cùng với những người bạn đồng đạo trên con đường tu hành.

Đạo tâm "Thủ hộ" đã từng là nguyên tắc sống của Cố Tu, định hướng mọi hành động và quyết định của hắn. Nhưng liệu nguyên tắc này có đủ giúp hắn vượt qua những thử thách và hiểm nguy trong tương lai hay không, điều đó vẫn còn là một câu hỏi mà chính hắn cũng chưa thể biết rõ. Với một đạo tâm kiên định, con đường phía trước của Cố Tu chắc chắn sẽ đầy gian truân và thử thách, và chỉ có thời gian mới có thể trả lời câu hỏi đó.

Tuy nhiên, kết quả lại là, đạo tâm của Cố Tu đã trở thành một chuyện cười. Lần này, khi có cơ hội nhập đạo một lần nữa, đạo tâm của Cố Tu lại thay đổi. Từ "Thủ hộ," giờ đây trở thành "Như gió" – tự do, không bị ràng buộc, tự tại như gió, có thể dịu dàng hoặc mạnh mẽ tùy lúc. Đây chính là đạo tâm mới mà Cố Tu tìm được.

Đạo tâm mới không chỉ đơn thuần là một mục tiêu hay một tính cách áp đặt, mà là một sự hiểu biết sâu sắc hơn. Cố Tu cảm nhận được rằng những hạn chế của bản thân từ năm trăm năm trước đã biến mất. Nếu như tu vi của hắn đủ, hắn có thể ngay lập tức nâng cao một bước. Đây chính là giá trị của đạo tâm!

Cố Tu cảm thấy vô cùng hào hứng và bắt đầu quan sát đan điền khí hải của mình. Mặc dù tu vi của hắn mới chỉ tăng lên từ Luyện Khí tầng bốn lên Luyện Khí tầng bảy, một sự thay đổi không quá lớn, nhưng trên gương mặt của Cố Tu không có chút thất vọng nào. Ngược lại, hắn tràn đầy tự hào.

Điều quan trọng không chỉ là tốc độ tu luyện, mà là kích thước của đan điền khí hải. Đan điền khí hải càng lớn, càng có khả năng lưu trữ linh khí nhiều hơn, giúp việc tu luyện trở nên mạnh mẽ hơn. Dù tốc độ tu luyện có thể chậm hơn, nhưng với một căn cơ vững chắc, Cố Tu có tiềm năng lớn hơn và có thể phát triển mạnh mẽ hơn trong tương lai.

Giống như vậy xây dựng lầu gác, nền móng có vững thì mới xây lên cao được, nếu như chỉ chăm chăm xây dựng nhanh chóng mà không quan tâm tới nền móng thì càng về sau tòa lầu gác sẽ càng yếu đi so với một căn lầu gác được xây dựng trên một nền móng vững chắc.

Nhờ vào sự kiên cố của căn cơ này, Cố Tu có thể vượt qua những đối thủ mạnh hơn mình và chiến đấu vượt cấp. Tương lai của hắn, với nền tảng vững chắc này, hứa hẹn sẽ có thành tựu rất cao.

Khi Cố Tu lần này nhập đạo, hắn đã hấp thu một lượng linh lực khổng lồ, điều mà nếu là tu sĩ bình thường, chỉ cần hấp thu toàn bộ đã đủ để đột phá lên Trúc Cơ cảnh giới. Tuy nhiên, Cố Tu chỉ tăng lên ba tiểu cảnh giới, từ Luyện Khí tầng bốn lên Luyện Khí tầng bảy. Điều quan trọng là lượng linh lực khổng lồ này không hề biến mất hay bị lãng phí, mà đã trở thành một phần của đan điền khí hải của hắn. Nói cách khác, dù tu vi hiện tại của Cố Tu chỉ ở Luyện Khí tầng bảy, nhưng độ đậm đặc của linh khí trong cơ thể hắn đã có thể so sánh với tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Đây chính là điểm mạnh nhất của hắn!

Tuy nhiên, những người ngoài cuộc không thể nhìn thấy điều này. Họ chỉ chú ý đến việc tu vi của Cố Tu sau khi nhập đạo chỉ tăng lên ba tiểu cảnh giới, điều này khiến họ thất vọng. Nhiều người lắc đầu và bình luận:

"Luyện Khí tầng bảy, vẫn chỉ là Luyện Khí tầng bảy. Đây là lần nhập đạo kém nhất mà ta từng thấy!"

"Đúng vậy, linh lực mạnh mẽ như vậy mà chỉ tăng được ba tiểu cảnh giới, thật quá ít."

"Không thể trách việc nhập đạo, chỉ có thể trách hắn thiên phú quá kém, không thể hấp thu toàn bộ linh lực."

"Cũng có thể do công pháp của hắn quá kém, thật đáng tiếc."

Nhiều người tỏ ra tiếc nuối, cho rằng Cố Tu không đủ tư chất để hấp thụ hết linh lực, lãng phí một cơ hội nhập đạo tuyệt vời. Thậm chí, có người còn cười nhạo:

"Ha ha ha, nhập đạo như thế này, tương lai chắc chắn sẽ trở thành trò cười."

"Thì ra là tưởng rằng hắn có thiên phú đặc biệt, cuối cùng cũng chỉ là một kẻ vô phúc tiêu thụ cơ duyên."

"Nếu chỉ tăng lên được chừng đó, thà không nhập đạo còn hơn."

Những lời mỉa mai, châm chọc này ngày càng nhiều, ánh mắt họ nhìn về phía Cố Tu đầy sự chế giễu. Nhưng tất cả những lời mỉa mai đó đột nhiên im bặt khi Cố Tu bước ra khỏi buồng xe.

Bạn đang đọc [Dịch] Tự Trói Cấm Địa Năm Trăm Năm, Ta Làm Tán Tu Ngươi Khóc Cái Gì của La Bặc Vị Bạc Hà Đường

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10d ago

  • Lượt đọc

    8

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!