Máu tươi vẩy ra tựa như không cần tiền.
Lâm Quý bay ngược ra, ngã xuống đất, há miệng thở hổn hển. Trước ngực của hắn có một vết đao kéo dài từ vai trái qua eo phải, một đao xuyên thấu qua.
"May mắn thời điểm ta còn ở Tôi Thể cảnh cũng không có lười biếng, thân thể này của ta coi như không tệ. . ." Da đầu Lâm Quý tê dại khi nhìn miệng vết thương trước ngực, hắn cảm thụ được một cơn đau đớn kịch liệt, trên trán mồ hôi đã sớm rịn ra lấm tấm.
"Nếu đổi lại ta là người khác, chắc chắn đã bị một đao kia chém thành hai khúc."
Dù vậy, Lâm Quý cũng không dám trì hoãn.
Tạm thời không đề cập tới sự sắc bén của thanh đại đao kia, chỉ cần là quỷ khí đang quấn quanh miệng vết thương cũng đủ mang đến phiền toái lớn cho Lâm Quý.
Lâm Quý vội vàng đưa một tay ra bấm niệm pháp quyết.
"Thái Thượng tinh bàn, ứng biến không ngừng. Trừ tà trói mị, bảo mệnh hộ thân!"
Linh khí trong cơ thể hắn bỗng nhiên tuôn ra, chỉ thấy thỉnh thoảng có bạch quang sáng lên bao vây lấy thân hình Lâm Quý.
Quỷ khí chung quanh hắn cũng bị quét ra xa, cái này chính là diệu dụng của công pháp Chính Khí Quyết mà Lâm Quý dựa vào khi chống cự tà ma.
Nếu như hắn không tu luyện Chính Khí Quyết, hắn cũng tuyệt không dám đơn thương độc mã tiến vào chính giữa Quỷ Vực của bách quỷ dạ hành.
"Vậy mà là Chính Khí Quyết? Có chút ý tứ. . . Cho dù Giám Thiên Ty có nhân tài đông đúc, người có thể tu luyện công pháp này thành công cũng không có nhiều đi."
Thanh âm của Quỷ Tướng lại vang lên lần nữa, trong giọng nói mang theo vài phần suy nghĩ.
Gã Quỷ Tướng này hình như biết không ít chuyện, thanh âm vang lên từ bốn phương tám hướng chung quanh Lâm Quý.
"Có thể tu luyện thành công Chính Khí Quyết, ngươi tại trong Giám Thiên Ty cho dù địa vị không cao thì cũng đã lọt vào ánh mắt của cao tầng. . . Nói như vậy, hình như ta không thể tuỳ tiện giết ngươi, nếu không sẽ tự rước lấy Giám Thiên Ty đuổi bắt, vậy thì cũng thật phiền toái."
Nghe nói thế, tiếng thở dốc của Lâm Quý lại lớn hơn vài phần.
Hắn tin được mới có quỷ, cái loại phản bội không có chỗ để về như gã Quỷ Tướng này sẽ không bận tâm tới những điều đó.
Quả nhiên, lời nói của Quỷ Tướng xoay chuyển.
"Nhưng mà ta cứ đem ngươi làm thịt thì thế nào chứ? Chờ lúc ta trở thành Quỷ Soái sẽ rời khỏi nơi đây, cho dù là Giám Thiên Ty cũng không thể dế dàng tìm được ta, ha ha."
"Ta quyết định sẽ đoạt xá nhục thân của ngươi? Như vậy là tốt nhất!"
"Muốn đánh liền đánh, nói nhiều thật!" Lâm Quý đứng dậy, rút kiếm vọt tới phía Quỷ Tướng.
Keng keng keng!
Trường kiếm không ngừng va chạm với đại đao.
Lúc này Lâm Quý đã dốc hết toàn lực, trong khoảng thời gian ngắn, vậy mà hắn đã hơi chiếm thượng phong, liên tục dồn ép Quỷ Tướng phải lui về phía sau.
Được mấy hiệp, Lâm Quý bắt được sơ hở của Quỷ Tướng khi gã đang xoay người lùi lại.
Trường kiếm chuyển từ chém thành đâm, một kiếm xuyên thủng hồn thể của Quỷ Tướng.
"Hí...iiiiii. . Có chút bản lãnh!" Gã Quỷ Tướng lui về phía sau mấy bước, kinh ngạc nhìn Lâm Quý.
"Vậy mà có thể làm ta bị thương, ngươi đúng là không đơn giản!"
Lâm Quý thở hổn hển, vết thương trên ngực đã bắt đầu rơm rướm máu.
Linh khí tiêu hao kịch liệt, khiến cho hắn dần dần có chút không khống chế nổi thân thể của mình.
Đừng nhìn Lâm Quý có thể đả thương gã Quỷ Tướng Đệ Tứ cảnh này, nhưng tình huống lúc này của hắn căn bản không có chút chuyển biến tốt đẹp nào.
Bên kia, hình như gã Quỷ Tướng cũng không còn kiên trì nữa.
Hồn thể của gã bắt đầu phình to ra, chỉ qua mấy hơi thở đã lớn hơn gấp mấy lần.
Đến mức Lâm Quý không thể không ngước lên mới quan sát được.
"Chết đi!"
Đột nhiên kình phong đánh tới, mắt thấy cây đại đao càng ngày càng gần, Lâm Quý cực kỳ miễn cưỡng đưa kiếm ngăn lại.
Ngay sau đó, hắn liền bị đánh bay ra ngoài.
Nhưng tại thời điểm Quỷ Tướng đang chuẩn bị truy kích, ánh lửa từ đâu loé lên, chiếu sáng một mảnh đen nhánh Quỷ Vực.
"Minh Minh Ly Hỏa, đốt!" Một đạo thanh âm trong trẻo vang lên.
Ánh lửa lập tức bao trùm hoàn toàn lên Quỷ Tướng.
"A a a! !"
Rốt cuộc, Quỷ Tướng kêu lên thảm thiết, gã giãy giụa kịch liệt bên trong ngọn lửa, khiến cho đại đao trong tay cũng rơi trên mặt đất.
Sau một lát, ánh lửa dần dần tiêu tán.
Hồn thể của Quỷ Tướng đã mờ ảo đi không ít, gã ngã xuống đất, quỷ khí xung quanh không ngừng hội tụ về phía gã.
Theo lý mà nói, thời điểm này nên thừa thắng xông lên mới phải.
Nhưng mà chủ nhân của ngọn lửa, Chung Tiểu Yến lại không làm như vậy.
Nàng mang trên mặt vài phần khinh thường nhìn liếc qua gã Quỷ Tướng. Sau đó, cô nàng lại hất hàm về phía Lâm Quý.
"Thì ra là tên cẩu quan sai nhà ngươi, bị thương không nhẹ nha." Chung Tiểu Yến thuận miệng nói.
"Cái gì cẩu quan sai." Lâm Quý có chút khó hiểu, nhưng bây giờ cũng không phải lúc nói về những điều này, hắn vội vàng nói, "Ngọn lửa kia của ngươi có thể kiềm chế Quỷ Tướng, nhanh chóng tiếp tục động thủ, đừng để cho gã khôi phục!"
"Chỉ là một gã Quỷ Tướng mà thôi, ta có thể ứng phó được!" Chung Tiểu Yến khẽ cười một tiếng, trong tay bấm niệm pháp quyết, ánh lửa lại bùng lên.
Lần này, nàng lại khống chế ngọn lửa tại giữa các ngón tay, giương cung mà không bắn.
"Cẩu quan sai, học tập một chút đi!"
Tiếng nói hạ xuống, Chung Tiểu Yến đã lao vọt về phía Quỷ Tướng.
Ánh lửa lần nữa sáng bừng lên, lập tức thiêu đốt toàn bộ quỷ khí xung quanh.
Nhưng tại thời điểm nàng đi đến trước mặt Quỷ Tướng, nàng chợt phát hiện gã Quỷ Tướng rõ ràng đang suy yếu đột nhiên trên mặt lại xuất hiện nụ cười hiểm ác.
Nhìn thấy nụ cười này, Chung Tiểu Yến hơi khựng lại, trong lòng thầm nghĩ không tốt.
Nhưng lúc này đã không còn kịp rồi.
Thân hình Quỷ Tướng bỗng nhiên cử động, đại đao lại xuất hiện lần nữa, chém thẳng đến cổ họng của Chung Tiểu Yến.
"Ly Hỏa!" Chung Tiểu Yến lại thúc giục hỏa diễm.
Lần này Quỷ Tướng căn bản không thèm để ý tới, gã cố nén đau đớn do hỏa diễm gây ra với chính mình, nhất quyết liều mạng phải làm thịt Chung Tiểu Yến trước rồi lại bàn.
Giờ này khắc này, cô nàng muốn trốn đã trốn không thoát.
Ánh mắt của Chung Tiểu Yến nổi lên một chút tuyệt vọng, "Đã chủ quan a!"
Nhưng ngay khi đại đao cách cổ của nàng chỉ còn mấy tấc.
Giống như là tốc độ ánh sáng, một đạo hàn quang chiếu sáng con ngươi của nàng, đó là một thanh trường kiếm.
Đại đao bị mũi kiếm đánh văng ra, rơi xuống bên cạnh Chung Tiểu Yến, kình phong sắc bén còn cắt đứt vài sợi tóc dài của nàng.
"Tránh sang một bên đi!" Thanh âm của Lâm Quý vang lên.
Chung Tiểu Yến mở to hai mắt nhìn: "Sao có thể trốn? Gã Quỷ Tướng này có thể ngạnh kháng Ly Hỏa của ta, tu vi ít nhất cũng đã là Đệ Tứ cảnh! Ngay cả ta cũng không là đối thủ, ngươi làm sao. . ."
"Lôi tới!"
Sấm sét giữa trời quang, bỗng nhiên nổ vang.
Quỷ Tướng làm như đã gặp được Quỷ Vương, gã chợt trừng to mắt đã muốn chạy trốn.
Nhưng chỉ là Quỷ Vực, làm sao có thể chống đỡ được thiên uy.
Chỉ một gã Quỷ Tướng Đệ Tứ cảnh, làm sao đỡ được trên trời hạ xuống sấm sét.
Lôi điện được mũi kiếm của Lâm Quý dẫn dắt, nổ vang tại trên thân thể Quỷ Tướng.
Ngay cả Chung Tiểu Yến đang ở bên cạnh cũng gặp ngộ hại, thiên lôi khiến nàng chấn động không nhẹ, đầu thì ông ông, mông lại ngã trên mặt đất.
Sấm sét qua đi, quỷ khí trên người Quỷ Tướng đã bị trừ khử hơn phân nửa, bộ áo giáp của gã đã biến mất không thấy gì nữa.
Nhưng Lâm Quý lại không có dự định lưu thủ.
Tại bên trong Quỷ Vực, chỉ cần cho Quỷ Tướng một chút cơ hội thở dốc, gã cũng có thể khôi phục không ít.
Lâm Quý bước nhanh đuổi theo, Quỷ Tướng trong mắt nổi lên sợ hãi.
"Chậm đã! Ta. . ."
Lâm Quý cũng không có ý định nghe Quỷ Tướng nói nhảm.
Trên bầu trời còn sót lại hai đạo thiên lôi vẫn chưa sử dụng, tại dưới kiếm của Lâm Quý lao thẳng xuống Quỷ Tướng.
Gã muốn trốn không thể trốn, tránh cũng không thể tránh.
Trong mắt nổi lên tuyệt vọng.
Sau một khắc.
Thiên lôi hoàn toàn chiếu sáng Quỷ Vực.
Ầm ầm. . .
Xung quanh vô số quỷ tốt cũng có kết cục giống như Quỷ Tướng, tất cả bị đánh cho hồn tiêu phách tán.
Quỷ Vực tản đi rồi, quỷ khí cũng không cách nào tụ lại.
Lúc này tại phía đông, bầu trời đã mơ hồ xuất hiện ánh sáng.
Lâm Quý nhìn thấy mấy con lệ quỷ đang kinh hoảng rời đi, nhưng lúc này hắn đã đại thương nguyên khí, không còn khí lực để đuổi theo.
Lâm Quý lại nhìn về hướng khác, chỉ thấy Chung Tiểu Yến đang trong bộ dạng đen sì sì, đây là bị ảnh hưởng bởi trận thiên lôi oanh kích vừa rồi.
Sử dụng bí thuật Dẫn Lôi Kiếm Quyết, ngoại trừ người thi triển bí thuật thì chính là địch ta không phân, thiên lôi cũng mặc kệ ngươi là thuộc bên nào.
Ở cách xa hơn, Quách Nghị đang cầm lấy mấy cái phù lục trong tay chạy đến, hình như còn không rõ xảy ra chuyện gì.
Lâm Quý thở phào một hơi.
Hắn lấy Nhân Quả Bộ ra từ trong ngực, điền vào chỗ còn trống những chứ mới.
'Đã trảm được một tên Quỷ Tướng, vài con lệ quỷ và vô số quỷ tốt, bảo vệ bình an cho Thanh Dương huyện.'