Chương 65: [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Du Thiên Quan

Phiên bản dịch 9090 chữ

Lâm Quý không thể hiểu nổi cảnh tượng đang xảy ra trước mắt.

Chẳng lẽ người mặc áo bào trắng này không phải đồng bọn của Quỷ Vương hay sao? Tại sao một khắc trước còn đang tốt đẹp, một khắc sau Quỷ Vương đã ra tay với gã.

Nhưng ngay sau đó Lâm Quý chợt phát hiện, sắc mặt Quỷ Vương đã trở nên cực kỳ khó coi.

Tiếp đó, còn không đợi Lâm Quý kịp phản ứng, một cánh tay phải dài nhọn đột nhiên xuất hiện ở giữa Quỷ Vương cùng người áo bào trắng kia.

Lúc này sắc mặt của Quỷ Vương càng trở nên khó coi.

Nhưng nói cái gì thì cũng đã chậm, y chỉ đành nhìn chằm chằm vào người áo bào trắng nọ, rồi lại nhìn sang cái tay phải dài nhọn kia đang nắm chặt cổ họng của người áo bào trắng.

"Con rối?" Một giọng nói vang lên dường như mang theo một chút kinh ngạc.

"Ha ha, thì ra là thế." Tuy người mặc áo bào trắng không hề mở miệng, nhưng thanh âm của gã cũng vang lên bên tai mọi người ở đây.

Tiếng nói vừa dứt, chủ nhân của cánh tay phải cũng hiện thân.

Đây là một nam tử có khuôn mặt tương đối trẻ tuổi, nhưng hai bên tóc mai của y cũng đã hơi nhuốm hoa râm.

Ánh mắt của vị nam tử này vẫn lưu lại trên thân người áo bào trắng, y cũng chưa từng buông tay ra mà chỉ là lẳng lặng nhìn thẳng vào gã.

Từ lúc thấy người nam tử hiện thân, người mặc áo bào trắng. . Hoặc là nói gương mặt trên con rối kia đã nổi lên một vẻ kinh ngạc cực kỳ nhân tính hóa, sau đó nó lại chuyển đổi từ sự kinh ngạc sang vẻ hiển nhiên.

"Đây thật là. . . Ra ngoài phán đoán a!" Người mặc người áo bào trắng cười nhẹ, "Không phải nói các ngươi đang bị giữ chân ở phía Tây không thể rút được thân ra sao? Đây là tin tức giả do Giám Thiên Ty thả ra, hay là chuyện phiền toái đã giải quyết xong, cho nên các ngươi mới xuất hiện ở Lương Thành?"

"Nhị phẩm Du Thiên Quan của Giám Thiên Ty, Phương Vân Sơn! Ha ha ha, nhưng mà chỉ vì một Quỷ Vương ở Lương Thành, sao các ngươi lại để cho Du Thiên Quan tự thân xuất mã. . . Không, nhìn tình hình như vậy chắc là để đối phó với ta, thú vị, quá thú vị!"

"Thật đúng là đã nhận được sự để mắt của các đại nhân vật ở Giám Thiên Ty, chúng ta vốn chỉ là bọn chuột nhắt, đạo chích không thể lộ ra ngoài ánh sáng, vậy mà phải để cho đích thân Phương thiên quan đi ra ngoài một chuyến!"

"Ngươi là ai?" Phương Vân Sơn lạnh lùng hỏi.

"Phương thiên quan, nhân vật lớn bực này như ngươi, chắc sẽ không ngây thơ như thế chứ." người áo bào trắng cười cười như trước, trong giọng nói của gã thể hiện tràn đầy sự đắc ý, "Ta chỉ sử dụng thân thể của một con rối, phá mất thì thôi. Nhưng nếu như thân phận chân thật bị bại lộ, vậy thì ở trên lãnh thổ của Đại Tần ta sẽ thật không còn đất dung thân."

Nói xong, người áo bào trắng lại nhìn về phía Quỷ Vương Lương Thành.

"Hoá ra vừa mới bắt đầu Quỷ Vương đại nhân cũng không phải bị mắc câu, mà đã tương kế tựu kế, lấy thân mình làm mồi nhử, muốn dụ con cá nhỏ như ta vào tròng! Cái chết của nhi tử cũng có thể nhịn được, tại hạ bội phục!"

Đứa con kia của Quỷ Vương, chính là ký thác duy nhất của y trong mấy trăm năm ở Trấn Yêu Tháp.

Như vậy mà vẫn có thể nhẫn nại, điều này không khỏi khiến cho người áo bào trắng tỏ ra bội phục.

"Ngươi cũng không phải là một con cá nhỏ." Quỷ Vương âm trầm nói.

Sau đó, Quỷ Vương lại nhìn về phía Phương Vân Sơn, y mang theo vài phần oán giận nói: "Phương Vân Sơn, ngươi đã xuất hiện quá sớm."

"Ngươi cũng đã động thủ, ta có đi ra hay không cũng không quá trọng yếu, dù sao cơ hội chỉ có 1 lần mà thôi." Phương Vân Sơn cũng chẳng hề để ý, trên mặt của y không toát ra một chút thất vọng nào.

"Dù cho là vậy, những gì mà Giám Thiên Ty đã đáp ứng với ta cũng không được đổi ý." Quỷ Vương lại nói.

"Yên tâm." Phương Vân Sơn thuận miệng đáp.

Giờ khắc này, Lâm Quý đã bò người dậy, nhưng hắn cũng chỉ thành thành thật thật đứng ở một bên, không nói một lời, hắn đang giả bộ như một nhân vật nhỏ không đáng nhắc tới.

Lâm Quý nghe không hiểu nhiều, hắn cũng không dám hỏi nhiều.

Hắn chỉ là mơ hồ phát giác được, hình như từ lúc vừa mới bắt đầu Quỷ Vương đã đứng về phe của Giám Thiên Ty.

Tất cả đều là bố cục để tóm lấy người áo bào trắng này sao?

Xem không hiểu, có vẻ rất cao thâm a.

Phương Vân Sơn buông lỏng tay thả người áo bào trắng ra.

"Lúc trước khi ngươi tiếp xúc cùng với Quỷ Vương đều dùng chân thân, lần này tại sao ngươi lại sử dụng con rối?" Phương Vân Sơn thuận miệng hỏi.

Nếu như lần này đã không có biện pháp bắt được người áo bào trắng , vậy thì không bằng nói chuyện tâm sự, xem có thể moi được tin tức gì hay không?

Nói thêm được cái gì sẽ hữu ích cái đó.

"Hàng Ma Xử hiện thế không phải chuyện bình thường." Người áo bào trắng cũng không thèm để ý đến bầu không khí quỷ dị lúc này, gã tiếp tục nói, "Từ lúc đại trận của Trấn Yêu Tháp bị phá, Hàng Ma Xử bỗng nhiên mất tích. Trong khoảng thời gian này, đã có vô số người được mời để tính toán, nhưng không một ai tìm được chút xíu dấu vết nào của Hàng Ma Xử. Thậm chí chính Giám Thiên Ty của các người cũng đã hạ lệnh đi thăm dò khắp nơi! Bây giờ thứ này lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa nó còn ở trong tay một tên tổng bộ nho nhỏ, ai mà không đoán được trong đó nhất định sẽ có lừa dối?"

"Tuy rằng ta tham lam, nhưng ta lại càng không ngu ngốc."

"Thiên Cơ a. . ." Phương Vân Sơn thở dài một tiếng.

Vừa nghĩ tới cái người sống không biết bao lâu, chuyển thế không biết bao nhiêu lần, Thiên Cơ đạo nhân, cho dù là nhân vật như Phương Vân Sơn cũng chỉ biết đau đầu.

Tất cả mưu đồ lần này, Giám Thiên Ty đều dựa vào thủ đoạn của Thiên Cơ.

Hàng Ma Xử dính dáng đến vận mệnh quốc gia của Đại Tần. Chính Thiên Cơ đã thi pháp mượn nhờ vận khí của Lâm Quý, bởi vậy mới có thể che giấu đi.

Đây cũng bởi vì Lâm Quý vốn là người của Giám Thiên Ty, hơn nữa hắn lại có chức quan bên người. Vận mệnh của hắn cùng vận mệnh quốc gia Đại Tần đã có sự tương liên, bấy giờ mới có thể làm được.

Nhưng vào mấy ngày trước, Thiên Cơ còn chưa nói gì với Giám Thiên Ty đã cởi bỏ thủ đoạn ở trên Hàng Ma Xử.

Việc này dẫn đến khí tức của Hàng Ma Xử cuối cùng đã không giấu được. Ngay cả xa xa ở kinh thành, Cao Quần Thư và Phương Vân Sơn đều có thể phát giác được, càng không cần nói những kẻ bụng dạ khó lường như cái gã trước mắt này.

Nghĩ đến đây, Phương Vân Sơn lập tức có chút tức giận mà không biết phát tiết đi đâu.

Ánh mắt của y quét về phía người áo bào trắng đang cười ở một bên, y duỗi ra một tay.

"Bọn chuột nhắt nhát gan, không lâu nữa Giám Thiên Ty sẽ mang Hàng Ma Xử hồi kinh, chúng ta sẽ tu sửa lại Trấn Yêu Tháp! Lần này các ngươi đã không dám lấy bộ mặt thật ra gặp người. Vậy thời điểm chúng ta tu sửa lại Trấn Yêu Tháp sẽ là cơ hội cuối cùng của các ngươi."

"Phương Thiên quan không hỏi gì nữa sao? Hay là ngươi cứ cố gắng hỏi thêm đôi câu, biết đâu có khả năng ta sẽ lỡ lời tiết lộ thứ gì đó thì sao." Người áo bào trắng cười tủm tỉm nói.

"Không cần, những âm mưu quỷ kế không lên được trên mặt bàn, cũng không lọt vào mắt bổn quan."

Nói xong câu này, Phương Vân Sơn nắm một tay lại.

Thân thể con rối của người áo bào trắng lập tức bị một luồng linh khí quét sạch sẽ, hoàn toàn hóa thành bột mịn.

Giải quyết xong con rối, Phương Vân Sơn nhìn về phía Quỷ Vương Lương Thành.

"Thu nạp thủ hạ, lui về Duyệt châu đi, chỉ cần ngươi không làm quá phận, sau này Giám Thiên Ty sẽ không ra tay với ngươi." Phương Vân Sơn bình thản nói.

Nhưng vừa nghe nói như thế, sắc mặt của Quỷ Vương lại khẽ biến.

"Duyệt châu? Chỗ kia rồng rắn hỗn tạp, ngay cả Giám Thiên Ty của các ngươi cũng không quản được. Đây là nơi mà các ngươi đinh nhắm cho ta sao?!"

Thiên hạ có Cửu Châu, Thanh châu, Duyệt châu nằm ở rìa ngoài cùng ở phương tây. Nơi này đã hoàn toàn nằm ngoài tầm với của triều đình, Giám Thiên Ty cũng thúc thủ vô sách.

Ở trên ranh giới giữa hai châu, Phật Đạo tranh đấu đã kéo dài đến mấy nghìn năm, thời gian còn dài hơn so với lịch sử của vương triều Đại Tần.

Không chỉ như thế, nơi đây bị yêu quái hoành hành, chiếm đóng bốn phương.

Tuy nói hai châu là lãnh thổ của triều đình, nhưng danh tiếng của Giám Thiên Ty ở Thanh châu Duyệt châu chưa hẳn đã có nhiều tác dụng.

Chuyện về Trấn Yêu Tháp đã gây ra thiên hạ đại loạn. Nhưng duy chỉ có Thanh châu Duyệt châu vẫn không có gì thay đổi, bởi vì nơi đây đã không thể rối loạn thêm được nữa.

Nghe Quỷ Vương chất vấn, Phương Vân Sơn lại lạnh lùng cười một cái.

"Với năng lực của ngươi, cho dù đi Duyệt châu ngươi cũng có thể lăn lộn phong sinh thủy khởi. Nhưng nếu ở lại Lương Châu, ngươi còn phải lo lắng cẩn thận. Chỉ sợ một ngày nào đó thủ hạ sẽ đưa tới tai họa, liên lụy việc ngươi có thể rời đi nơi này."

"Nhưng ta vốn là nhân sĩ ở Lương Thành."

"Đều đã chết mấy trăm năm rồi, ngươi còn quan tâm đến những thứ này?" Phương Vân Sơn cười nhạo vươn tay ra, "Giao hồn phách của Lạc tiểu thư ra đây, tiếp đó mang theo thủ hạ của ngươi rời đi đi."

"Không cần thiết bày ra vẻ lòng tham chưa đủ! Kể từ khi Trấn Yêu Tháp bị phá đến nay, có vô số tà ma quỷ quái đã chết ở trên tay bổn quan, chỉ tính riêng Đệ Thất cảnh, cũng đã có 6, 7 vị."

Sắc mặt Quỷ Vương chợt biến hóa, gã cũng không dám phản bác thêm nữa.

"Đã như vậy, ta sẽ rời đi Duyệt châu."

Tiếng nói vừa dứt, Quỷ Vương đã tiện tay ném ra một đạo hồn phách, ngay sau đó gã lập tức biến mất không thấy tăm hơi.

Bạn đang đọc [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    15

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!