Chương 96: [Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Tiếu Ngạo Giang Hồ 21

Phiên bản dịch 4342 chữ

Dịch và biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Tiểu Nhị nghiêm nghị nói: "Trung Quốc có câu này mà: giao tình quân tử nhạt như nước. Còn có câu là vì bằng hữu hai sườn cắm đao phải không? Ta nghiêm túc cảnh cáo ngươi đừng khinh thường đạo đức của di dân như ta."

Vô Song Ngư cảm động: "Bằng hữu!"

"Nếu thật sự không thể không chết thì to còn có thể đánh lén kiếm chác một lần." Tiểu Nhị nhanh chóng lộ đuôi.

Pháo Thiên Minh đột nhiên nhận được tin nhắn, liếc mắt một cái, nghiến răng bước ra ngoài quán rượu nói: "Tất cả giải tán! Không có việc gì thì đừng đứng đây quấy rầy việc làm ăn của tao."

Một tên đệ tử Ma Giáo khinh thường nói: "Ngươi tính..." Chưa dứt lời, Pháo Thiên Minh đã xuất hiện bên cạnh hắn, vung một kiếm lên. Tên Ma Giáo không ngờ Pháo Thiên Minh không màng đến 500 người, nói đánh là đánh. Hơn nữa với tốc độ nhanh như chớp giật, cho dù có đề phòng trước cũng rất khó tránh khỏi bị thương, chỉ có thể trơ mắt nhìn kiếm đâm thủng cổ họng mình.

Pháo Thiên Minh chỉ kiếm xuống đất nói: "Ai dám nói thêm một câu... định tỷ võ trước quán rượu của tao à? Trước tiên phế bỏ vài cấp võ công của ngươi đã." Rõ ràng đám người Ma Giáo rất tức giận nhưng ai cũng im lặng, chờ người khác khiêu khích trước. Nhưng bọn họ cũng chẳng sợ sệt gì, dù sao ở đây có thắng có thua, quan trọng ai sẽ là người thua.

Một lúc sau, tên đệ tử Ma Giáo bị giết chạy từ điểm hồi sinh tới, hét lớn: "Đệt..." Chưa dứt lời, Kiếm Cầm rút kiếm, Phá Chưởng thức xuyên thủng lòng bàn tay phải hắn, rồi lướt nhẹ qua, một luồng sáng trắng bốc lên.

Ba phút sau, Tiểu Nhị tức giận: "Quỷ Sa tăng, sao không quay lại cho ta thử dao?" Lại nhìn người chơi trước mặt sàn và trên mái nhà, nói: "Ai muốn chơi với ta?"

Mọi người kinh hoàng, họ biết Pháo Thiên Minh có tuyệt học, nhưng Kiếm Cầm có tuyệt học lại là ngoài dự đoán, giờ có thêm một gã người nước ngoài cầm đao khoe khoang, chắc chắn cũng là tuyệt học. Một tên đệ tử Ma Giáo vẫy tay dẫn đầu một nhóm khoảng 10 người rút lui trước tiên. Tiếp đó, từng tốp từng tốp dần dần rời đi, không ai để lại lời đe dọa nào, cũng không muốn trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Pháo Thiên Minh hỏi nhóm hơn ba mươi người còn lại: "Không đi à?" Nói rồi ngay lập tức bổ sung: "Không đi thì chết đi!" Ba người kể cả Vô Song Ngư cùng ra tay, chỉ một hiệp đã hạ gục hai tên. Những kẻ còn lại vội xoay người chạy về điểm hồi sinh. Pháo Thiên Minh không buông tha, dựa vào khinh công cao cường vừa đuổi theo vừa vung kiếm. Hai mươi người bỏ chạy, chỉ có ba người đến được điểm hồi sinh bình thường. Pháo Thiên Minh nhìn tin nhắn, chỉ vào hai mươi tên đang hồi sinh kia nói: "Vô Song Ngư là bằng hữu của chúng ta, muốn động vào hắn thì cẩn thận đấy. Ai dám chửi thề, ông đây truy sát ba ngày."

Pháo Thiên Minh quay lại quán rượu, lạnh lùng nói: "Lãnh minh chủ, thủ đoạn được lắm, tung tin Tiểu Ngư ở đây rồi lại chạy tới chỉ điểm. Rốt cuộc ngươi định làm gì?"

Lãnh Nhược Tuyết đi từ góc khuất ra nói: "Như vậy không tốt sao? Chẳng mấy chốc những người kia sẽ đăng lên diễn đàn và nhắn tin cho môn phái. Như vậy cho dù Huyết Ảnh ,trước khi hoàn thành nhiệm vụ cũng phải cân nhắc, không phải sẽ cho Vô Song Ngư thêm thời gian suy nghĩ sao?"

"Ta không thích bị dùng làm vũ khí." Pháo Thiên Minh rút kiếm, ánh sáng trắng bao quanh gương mặt kinh ngạc của Lãnh Nhược Tuyết.

Tiểu Nhị ngạc nhiên: "Sao lại đối xử với phụ nữ như vậy?"

Vô Song Ngư cười khà khà: "Đúng là hơi quá đáng, ít nhất cũng để cho cô ấy nói hết chứ."

Kiếm Cầm nói: "Thực ra ta thấy thủ đoạn của Lãnh Nhược Tuyết rất lợi hại, việc này minh chứng thực tế trên thế giới này vẫn còn nhiều người sợ kẻ xấu. Nếu chúng ta đi nói lý lẽ với bọn họ, ta đảm bảo chúng ta sẽ bị chửi cho máu me đầy đầu. Các ngươi xem, chỉ một câu của Chử Trà 'Chửi thề sẽ truy sát ba ngày' mà không ai dám lên tiếng. Ai cũng tức giận nhưng không ai dám lên tiếng trước."

Vô Song Ngư nói: "Tình cảnh này rất giống một tên côn đồ hành hung người khác nhưng không ai dám đứng ra đầu tiên. Mặc dù trong lòng họ cũng rất tức giận."

"Đó là tâm lý con người, sợ rằng nếu mình đứng ra sẽ hy sinh vô ích trong khi người khác chỉ nhìn. Thực ra không hẳn là họ không có lòng chính nghĩa, chỉ là thiếu dũng khí thôi." Tiểu Nhị kết luận.

Họ không biết ý nghĩa sâu xa của nhát kiếm đó, hoàn toàn không xứng để ghi vào sử sách. Bởi vì nó chỉ là mở màn cho thời đại mới giang hồ hỗn loạn...

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Bạn đang đọc [Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!