“Đại ca...!”
“Đại ca...!”
“Chúng tôi cũng muốn đi theo anh để giết Zombie.”
Một nhóm thiếu niên chạy tới, xếp thành hàng đứng trước mặt Lý Lân.
Nhìn những người này trong tay xách theo rìu chữa cháy màu đỏ, Lý Lân lắc đầu, rồi nói: “Tôi không phải là đại ca của các người, nếu các người muốn giết Zombie thì tự mình đi đi.”
Lời nói của Lý Lân khiến cho tất cả những thiếu niên đang hứng thú, đều cảm thấy sửng sốt: “Tại sao?”
Bọn họ đến nhận hắn là đại ca, hắn không phải là nên tiếp nhận bọn họ, động viên bọn họ mấy câu, rồi sau đó dẫn bọn họ đi săn giết Zombie sao?
Sau đó nữa, thế lực từng bước lớn mạnh, những đàn em đắc lực như bọn họ cũng có một đống đàn em theo phía sau, rồi thống trị toàn bộ thành phố.
Rượu vang đỏ, người đẹp, giang sơn tươi đẹp.
Bao gồm cả Lý Lân nữa, bọn họ tổng cộng có bảy người.
Đêm qua bọn họ đã bàn bạc xong, sau này tên nhóm của họ sẽ là Thiên Sát Thất Lang (Bảy Con Sói Thiên Sát).
Nghe xem, biệt danh này ngầu biết bao!
Tất nhiên, Lý Lân là lão đại của bọn họ, cũng là đại lang!
“Mấy người không cần biết tại sao cả?!”
Lý Lân tùy ý chỉ: “Trong khu chung cư vẫn còn rất nhiều Zombie, nếu trong vòng một tuần các cậu có thể tiêu diệt hết chúng, thì chúng ta sẽ bàn lại sau.”
Đối với những thiếu niên mới lớn này, hắn chỉ muốn tùy tiện giải quyết cho xong chuyện.
Một tuần sau, hắn cũng đã rời khỏi cái nơi này rồi.
“Đại ca, bọn em sẽ nghe theo ý của anh, bài kiểm tra mà anh cho chúng em là xử lý đám Zombie này, có đúng không?”
Trong đám, tên thiếu niên cầm đầu hai mắt sáng ngời nóng lòng muốn thử: “Chỉ cần chúng em có thể xử lý hết đám Zombie trong khu chung cư này, anh sẽ đồng ý nhận bọn em làm đàn em có đúng không?”
Mang theo cung tên, Lý Lân bình tĩnh rời đi, rồi để lại một câu nói: “Các cậu làm được, rồi nói sau!”
Những chàng trai trẻ này có nhiều tham vọng, trẻ trung và tràn đầy năng lượng.
Chút nữa bị Zombie truy đuổi, bọn họ sẽ hét rất to phải không?
Săn Zombie nói thì đơn giản như một cú chạm môi.
Nhưng tới lúc chạm mặt thật rồi thì có bao nhiêu người thực sự có thể làm được?
Sự khủng bố của Zombie, chỉ có tự tay giết chúng mới biết được.
Chúng tỏa ra một mùi thối rữa kinh tởm, có vẻ ngoài hung dữ và có phương thức tấn công là cắn bất cứ ai mà chúng nhìn thấy.
Có bao nhiêu người có thể giữ được bình tĩnh trước nguy hiểm này, rồi sau đó xác định được điểm yếu của chúng và tung ra đòn chí mạng?
Nếu không cẩn thận, họ sẽ bị hất văng xuống đất và trở thành thức ăn cho đám Zombie.
Hơn nữa, sau khi giết chết Zombie, có bao nhiêu người có thể vượt qua được nỗi sợ hãi ở trong lòng và đảm bảo bình tĩnh trước cảnh tượng khủng khiếp khi não nổ tung, máu lênh láng chảy ra ngoài?
Kiếp trước nếu không có cung tên trong tay, là vũ khí sát thương tầm xa, có lẽ hắn đã chết từ lâu rồi.
Nếu không thật sự bị ép đến bờ vực sinh tử, họ sẽ không bao giờ biết được tiềm năng của chính bản thân mình.
Bây giờ, họ vẫn đang chờ đợi và trông cậy vào quân đội liên bang đến giải cứu.
Nhưng Lý Lân biết, không có quân đội nào cả?
Bọn họ còn không lo nổi cho mình nữa, chứ nói gì đến lo cho những người dân.
Bây giờ nếu như không luyện bản lĩnh đi giết Zombie, thì chờ Zombie tiến hóa mạnh hơn, sau này bọn họ sẽ chết càng nhiều, càng nhanh hơn.
…
Đến bên ngoài khu chung cư, Lý Lân dựa vào những chiếc xe đậu bên ngoài, lấy nó làm thành lũy và không ngừng săn giết Zombie xung quanh.
“Vèo...!”
“Vèo...!”
…
Cảnh tượng này được nhiều người nhìn thấy, họ không khỏi vui mừng, tưởng rằng sẽ có người tới giải cứu mình.
Một số người còn hét lớn để cầu cứu với Lý Lân, còn kể ra những vật dụng mà họ đang cần.
Lý Lân phớt lờ những người này.
Thấy Lý Lân phớt lờ họ, bọn họ lại bắt đầu chửi bới, nói hắn không có sự đồng cảm, không phải là người, không bằng súc vật.
Đây chính là bản chất của con người trong ngày tận thế.
Lý Lân kiếp trước đã từng trải qua một lần, hắn đã phải chịu đựng rất nhiều, lòng dạ của hắn đã nhẫn tâm từ lâu rồi.
Đối với những lời chửi rủa, hắn coi như không nghe được, tiếp tục săn giết Zombie một cách vừa nhanh vừa chuẩn.
Những người này ỷ vào việc trốn trong phòng chửi cho sướng miệng mà thôi, nhưng nếu thật sự đứng trước mặt Lý Lân, họ dám chửi thì sẽ phải thử xem kiếm của hắn có bén hay không?
Khi thể chất tăng lên thì sức chịu đựng và độ bền của hắn cũng được tăng lên theo.
Sau khi bắn liên tiếp một trăm mũi tên, Lý Lân mới cảm thấy cổ tay có chút đau nhức.
Sau khi đi đến phòng bảo vệ nghỉ ngơi một lát để bổ sung một ít nước và chất dinh dưỡng, Lý Lân lại tiếp tục cắm đầu vào săn giết Zombie.
Lại cảm thấy cổ tay có chút đau nhức, Lý Lân nhìn vào thanh kinh nghiệm của mình, hắn bỗng nhiên liên tiếp bắn thêm hai mũi tên ra.
“Vèo...!”
“Vèo...!”
Bắn xong, hắn quay người đi về phía cửa hông của khu chung cư mà không thèm kiểm tra kết quả.
Hai luồng ánh sáng trắng bay vào trong cơ thể hắn, một dòng nước ấm áp xẹt qua cơ thể Lý Lân.
“Tên họ: Lý Lân.”
“Cấp bậc: 7 (0%)”
“Thể chất: 28.9 (25.4*1.1+1)”
“Sức mạnh: 19.5”
“Nhanh nhẹn: 17.7”
“Tinh thần: 17.7”
“Điểm thuộc tính: 0”
“Kỹ năng: Thiện Xạ trung cấp (53%).”
[Thiện Xạ trung cấp: Sau khi nhắm chuẩn, bạn chắc chắn có thể bắn trúng mục tiêu trong phạm vi một trăm mét.]
Điểm thuộc tính nhận được là phần tự do nên hắn vẫn tiếp tục thêm vào phần thể chất.
Dòng nước ấm đã phục hồi một phần thể lực đã cạn kiệt của Lý Lân, nhưng hắn lại không còn nhiều mũi tên nên cần phải quay lại để bổ sung thêm.
Nhưng khi hắn vừa đến gần cổng chung cư, cách đó không xa đã có vài con chó hoang mắt đỏ chạy tới.
Đó là Zombie chó!
Đối với những con quái vật cực kỳ nhanh như vậy, Lý Lân không dám bất cẩn mà nhanh chóng nhắm vào mục tiêu.
Dự đoán trước một vị trí, ngón tay hơi buông lỏng ra: “Vèo...!”
Bởi vì con Zombie chó này bây giờ tốc độ chưa được nhanh cho lắm, dựa vào kinh nghiệm trong quá khứ, Lý Lân dễ dàng bắn một mũi tên vào đầu của nó.
“Bụp...!”
Một tiếng vang giòn tan, mũi tên chất lượng quá kém, căn bản không xuyên thấu được đầu của nó.
Đầu của Zombie chó như tường đồng vách sắt cực kỳ khó có thể bắn xuyên qua được.
Mũi tên này không giết chết con Zombie chó mà ngược lại đã đánh động đến nó, nó lập tức tăng tốc và lao về phía Lý Lân.
Không chút do dự, Lý Lân từ bỏ việc săn giết Zombie chó, lập tức quay người chạy về phía chung cư.
Virus Zombie có trên người con Zombie chó này, chỉ cần để nó cào bị thương thôi, người sống lại như hắn cũng coi như xong đời.
Sự nhanh nhẹn hiện tại của hắn là 17,7 chỉ số này đủ để đối phó với một con Zombie chó có tốc độ khoảng 15, nhưng so với những con Zombie không biết mệt mỏi này, sức chịu đựng của hắn lại không bằng được bọn nó.
Ngoài lợi thế về tốc độ bùng nổ trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng không thể kéo dài hơn được bao lâu!
Nhìn thấy Lý Lân bị một con Zombie chó truy đuổi, những người chú ý ở tầng trên liền reo hò phấn khích.
Trong khi những người khác thờ ơ nhìn Lý Lân bị Zombie chó đuổi, cũng có một số người thót tim và thầm cổ vũ cho hắn.
Đối mặt với Zombie chó, Lý Lân không cần phải chạy nhanh hơn chúng, hắn chỉ cần chạy nhanh hơn những người khác là được.
Bởi vì ngày hôm qua hắn đã săn lùng hầu hết Zombie trong khu chung cư nên hiện tại vẫn còn rất nhiều người sống sót rải rác trong khu chung cư.
Họ hoặc là đang thu thập những vật dụng hữu ích, hoặc là đang bàn bạc biện pháp với những người quen thuộc, chuẩn bị dựa dẫm vào nhau để cơ hội sống sót được cao hơn.
Lúc này Lý Lân dẫn theo bốn đến năm con Zombie chó chạy vào khu chung cư, giống như vài giọt nước rơi vào chảo dầu sôi, trong nháy mắt sôi lên rồi nổ tung.
Một số người trước khi kịp thời phản ứng thì đã bị Zombie chó vồ ngã xuống đất, khiến nhiều người xung quanh hoảng sợ chạy về hướng khác.
Zombie chó không có ý thức tự chủ, chỉ có bản năng săn mồi.
Sau một đợt cắn điên cuồng của Zombie chó, hơn mười người đã chết và trở thành thức ăn của chúng nó.
Zombie chó thuộc loại động vật ăn xác thối, chúng nó ăn những con Zombie, cũng như ăn thịt và máu tươi vậy!
“Hô...!”
Chạy về phòng, Lý Lân không khỏi thở dài một hơi.
Với sức mạnh mà hắn có được trước khi sống lại, những con Zombie chó bình thường này hắn không thèm để vào mắt của mình và có thể tiêu diệt chúng một cách dễ dàng.
Nhưng hiện tại, hắn đang bị Zombie chó truy đuổi khắp nơi.
Là một tay xạ thủ tầm xa, sẽ là cơn ác mộng khi một đối thủ cùng cấp đến tiếp cận hắn.
Ở tận thế hai mươi tám năm, hắn mỗi ngày đều được rèn luyện trong sinh tử, khả năng cận chiến thực sự khá tốt, dù sao hắn có sức mạnh ở cánh tay rất đáng kinh ngạc và có thể lực tuyệt vời.
Nhưng điểm lợi hại nhất của hắn vẫn là cung tiễn, mài giũa nhiều nhất cũng là các kỹ xảo giết địch bằng cung tiễn.
So với những cao thủ cận chiến cùng đẳng cấp giỏi cận chiến nhất, khả năng cận chiến của hắn vẫn kém hơn một chút.
Dù sao hắn cũng là một cung thủ, không thể dùng khuyết điểm của mình để đấu với ưu điểm của kẻ khác, từ bỏ lợi thế của chính bản thân mình và xắn tay áo lên để chiến đấu đẫm máu với kẻ địch đúng không?
Vậy còn không bằng trực tiếp làm chiến sĩ cận chiến đi, từ bỏ làm cung tiễn thủ cho rồi.
Suy cho cùng, sức lực của con người có hạn, thiên phú của Lý Lân ở kiếp trước cũng không có mạnh lắm, có thể sử dụng cung tiễn giỏi như vậy đã khó lắm rồi.
Nếu thực sự tập trung vào việc cải thiện khả năng chiến đấu cận chiến, vậy hắn sẽ trở nên tầm thường ở cả hai bên và không thể khiến mình nổi bật được.
Nhưng bây giờ hắn sống lại, có bảng thuộc tính, hắn tự nhiên có thể suy xét nhiều hơn.
Kiếp trước hắn không có sự lựa chọn nào khác, nhưng đến kiếp này hắn phải giỏi cả về viễn trình lẫn cận chiến.
Làm cho bản thân không còn một khuyết điểm nào nữa.
Nhưng không sao, không việc gì phải vội vàng cả.
Đến ban công, Lý Lân nhận thấy con Zombie chó không lựa chọn rời đi sau khi ăn uống mà thay vào đó tìm một bóng râm và nằm xuống.
Trong khu chung cư có rất nhiều xác của Zombie, không thiếu thức ăn, hiển nhiên bọn chúng có ý sẽ định cư lâu dài ở đây.
Lý Lân khẽ cau mày, những con Zombie chó này đã trở thành chướng ngại vật lớn của hắn.
Sau khi do dự, Lý Lân liền đi vào trong phòng, lục lọi trong rương một lúc, cuối cùng lấy ra một chiếc hộp màu xanh nhạt.
Mở hộp ra, bên trong có mười mũi tên.
Những mũi tên này khác với những mũi tên khác, mũi tên có bốn cạnh, có rãnh máu, mang theo một chút sương giá.
…