Chương 108: Tô Thi
“Lợi hại thì đúng là rất lợi hại, nhưng không có tác dụng gì.”
Chu Nhiên trả lời.
“Cha có không?”
“Ngươi cần hả?”
“Ta muốn xem qua nội dung.”
“Có thì có, nhưng chỉ có nửa cuốn trên của Nhân Hoàng, nửa cuốn còn lại ở chỗ đạo tu, hai ngày nay ta sẽ đi lấy. Bây giờ ta cho người đưa nửa cuốn trên cho ngươi trước, nửa cuốn dưới chắc phải mấy ngày nữa.”
Chu Tự có chút kinh ngạc, sách lợi hại như vậy thế mà lại dễ dàng có được?
“Đúng rồi, ngươi đọc sách này để làm gì?”
Chu Nhiên tiện miệng hỏi.
“Tri thức chính là sức mạnh, đọc sách có thể khiến ta trở nên cường mạnh.”
Chu Tự trả lời.
“...”
“Con trai, dạo này trò chuyện với Thu Thiển thế nào rồi?”
Lúc này là giọng của Liễu Nam Tư:
“Có phải rất phù hợp với yêu cầu về người làm vợ của ngươi không? Chúng ta đã tìm rất lâu, điều tra rất lâu đấy.”
Đúng là rất tốt, nhưng nói những chuyện này với cha mẹ cứ cảm thấy có chút khó mở miệng.
Còn việc nói Thu Thiển không tốt, Chu Tự chắc chắn sẽ không làm vậy. Chẳng may cha mẹ tưởng thật thì không hay lắm.
“Mẹ, trời sắp tối rồi, ta phải mùa đồ ăn cho Nguyệt tỷ.”
Chu Tự tìm được cái cớ bèn định tắt điện thoại, nhưng đầu bên kia điện thoại không cho phép.
“Ngươi nói ngươi và Thu Thiển tiến triển đến mức nào trước đi.”
Khẩu khí của Liễu Nam Tư dứt khoát mạnh mẽ.
“Thì là như thế đó.”
“Như thế đó là như nào?”
“Mẹ, không phải ngươi có tai mắt sao? Ngươi hỏi tai mắt của ngươi đi, hỏi ta làm gì.”
“Hỏi tai mắt thì có thể biết rõ được như người trong cuộc không?”
“Ngươi đính hôn cũng không hỏi người trong cuộc.”
“Ngươi không vui?”
“Cũng…cũng không phải.”
“Vậy thì được, nhớ chủ động một chút, ngươi không chủ động chẳng lẽ trông chờ một cô gái chủ động? Môi trường sống của nàng khác với ngươi, ngày nào ngươi cũng nhìn thấy người ta yêu đương hẹn hò, nhưng nàng thì chưa từng. Nhớ chủ động một chút, nói chuyện với nàng, quan tâm nàng, nói những lời dễ nghe.”
“...”
Cảm giác thật khó khăn. Cuối cùng mẹ lại lải nhải một hồi rồi mới kết thúc cuộc nói chuyện.
Còn về việc chung sống với Thu Thiển thế nào, Chu Tự cũng không suy nghĩ nhiều, chung sống bình thường là được rồi. Như thế nào mới tính là chủ động đây? Có cơ hội lên mạng tìm kiếm xem, bây giờ đi mua chút đồ đã, có thời gian thì tu luyện một lúc. Ngày mai còn phải tiếp tục đi làm.
Ở trong nhà.
Mua đồ ăn xong, Chu Tự rảnh rỗi ngồi quan sát tình hình của Ma Chủng, ăn nhiều Trí Tuệ Quả như vậy, ít nhiều cũng phải có phản ứng chứ?
Quan sát đan điền, hắn nhìn thấy Ma Chủng vẫn trốn trong đó không có động tĩnh. Nhưng đám mây Chu Thiên có một chút ánh sáng vờn quanh, hình như là hiệu quả của Trí Tuệ Quả mang lại.
“Xem ra là nhằm vào đám mây Chu Thiên, không có nhiều tác dụng.”
Nghĩ như vậy, hắn ném một luồng công lực ngàn năm cho Ma Chủng. Nghỉ ngơi hai ngày, đến lúc phải đi làm rồi.
Lại có chín vòng, hắn có thể tăng lên đấu giả bậc bảy, đến lúc đó đặc hiệu sẽ lớn hơn rất nhiều. Hơn nữa cũng sẽ khiến cơ thể thay đổi, công lực ngàn năm cũng sẽ thay đổi theo. Lúc đó lại đọc sách, có lẽ có thể có hiệu quả, hiện tại ngoại trừ cảm giác ngứa ngáy thì không có gì.
Sau khi vứt công lực ngàn năm cho Ma Chủng, hắn phát hiện điểm sáng của đám mây bắt đầu lấp lánh, còn đám mây lại đang nuôi dưỡng Ma Chủng. Cũng vì vậy mà hiệu suất làm việc của Ma Chủng tăng nhanh hơn.
Chu Tự có chút chấn hãi.
Đang phát thưởng?
Bây giờ hắn có chút tò mò, một lần phát tiền thưởng liệu có phải có thể duy trì một vòng không? Nếu đúng vậy…
Hắn đếm được đám mây tổng cộng có năm điểm sáng. Vậy thì có thể duy trì năm vòng.
“Cho thấy ta đã ăn năm quả? Ăn thiếu mất bốn quả, bị thiệt rồi.”
Hắn cảm thấy mình đã ăn rất nhiều, không ngờ mới chỉ ăn được có mấy quả.
Đương nhiên, đây cũng coi như là thu hoạch bất ngờ, không cần quá để trong lòng, cùng lắm cho Ma Chủng tăng ca thức đêm, ít nhiều cũng sẽ không bị giảm tiến độ quá nhiều. Lúc này lại phát ít tiền lương, chắc cũng có thể nhanh hơn. Nghĩ như vậy, hắn bắt đầu tu luyện Chu Thiên Kinh.
…
“Nguyệt tỷ quen cô gái vừa nãy hả?”
Trên đường trở về Thu Thiển có chút tò mò hỏi.
“Ngươi nói Tô Thi à, hồi nhỏ ngươi cướp đồ chơi của nàng mấy lần, mỗi lần nàng đều dẫn theo ta xông đến nhà ngươi cướp đồ chơi về.”
Chu Ngưng Nguyệt cúi đầu ăn dưa hấu nói. Cuối cùng cũng không cần ăn đồ chua như vậy rồi, cũng không lãng phí.
Thu Thiển:
“…”
Nàng nhớ ra rồi. Hồi nhỏ mình bị Nguyệt tỷ ức hiếp rất nhiều lần, phải tìm một cơ hội bỏ thuốc cho Nguyệt tỷ mới được, nàng nghĩ vậy trong lòng.
“Chẳng phải Nguyệt tỷ nói Trí Tuệ Quả rất ngon sao, cho Chu Tự ba quả, còn ngươi ăn một quả còn lại sao?”
Thu Thiển hỏi.
Các nàng mang ra tổng cộng bốn quả. Trong đó cho Chu Tự ba quả, bởi vì tu vi của Chu Tự quá thấp, ăn nhiều ngược lại không có lợi, cơ thể không tiêu hóa được. Một quả còn lại, Nguyệt tỷ để dành cho mình ăn.