Chương 4: Đấu Giả Thất Phẩm
"Thân phận địa vị của cha mẹ ta cao lắm sao?"
Chu Tự rất tò mò.
Hắn thấy cha mẹ mình mở cái quán cơm nhỏ xíu thì có thân phận địa vị gì chứ.
Một người lúc nào cũng nhễ nhại mồ hôi xào nấu trong bếp, một người thì dọn dẹp phòng ăn cũng phải cằn nhằn vài câu trừng mắt vài cái.
Ma Đạo chuyên gia đều như vậy sao?
"Rất cao, nếu không ma tu cùng đạo tu để ý ngươi như vậy quá mức."
Thu Thiển nhìn Chu Tự nói.
"Vậy sao chuyện liên quan tới ta lại truyền ra vậy?"
Chu Tự hỏi.
Thu Thiển lắc đầu:
"Ta không biết, ta cũng mới biết được chuyện liên quan tới ngươi thôi."
Chu Tự không hỏi tiếp, để lúc nào hỏi cha mẹ vậy.
Hắn lật quyển Chu Thiên Kinh, nhìn qua đã thấy những thứ viết trong này vô cùng phức tạp.
"Chỉ cần ta học được cái này, là có thể bảo đảm an toàn của bản thân?"
Chu Tự hỏi.
Tu chân, cũng khá hấp dẫn.
Dù lão cha bảo hắn không có thiên phú, nhưng mà thử một chút thôi mà, được thì được, không được cũng chẳng sao.
"Không thể."
Thu Thiển đặt cái muỗng xuống, ôn tồn nói:
"Phá Thiên Ma Thể được công nhận là công pháp hung tàn nhất, đáng sợ nhất Ma Đạo, khủng bố với địch nhân, cũng tàn nhẫn với chính mình. Cương mãnh, ngang ngược, đừng nói người bình thường, cho dù là thiên tài tu luyện cũng khó mà khống chế được. Gượng ép tu luyện, phần lớn tính cách sẽ thay đổi. Tu luyện đến mức độ nhất định đều sẽ chuyển tu. Tiếp sau đó căn bản là không thể nào chịu đựng nổi. Cả tinh thần, hồn phách, thân thể đều như vậy. Nhưng một khi đã chống trụ được, thực lực sẽ vô cùng cường đại khiến tất cả mọi người đều phải kiêng dè. Cho nên cha mẹ ngươi nói ngươi tu luyện cái này, quả thật có thể uy hiếp rất nhiều người. Cái này ngươi khó mà học được, cho dù có học được, cũng không khuyến khích ngươi học. Mà Chu Thiên Kinh chính là phần nhập môn dễ nhất mà ta lọc ra, cũng là một công pháp khá nhu hòa. Rất thích hợp để đặt nền móng. Cái này không phải để ngươi dùng nó đối địch với người ta, mà là nếu không may bị người khác thấy, họ sẽ biết ngươi không phải người bình thường, chỉ đang giả vờ bình thường thôi."
Chu Tự:
"..."
Cảm giác giống như cuộc sống bình thường sắp kết thúc vậy, không biết có tác động đến đám dã thú kỳ quái nào không.
Nghĩ tới đây, hắn thấy vẫn nên tìm hiểu rõ khả năng của những người tu chân thì hơn.
"Những kẻ tu chân đều rất mạnh sao?"
"Cũng không hẳn."
Thu Thiển hơi hối hận nhìn món điểm tâm, quá ngọt nuốt không trôi, lần này oán ai đây?
Nàng ngẩng đầu nhìn Chu Tự, tiếp tục giải thích:
"Tu chân phân chia cảnh giới, từ cửu phẩm đến nhất phẩm. Phân thượng trung hạ. Cửu phẩm đến thất phẩm là hạ tam phẩm, lục đến tứ là trung tam phẩm, tam đến nhất là thượng tam phẩm. Trung thượng không cần nói tới, nói một chút về hạ tam phẩm. Tam phẩm này lần lượt là, Lâm Giả cửu phẩm, Binh Giả bát phẩm và Đấu Giả thất phẩm. Cả ba không có khác biệt quá lớn, thực lực cũng gần tương đương nhau. Cửu phẩm hấp thu linh khí, mọi tố chất thân thể đều tăng lên, bát phẩm xem tâm thần thiên đạo, có thể dùng bảo vật giết địch, thất phẩm tinh thông thuật pháp, có thêm pháp bảo, thiện chiến. Ta hiện tại là Binh Giả bát phẩm, sắp lên thất phẩm rồi."
"Mỗi một phẩm lại phân rạch ròi thượng trung hạ à?"
Chu Tự hỏi tiếp.
"Không."
Thu Thiển lắc đầu, nhẹ giọng nói:
"Mỗi một phẩm đều có những cấp độ, không phân chia cụ thể, nhưng có đỉnh cấp.
Những thứ khác thực ra có thể xem năng lực của ngươi."
Lấy thực chiến là chính, Chu Tự hiểu rõ, sau đó hắn chỉ một tòa cao ốc ở bên ngoài rồi hỏi:
"Lâm Giả cửu phẩm có thể một quyền đánh đổ tòa nhà kia không?"
Thu Thiển nhìn sang, đó là một tòa cao bảy tầng lầu, lại là hai toà liền nhau:
"Không thể, dù Lâm Giả cửu phẩm mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường, nhưng cũng không khoa trương đến vậy."
"Vậy Binh Giả bát phẩm thì sao?"
Chu Tự lại hỏi.
Lần này Thu Thiển im lặng một chút như đang ngẫm nghĩ, cuối cùng nàng vẫn lắc đầu:
"Không có khả năng lắm."
"Đấu Giả thất phẩm thì được chứ?"
Chu Tự cho rằng hẳn là có thể.
"Quả thực là có thể, nhưng mà một quyền phá nát thì không dễ gì."
Thu Thiển nói.
Chu Tự khẽ gật đầu, nghĩ thầm hình như cũng không mạnh lắm.
Công lực ngàn năm của hắn, có thể đánh nát mấy tòa.
Nhưng mà tu chân giả quá đặc biệt, vẫn nên cẩn thận một chút.
"Nếu ngươi tu luyện, nhớ không được nóng vội, dễ xảy ra vấn đề."
Thu Thiển nói với hắn mấy thứ cần chú ý khi tu luyện.
Lúc này, điện thoại di động của nàng đột nhiên vang lên.
Nhận điện thoại, nàng hơi cau mày.
Sau đó đứng dậy chào Chu Tự:
"Ta có việc phải đi ngay, nếu tu luyện có vấn đề gì thì cứ hỏi ta."
Chu Tự gật đầu, Thu Thiển cất bước rời đi, nàng liếc nhìn món điểm tâm ngọt một cái, nghĩ thầm: Cuối cùng cũng không phải ăn nữa.
Đi được nửa đường, nàng đột nhiên quay lại nói với Chu Tự:
"Đúng rồi, loại nữ nhân đó, sau này đừng có hẹn nữa. 500 tệ, cha ngươi mẹ vất vả rất lâu mới kiếm được."
---
Khoảng thời gian đầu khởi động mình sẽ lên 2 chương/ ngày. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! <3