Chương 69: Thư Viện
Chu Tự ngẫm nghĩ một lát, quyển sách này hình như không phải sách bình thường.
Có điều, hắn cũng không chắc chắn lắm.
Thấy Chu Tự không nói gì, thanh niên lại nói:
"Nếu không có thì thôi, ta đi rất nhiều nhà sách đều không có…"
"Giá số 16, hàng thứ tư từ trên xuống, quyển thứ ba ngăn đầu tiên."
Chu Tự ngắt lời đối phương, nói vị trí cuốn sách.
Vừa nghe vậy, thanh niên trợn mắt há hốc mồm, nhất thời chưa kịp phản ứng.
Nhưng hắn ngay lập tức bán tín bán nghi nói cảm ơn, sau đó đi đến giá sách bên kia.
Hắn tên là Lý Lạc Thư, là một người đã trải đủ mùi cuộc sống đầy thăng trầm khó khăn.
Vì một số chuyện, trong lòng hậm hực, định bụng phải tính toán một số chuyện cho tương, vậy nên bắt đầu tìm kiếm Phương Trận Lục Quái, hy vọng có được trợ giúp.
Hắn đã tìm rất nhiều nơi nhưng đều không có, nơi này lại bảo có khiến hắn có chút không dám tin.
Rất nhanh hắn đã tới giá số 16, tìm thấy quyển thứ ba ngăn đầu tiên hàng thứ tư từ trên xuống.
Rút quyển sách ra phía trên quả thực có viết Phương Trận Lục Quái, lật ra thì đúng là sách hắn muốn tìm.
"Trời đất, thư viện phân phối rộng quá vậy?"
Lý Lạc Thư kinh ngạc.
Nhưng mà hắn vẫn nên tìm một chỗ nghiên cứu một chút, có gì không hiểu, có thể thử hỏi lại vị tiểu ca kia.
Chu Tự không hề để ý, hắn mang tảng đá kia đến phòng nghỉ, tiện thể bảo ông chủ lớn đốc thúc bà chủ Tô Thi.
"Được, đúng rồi, hôm nay sẽ đăng ký cho ngươi tăng ca hai tiếng, nhớ ở lại một lúc. Chúng ta có không ít chuyện phải nhắc nhở, thứ Năm tới rất quan trọng, cũng nói một chút về thù lao với ngươi. Nếu tu luyện có vấn đề gì, hoặc là có nhu cầu gì cũng có thể đề cập. Ngươi suy nghĩ xem."
Hàn Tô nói.
"Tu chân giả cần rất nhiều thứ, ngươi chịu khó xem trong sách, sách gì hẳn là ngươi đã biết, vị trí ngươi cũng biết rồi."
Minh Nam Sở gác chân nghịch điện thoại nói.
…
Rời khỏi phòng nghỉ, Chu Tự lấy một quyển sách trên giá xuống, là sách liên quan tới tu luyện.
Trên đó có ghi tu luyện cần những gì.
Nếu đã có thù lao, đương nhiên hắn phải suy nghĩ một chút.
Chỉ là lật nửa ngày trời, cũng không thấy những thứ để tu luyện có tác dụng gì.
Ví dụ như đan dược, linh thạch, công pháp.
Hắn thiếu sao?
Thiếu.
Cần sao?
Không cần.
Trên sách ghi chép, tu luyện tốn rất nhiều tài nguyên, nhất là những người thiên phú kém, lại càng cần nhiều tài nguyên hơn lót đường, tốn thì nhiều mà công lại ít.
Chu Tự từ lúc tu luyện đến nay, không hề tiêu hao bất cứ thứ gì.
Như ma chủng chẳng hạn, tiêu hao chút công lực ngàn năm của hắn, thứ này xem thêm chút sách là xong.
Toàn bộ thư viện này đầy cả tài nguyên.
Còn đám mây linh khí chu thiên…
Hắn cũng chẳng phải bỏ ra cái gì, có lẽ là Nguyệt tỷ đã bỏ ra hết cho hắn.
Nghĩ như vậy Nguyệt tỷ cũng huy động không ít tài lực, đương nhiên, hắn cũng chẳng có gì phải áy náy, vì đó là của ba mẹ cả.
Lần trước nghe Nguyệt tỷ nói là về nhà lấy, cho nên đổi thành tiền lương đi.
Buổi chiều.
Chu Tự cảm giác ma chủng đã tiến vào giai đoạn tiêu hóa, đám mây linh khí thành hai màu, ma chủng giống như càng thêm năng động.
Nhưng mà cứ luôn làm việc với cường độ cao nhưng thế này rất dễ gục.
Chờ hạng mục này kết thúc thì thả cho nó một ngày nghỉ ngơi.
Hắn cũng không phải một ông chủ quá gay gắt.
"Ca, có rảnh không?"
Đột nhiên có tiếng gọi vang lên bên tai Chu Tự.
Chính là người thanh niên ban sáng kia, hình như tóc bù xù hơn một chút.
Đọc sách đến mức cuồng bạo?
"Có vấn đề gì sao?"
Chu Tự hỏi.
Đương nhiên là hắn rảnh.
Vốn là tới đây để làm, khách có nhu cầu gì hắn phải dốc toàn lực hỗ trợ.
Cho dù là có chỗ không hiểu, cũng phải trả lời một câu mình không hiểu.
"Là thế này, trận pháp này ta cảm thấy nó không đủ mạnh, có biện pháp nào có thể khiến nó lợi hại hơn một chút hay không."
Lý Lạc Thư chìa quyển sổ ghi chép cho Chu Tự nhìn.
"Ta không hiểu cái này."
Chu Tự lắc đầu thể hiện sự bất lực của mình.
Hắn thật sự không biết, cũng sẽ không giả vờ là mình biết.
"Không sao, ngươi cứ tùy tiện cho một chút ý kiến là được, bây giờ quả thực ta không có đầu mối."
Lý Lạc Thư khẩn cầu.
Hắn nghĩ thật lâu, thật sự không có bất kỳ biện pháp nào cả.
Đầu cũng sắp nổ tung.
Bất đắc dĩ, Chu Tự chỉ có thể nhìn kỹ hơn một chút, sau đó phát hiện hình vẽ cùng loại với hình Nguyệt tỷ vẽ sáng nay.
Suy nghĩ một lát hắn nói:
"Thay đổi vị trí đầu đuôi một chút, điều chỉnh lại cả phương vị đối ứng, sau đó điều chỉnh một số tiểu tiết, có lẽ sẽ có một chút tác dụng."
Nghe Chu Tự nói vậy, Lý Lạc Thư sửng sốt một chút, sau đó chăm chú nhìn lại trận pháp của mình, tưởng tượng một chút, hắn khiếp sợ phát hiện ra hình như là được…