Trình Húc quả thật không dám tin anh ta lại có thể làm ra chuyện như vậy, anh hiện tại mặc dù đang phụ trách sản xuất và kinh doanh đồ chơi tình dục, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến sẽ dùng nó trên người mình, mà còn là thứ đồ đặc biệt như vậy.
Quặng màu xanh lam quả thực là loại quặng đẹp nhất trên thế giới, sau khi được mài rũa thành hạt pha lê, từng hạt, từng hạt một tròn đều, trơn bóng, còn lấp lánh vầng hào quang màu xanh đậm, khi ở cùng nhau trông giống như một bầu trời đầy sao. Nhưng khi Trình Húc thấy Ngạn Thất cầm chúng đi về phía mình, anh hoàn toàn không cảm thấy chúng đẹp nữa, chỉ cảm thấy xấu hổ vào cực điểm sợ hãi.
“Không được! Cậu không thể làm như thế!” Trình Húc thất thanh kêu lên, cơ thể vô thức muốn trốn nhưng anh cử động mạnh đến đâu cũng chỉ có thể nghe thấy âm thanh “leng keng” của xiềng xích phát ra, căn bản không có chỗ nào để chạy thoát.
Hậu huyệt háu ăn vẫn còn tràn ra dâm dịch, khăn trải giường đều ướt đẫm, trong khe hở của cặp mông trắng như tuyết, lỗ nhỏ lộng lẫy trông đặc biệt hấp dẫn. Ngạn Thất chăm chú nhìn nó cười trầm mặc “Tại sao lại không được? Húc ca háu ăn như vậy, không biết có thể ăn được bao nhiêu hạt đây.” Anh ta mở hộp ra, lấy ra một hạt tròn trơn ra. Hạt pha lê không to, chỉ nhỏ bằng đầu ngón tay, khi chạm đến hậu huyệt dường như không cần dùng sức cũng có thể nhẹ nhàng đẩy vào.
“Không!” Đồ vật lạnh lẽo tiến vào bên trong cơ thể, cảm giác tươi mới bất ngờ, Trình Húc gần như ngã quỵ, liều mạng muốn phun hạt pha lê ra, nhưng tiểu huyệt tham ăn cảm nhận được sự xâm nhập, vách thịt dần dần cắn đến, ngậm lấy hạt châu nuốt vào trong, căn bản không cam lòng nhổ ra. Trình Húc thậm chí có thể cảm nhận hạt pha lê đang từ từ trượt vào tận sâu trong ruột khiến anh vô cùng xấu hổ.
“Thật là tham ăn nha, mông dâm của Húc ca hiện tại bất luận cho thứ gì vào đều ăn đến vui vẻ nha.” Ngạn Thất chế nhạo, nhưng trong mắt lại không hề có ý cười, nhanh chóng đặt hạt thứ hai vào trong, tiếp đến là hạt thứ ba, thứ tư,…
“Không được…ân….không được….a….” Khí thế của Trình Húc dần dần yếu đi, sự phẫn nộ của anh bị dục vọng thay thế. Anh xấu hổ cực điểm, nhưng những hạt pha lê đó từng hạt từng hạt chen vào trong thông đạo của anh, cũng khiến anh nếm trải được cảm giác tràn đầy, mà mỗi lần Ngạn Thất đẩy một hạt mới vào, những hạt pha lê bên trong lại lăn vàp sâu hơn, khoái cảm ma sát mang lại đầy sung sướng khó nói. Đuôi mắt Trình Húc đỏ hoe, hô hấp trở nên lộn xộn, tinh khí vì tức giận vốn dĩ đã mềm nhũn nay lại khôi phục lại sự căng cứng, thân thịt hồng phấn đã dính đầy dịch ướt.
Nghe thấy tiếng rên rỉ tràn ngập của anh, Ngạn Thất biết anh đang đầy khoái cảm, trong lòng liền cảm thấy bực bội: “Chỉ là hạt pha lê cũng có thể khiến anh thoải mái như vậy sao? Húc ca không phải quên rồi chứ, những hạt pha lê này còn phải đưa cho em trai bảo bối của anh, bây giờ bị hậu huyệt dâm đãng của anh ăn mất rồi, Húc ca, anh có phải qua dâm loạn rồi?”
Sau khi bị hắn giễu cợt, ánh mắt Trình Húc hiện lên một tia trấn tĩnh, nhưng rất nhanh lại thoả hiệp với dục vọng. Hai chân của anh bị treo lên hơi cao, lúc này mu bàn chân duỗi ra, ngón chân quặp chặt, dáng vẻ vừa sung sướng vừa không thể kìm nén. Ngạn Thất nói: “Để tôi đếm xem, ăn bao nhiêu hạt rồi, dường như là 40 rồi.”
Trình Húc bị con số này làm cho chấn kinh, nhất thời định thần lại, anh dùng lực lắc đầu, trong giọng nói có chút cầu xin, “Không cần nữa…không cần đẩy vào nữa….a….ô….”
Tiếng kêu rên ngọt ngào ngân vang khiến đối phương sững sờ, dục vọng trong mắt Ngạn Thất càng thêm nồng đậm, anh ta lạnh giọng nói: “Thật sự không cần sao? Xem dáng vẻ của Húc ca dường như rất thoải mái, nhất định là không muốn ăn sao?” Nói rồi lấy một hạt, lại ấn vào bên trong hậu huyệt đang khai mở.
Hạt pha lê mặc dù không to, nhưng bởi vì số lượng quá nhiều, vì vậy từ của hậu có thể nhìn thấy thứ ánh sáng màu xanh lam, Ngạn Thất nhìn rồi, khó tránh khỏi hô hấp có chút loạn: “Húc ca như vậy thực sự rất đẹp, pha lê đã bị dâm thuỷ làm bẩn rồi, nhìn rất xinh đẹp nha!”
Cơ thể của Trình Húc quả thật đã tiết ra rất nhiều dâm thuỷ, nếu không phải cái tư thế này, những hạt pha lê đó có lẽ đã trượt ra ngoài.
“Không cần…Ngạn Thất…không cần nhét vào…quá đầy…” Lý trí của Trình Húc đang trên đà suy sụp, anh hiện tại dục vọng đốt người, lỗ hậu đang co bóp mạnh mẽ, khiến cho những hạt pha lê nhẹ nhàng lưu động, thỉnh thoảng còn cọ sát vào điểm mẫn cảm, khiến cơ thể anh không thể kiểm soát mà nảy lên. Nhưng lấp đầy những hạt pha lê vẫn khiến anh cảm thất không thoả mãn, suy nghĩ chống cự trong đầu cũng dần tan biến, thay vào đó là hình ảnh hai người đang ân ái hiện ra ngày càng rõ nét.
Muốn gậy thịt, muốn gậy thịt thô dài!
Lúc này trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ duy nhất, Trình Húc rốt cuộc không kìm được nước mắt, nhìn chằm chằm Ngạn Thất thở hổn hển, “Muốn cậu, Ngạn Thất, không cần pha lê, cần cậu…a…ư…”
Cảm giác tim đập thình thịnh lại ập đến, sự lặng lề trong đáy lòng của Ngạn Thất mấy ngày nay đều bị câu nói này quét sạch, anh ta nhìn Trình Húc khóe miệng nở nụ cười tự mãn, "Húc ca gọi tôi là gì?"
Trình Húc cố gắng muốn nhích lên, nhưng tiếc là làm không được, chỉ có thể si dại nhìn anh ta: “Ông xã…ông xã…” Danh xưng này đối với anh trước đây không đặc biệt khó để mở miệng, rõ ràng đối phương ít hơn mình 15 tuổi, rõ ràng anh là một nam nhân trưởng thành, nhưng kỳ thực anh lại rất hưởng thụ loại tình thú này. Nhưng sau khi Ngạn Thất chạm đến điểm giới hạn của anh, anh liền không muốn tiếp tục gọi, cũng không có ý định dính líu tình cảm với Ngạn Thất nữa.
Nhưng bây giờ, anh cuối cùng không chống nổi ham muốn, và sự xấu hổ cắn nuốt những hạt pha lê mang đến.
Ngạn Thất không biết là tuân theo mệnh lệnh nào, ngay lập tức thả xiềng xích của Trình Húc, tay chân Trình Húc ngã trên giường, nhất thời khó mà cử động. Bụng dưới hơi phồng lên, hoa huyệt xinh đẹp vẫn còn sáng lên ánh sáng xanh. Nhưng không đợi Ngạn Thất ôm lấy anh, Trình Húc chật vật nhào tới, ngón tay nắm chắc dương vật của anh ta.
Nam nhân trẻ tuổi đối với sự chủ động của anh đặc biệt hài lòng, dịu dàng vuốt ve má anh, thấp giọng ra lệnh: “Liếm”
Trình Húc vểnh mông lên, ngậm lấy côn thịt đang hướng về phía anh, đầu lưỡi ẩm ướt, động tác điên cuồng, giống như đang nếm món gì đó rất ngon, ngay cả khuôn mặt cũng lộ ra biểu cảm trầm mê. Ngạn Thất vui vẻ cực điểm, máy quay nhỏ bay đến sau lưng Trình Húc, quang hình được liên kết mở ra trước mặt, trên màn hình hiện lên hậu huyệt của Trình Húc. Ngạn Thất nói: “Lấy hạt pha lê ra, tôi liền đâm côn thịt vào cho mông dâm của anh ăn.”
Trình Húc vặn vẹo cái mông thở dốc, "Làm không được..."
“Thả lỏng, nhất định có thể, ông xã giúp anh mở rộng hậu huyệt một chút.” Ngạn Thất quả nhiên là tốt bụng duỗi tay ra, nắm lấy hai bờ mông đầy thịt trắng nõn và trơn mịn của Trình Húc.
Hậu huyệt của Trình Húc bị kéo căng, cửa huyệt chảy nước, dưới sự “giúp đỡ” của Ngạn Thất, hai hạt pha lê lần lượt lăn xuống ga giường, trên đó dính đầy dâm thuỷ. Trình Húc lại đánh mất thần trí, cũng nhận ra loại hành động đầy xấu hổ này, muốn ngăn lại, nhưng lại không thể động đậy.
“Ngoan, dùng lực một chút, chính là giống như thường ngày hút côn thịt của ông xã.”
Trình Húc nhắm mắt, nhỏ giọng nói: “Cậu thật xấu xa…” nhưng anh lại không thể không làm theo lời nam nhân nói, mong run lên, thông đạo co bóp, điều chỉnh lại góc độ, những hạt pha lê nhét bên trong lần lượt phun ra.
Mỗi hạt phun ra đều khiến Trình Húc dễ chịu hơn một chút, nhưng khoang thịt của anh dường như trở nên ngứa ngáy hơn, không biết đã qua bao lâu, phía dưới anh đã có một nắm hạt, những hạt pha lê xinh đẹp hoa lệ sau khi dính dâm thuỷ hiện rõ sự dâm loạn.
“Được rồi…được rồi…” Trình Húc không còn thoả mãn khi chỉ liếm gậy thịt của nam nhân, hạ thân càng thêm đói khát, đặc biệt là khi không còn vật lấp đầy, nó càng trở lên ngứa ngáy. Ngạn Thất đã nhịn đến cực hạn, nhẹ nhàng ôm Trình Húc vào lòng, hôn lên môi anh.
Đôi môi mềm mại không còn sức chống lại sự xâm nhập, lưỡi chỉ có thể đón nhận, hút lấy nước bọt từ Ngạn Thất, trong khoang mũi còn phát ra âm thanh khiến người khác hưng phấn. Ngạn Thất dùng lực xoa mông của anh mấy cái, sau đó cầm lấy dương vật của mình, đỉnh vào bên trong động của anh.
“Ah…” cuối cũng cũng nếm được cự vật quen thuộc, hân thể đói khát lập tức được thỏa mãn. Rõ ràng cậy gậy to và dài như vậy, cặp mông nhỏ nhắn của Trình Húc như muốn vỡ tung ra, nhưng anh một chút cũng không trốn tránh, ngược lại còn đón nhận, động loạn mông chủ động nuốt lấy dương vật, mãi cho đến khi nuốt trọn dương vật vào trong thông đạo.
“Húc ca thật dâm, chỉ có tôi, chỉ có tôi mới có thể cho anh khoái cảm như vậy!” Ngạn Thất vừa kích động vừa hưng phấn, gần như không đợi anh phản ứng lại, đã dựng thẳng thắt lưng, dương vật cắm rút vào trong khoang thịt.
“Aaaaaa….ư….thật thoải mái…” Lúc làm tình, Trình Húc là người trung thực với dục vọng của mình, trong lòng sau khi tiếp nhận chuyện này, dường như không quá xấu hổ, cũng sẽ chủ động muốn thử các tư thế khác nhau, vì vậy chỉ trong ba tháng ngắn ngủi, hai người tư “lính mới” trong tình dục đã đến mức hoàn toàn hài hòa.
Ngạn Thất bị anh kẹp càng thoải mái, hậu huyệt của Trình Húc chặt chẽ cắn hút, lại còn đẫm nước, có thể mang lại cho anh ta khoái cảm tuyệt đối, trong lúc hưng phấn, Ngạn Thất cắn đầu ngực của anh, dường như đã tạo thành vết răng vòng tròn, “Gọi tôi, Húc ca gọi tôi.”
“Ân…ông xã…a ư….” Tên gọi xen lẫn âm mũi quả thật đầy gợi cảm, Trình Húc không chút do dự lắc lư dán lên, đẩy đầu ngực bên kia muốn anh ta liếm, còn nói: “Sâu hơn một chút…a…”
“Còn không đủ sâu sao?”
“Thật sâu…nhưng vẫn muốn nữa…” Dục vọng của Trình Húc căn bản không phải do anh khống chế, rõ ràng là đang ăn dương vật, nhưng vẫn cảm thấy không đủ, hoa huyệt bị kéo căng đến cực điểm, vẫn còn muốn nhiều hơn, đợi khi nam nhân hôn lên môi anh, anh mới cảm thấy có chút thoả mãn, vừa hưởng thụ nụ hôn lưỡi, vừa hưởng thụ khi bị nam nhân kịch liệt đâm rút.
Nơi hai người kết hợp đã ướt đẫm nước, dương vật của Trình Húc không ngừng cọ xát vào cơ bụng của nam nhân, rất nhanh liền bắn ra một lần, nhưng anh dường như không trì hoãn, vừa phun dương vật của nam nhân ra, liền chủ động quỳ xuống, nâng cái mông dâm đãng lên cao, hai chân tách ra với góc độ dâm loạn, lộ ra cửa động, quay đầu lại thở dốc: “Ông xã, đút tôi ăn gậy thịt…”
“Fuck you!” Ngạn Thất dường như bị ăn dụ dỗ đến mức muốn nổ tung, nắm lấy thắt lưng của anh, lại đẩy dương vật của anh ta vào.
Khi hậu huyệt bị bơm vào đợt tinh dịch đầu tiên, Trình Húc lại một lần nữa bắn ra, dư vị của cao trào cuối cùng cũng khiến anh có chút tỉnh táo, nhưng cơ thể vẫn rất muốn.
Trong gần ba ngày, bọn họ đều ở trong phòng làm tình, không chỉ là trên giường, mà còn ở trên ban công, hay trong phòng tắm, ba ngày mỗi ngày chỉ uống nước dinh dưỡng. Lúc Trình Húc tỉnh táo lại sẽ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Ngạn Thất, Ngạn Thất tức giận, sẽ lại nhẹt hạt pha lê vào trong người anh, thậm chí còn cố tình nhét hai, ba hạt vào bên trong sau đó mới cắm vào. Cảm giác vừa bị dương vật đâm rút vừa bị hạt pha lê cọ xát làm cho Trình Húc khó thể quên được, lần đó, anh sung sướng đến mức trực tiếp mất tự chủ.
Nhưng sau khi tác dụng của thuốc qua đi, qua hệ giữa hai người không hề xoa dịu. Trình Húc có thể chấp nhận làm tình với Ngạn Thất, bị đủ loại dâm loạn, nhưng thái độ của anh vẫn rất lạnh lùng. Ngạn Thất dùng đủ mọi cách, nhưng vẫn không thể nhận được sự "tha thứ" thực sự của anh, ngay cả khi tức giận, chỉ có thể dùng tình dục khiến anh ta trở lên dịu dạng một chút và dùng lời nói để đe doạ.
Hộp hạt bị Ngạn Thất “làm nhục” một lần, đến nỗi Ngạn Thất đã không còn giấu chúng nữa, nhưng Trình Húc vẫn xấu hổ khi đưa cho em trai.
(Quay lại với cặp đôi chim cu Trình Cẩn và Lục Đào nào!!!!)