" Ân trạch người quân tử, năm đời là dứt!"
Khi Lý Trị rời khỏi nha môn huyện Vạn Niên, Tiết Nhân Quý tới bên cạnh Vân Sơ nghiến răng nghiến lợi nói:
Vân Sơ liếc nhìn vị mãnh tướng tuổi đã trên năm mươi, râu tóc đã điểm sương ngày một nhiều, nét tang thương trên mặt ngày một đậm, nhớ ngày xưa hắn thà ra biên thùy khổ ải chứ không muốn làm thủ lĩnh cấm quân cao quý. Vì thủ lĩnh cấm quân nói thẳng ra không khác gì gia nô hoàng đế, mất cái uy nghi, tự tôn của tướng lĩnh.
Giờ đây có thể nói đã công thành danh toại, tuổi cũng đã lớn, đáng lẽ lui về nghỉ ngơi, lại muốn cầm đại kích đi bảo vệ hoàng đế như tên gia nô.