Lý Trị được Ung vương Hiền dẫn đường, đi qua mấy học đường, hắn chỉ xem kiểu cưỡi ngựa xem hoa thôi, nhưng đi tới đâu cũng nghe thấy tiếng đọc sách vang vang, trong đó đa phần là giọng trẻ con làm tâm tình hắn rất vui vẻ. Sau đó tới tàng thư lâu của phủ Ung vương, Lý Trị mới thực sự xem xét rất kỹ.
Gọi là tàng thư lâu, kỳ thực đây là một địa điểm với công năng tổng hợp bao gồm dạy học, nghiên cứu, triển lãm, diễn giảng, soạn sách, in sách cùng với phụ trách cung cấp sách cho học tử Đại Đường mượn sách, đọc sách.
Lý Trị nhìn thấy rất nhiều người ăn mặc bình thường, rõ ràng là bách tính cũng đang chọn sách, trong đó có mấy đứa bé chưa tới mười tuổi ngồi ở bàn, đọc sách chăm chú nghiêm túc, cảm khái nói với Lý Hiền:" Bách tính vào cung khuyết hoàng gia như vào nhà mình, Lý Hiền ngươi thực sự làm được lễ hiền đãi sĩ rồi."
Lý Hiền khiêm tốn khom người:" Thật là hoàng tộc, tất nhiên phải chia sẻ ưu lo với phụ hoàng."