Lý Trị rõ ràng là vẫn rất muốn truy hỏi lão thần tiên bí quyết trường thọ, nhưng ông cụ đã nói, đợi mình chết hẵng đem xác nghiên cứu rồi, chặn hết đường, hắn không tiện hỏi gì nữa.
Chắc mấy chốc mà dược thiện cái nồi nhỏ đã đun chín, mỳ được lão thần tiên chuẩn bị trước, múc canh trong nồi vào bát mỳ, đẩy cho Lý Trị. Lý Trị vui vẻ tiếp nhận, học theo lão thần tiên, gắp tỏi băm trong đĩa, quấy đều lên rồi ăn.
Vân Sơ cũng bê một bát mỳ lớn ngồi bên ngoài, ăn sùm sụp ngon lành, ở bên cạnh Tiết Nhân Quý cũng bê bát mỳ tương tự, vừa ăn vừa trợn mắt nhìn y, cứ như muốn ganh đua cái gì. Vân Sơ mất hứng quay sang chỗ khác, ngươi không phải mỹ nữ, nhìn lão tử làm cái gì chứ?
Kỳ thực cũng không phải hôm nay Lý Trị gặp Huyền Trang đại sư càng ngày càng trẻ, hắn mới sống lại ý nghĩa trường sinh.