Chương 65: Giang Hồ Này Vì Ta Mà Trở Nên Kỳ Quái (Bản Dịch)

Ngươi thua rồi

Phiên bản dịch 5362 chữ

Kiếm Thần nói rất thản nhiên: "Xuất kiếm đi, ta đứng đây lĩnh giáo kiếm pháp của ngươi."

"Được!"

Thanh Sơn Kiếm Tiên gầm lên giận dữ.

Không sử dụng phối kiếm, Mà từ lồng ngực của hắn, triệu ra linh kiếm của chính mình.

Đây là một Thanh kiếm xanh biếc vô cùng, giống như một cây trúc xanh vào mùa xuân, lại mịn màng như ngọc bích ấm áp.

Kiếm khí rải rác xung quanh Thanh Sơn Kiếm Tiên đều ngưng tụ, ngưng tụ trên thanh kiếm này.

Không có dị tượng ngập trời, cũng không có dấu vết kiếm khí lộ ra.

Chân chính trở về căn bản, kiếm khí tập trung ở kiếm.

Lý lão đầu nhìn thấy cảnh này, không khỏi thở dài: “Thì ra ngươi cũng đến bước này sao?”

Tiêu chuẩn của kiếm này rất cao, giết người vô hình, tất cả sức mạnh đều bị nội liễm.

Lý lão đầu cảm thấy nếu là tự mình đón đỡ một kiếm này, chỉ sợ không nắm chắc được bốn phần khi đỡ kiếm này có thể sống sót.

Một kiếm lao ra.

Tốc độ rất nhanh, trong tràng diện này chỉ có vài người, thấy được một vệt lưu quang.

Những người khác thậm chí không nhìn thấy bất cứ thứ gì.

Điều duy nhất có thể nhìn thấy là thanh kiếm này dừng lại trên trán của Kiếm Thần.

Một kiếm này thậm chí còn không làm vỡ da đối phương, mũi kiếm chĩa vào trán đối phương, nhưng Kiếm Thần không bị thương chút nào.

Thậm chí có người còn tưởng rằng Thanh Sơn Kiếm Tiên đột nhiên dừng tay.

Mà chỉ có một vài cao thủ trong tràng diện này hiểu rằng một kiếm nhanh như vật căn bản là không thể thu lực.

Nói cách khác, bản thân Kiếm Thần thật sự tự ngăn cản chiêu thức này.

Ánh mắt Thanh Sơn Kiếm Tiên trì trệ, hắn không nghĩ tới được, đã tiêu hao hết sức lực học tập cả đời của hắn, dồn vào một kiếm.

Thế mà không thể làm tổn thương đối phương dù chỉ một chút.

Giọng điệu thản nhiên của Kiếm Thần truyền đến.

"Ngươi thua rồi."

Không có chiêu kiếm hoa lệ, chỉ có một kiếm khiến người ta không thể nhìn ra tốc độ của kiếm.

Mà đó còn là một chiêu kiếm cực kỳ sắc bén, tràn đầy sát khí.

Nó bị Kiếm Thần nhẹ nhàng linh hoạt cản lại như vậy.

Linh kiếm rơi xuống, cùng với nó rơi xuống là trái tim tu hành của Thanh Sơn Kiếm Tiên.

Nói xong, Kiếm Thần lái Chu Tước gỗ bay vào mây trời, biến mất không thấy hình bóng.

Thấy Thanh Sơn Kiếm Tiên cũng không phản bác, nhìn vào sự ngầm thừa nhận của những người cao thủ võ lân kia.

Những người khác trong tràng diện đột nhiên bừng tỉnh, Thanh Sơn Kiếm Tiên bị đánh bại.

Kiếm Tiên mạnh nhất Đại Chu thậm chí còn không thể xuyên thủng phòng ngự của Kiếm Thần!

Điều này sẽ trở thành một việc khiến Đại Chủ… Không! Khiến tất cả võ lâm nhân sĩ trong quốc gia khiếp sợ.

Cái tên Kiếm Thần thật xứng đáng.

Người không biết sự thật thì rất khiếp sợ, người biết sự thật thì bây giờ thật sự choáng váng.

Hơn ngàn mét trên bầu trời.

Tiêu Tử Phong chắp tay sau lưng, lạnh lùng nói: "Đột nhiên đánh nhau với ta, có lẽ ta sẽ sợ, hẹn ta đánh nhau, ngươi sẽ hoảng sợ."

[Tư thế phòng thủ bất khả chiến bại dưới trời chiều]

Ta có thể không giết được ngươi, nhưng ngươi sẽ không thể phá vỡ phòng ngự của ta.

Tiêu Tử Phong lại tự trang bức cho mình, âm thầm giơ ngón tay cái lên.

Lái Chu Tước gỗ bay về phía Hoàng Đô.

Lúc này, tất cả mọi người còn lại hiện trường đều rất bàng hoàng và sợ hãi.

Lý lão đầu nhìn Thanh Sơn Kiếm Tiên với vẻ mặt suy đồi, nhíu chặt lông mày.

Hắn giống như một người bị kích thích phế đi, ban đầu hắn chỉ muốn đối phương mất mặt mà thôi, hiện giờ lại thấy giống như đánh vỡ đạo tâm của đối phương.

Ông phải làm gì đây? Sau đó ông còn hẹn đánh nhau với người này, hiện giờ đối phương đã như thế này, còn đánh đấm cái rắm gì nữa!

Còn sâu hơn kích thích mình chịu năm đó.

Rốt cuộc, sau khi miệt mài học kiếm hàng trăm năm, kết quả là ngay cả phòng ngự của người khác cũng không thể bị phá vỡ, thẳng thắn mà nói, thậm chỉ còn không đủ tư cách làm móng heo.

Sau khi nhìn thấy tất cả những điều này, lão Hoàng đế Lý Kiến Vũ bắt đầu mang theo người rời đi.

Nhìn đôi mắt kia như một vũng nước sâu, thật là kiêng kị không gì sánh được.

Trong toàn bộ Đại Chu, thứ duy nhất có thể khiến hắn cảm thấy có chút uy hiếp chỉ có hai người, một người là Đạo Tông Mạc Đạo Ly, còn có một cái chính là Thanh Sơn Kiếm Tiên.

Nhưng bây giờ, Kiếm Thần gây ra cho hắn mối đe dọa lớn hơn cả hai người họ cộng lại.

Chiêu kiếm của Thanh Sơn Kiếm Tiên có thể nói là không chê vào đâu được, nếu chiêu này bất ngờ cũng có thể khiến hắn chết.

Mà chính diện đón đỡ, cũng không làm tổn thương tới lông tóc của hắn, đó là chuyện không thể xảy ra.

Kiếm Thần này xuất quỷ nhập thần, không có ai biết đối phương từ đâu tới, cũng không biết đối phương muốn đi đâu, với tư cách là người thống trị Đại Chu, hắn huy động toàn bộ sức mạnh để tìm tung tích của vị Kiếm Thần này.

Nhưng hắn thậm chí còn không nghe thấy một chút tin tức nào, đối mặt với một kẻ thù bí ẩn và cực kỳ mạnh mẽ như vậy.

Lão hoàng đế đã lâu không có cảm giác an toàn trong lòng.

Có vẻ như đã đến lúc phải hành động sớm hơn.

Trong đội ngũ hoàng gia, sau khi xem trận đấu này, Tứ hoàng tử cảm thấy rất không ổn, dáng vẻ đó của Thanh Sơn Kiếm Tiên, còn có thể đọ sức với Lý Mạc Cuồng không?

Lý Mạc Cuồng ở Triệu phủ, Chính Nhất Minh còn dám gây chuyện sao?

Xem ra hắn nhất định phải có chút hành động, nếu không nếu tiếp tục thụ động chờ đợi, hắn rất có khả năng rơi vào thảm họa vạn kiếp bất phục.

Hoàng Đô cũng có thể châm ngòi cho một số tin đồn, dù sao cũng có một số việc không cần chứng cứ, chỉ cần có người nói ra là được.

Bạn đang đọc Giang Hồ Này Vì Ta Mà Trở Nên Kỳ Quái (Bản Dịch) của Tả Đích Thập Yêu Lạp Ngập

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    2

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!