Hiện giờ Locke vẫn là binh sĩ dưới trướng hắn, hơn nữa còn là một thường dân trong lãnh địa Kedozi. Lãnh chúa Kedozi là quý tộc lãnh chúa, bất luận là về thân phận hay là quyền lợi, hắn đều muốn gắt gao ngăn chặn Locke. Chỉ nhờ cứu được công chúa Angelina mà khiến cho một binh sĩ thường dân như Locke được xuất hiện trong tầm mắt của cao tầng.
Lãnh chúa Kedozi có dục vọng nắm quyền rất lớn, không muốn người dưới trướng có cơ hội ngoi lên mạnh hơn mình.
Thực ra trong chuyện này là do lãnh chúa Kedozi đã quá lo lắng, mặc dù Locke được hoàng tử Kensell và Hầu tước Mammon để mắt tới, nhưng đó là do có công cứu công chúa, về phần hai vị đại nhân vật muốn nâng đỡ Locke trở thành địa quý tộc, hoặc là ban cho chức vị và quân hàm cao cấp là chuyện không thể nào.
Hoàng tử Kensell và Hầu tước Mammon sẽ không bởi vì một tiểu nhân vật mà phá hỏng quy củ quý tộc nhiều năm qua.
Mà lại Locke cũng không có dã tâm lớn, hắn chưa từng nghĩ bản thân trở thành quý tộc này kia, thành thật và bình dị sống với người nhà chính là hi vọng lớn nhất của những dân thường dưới đáy xã hội như Locke, đây cũng là mục tiêu mà vô số người Faustain bình thường phấn đấu cả đời.
Sau khi biết được rõ tác dụng của thuốc Johnson, Locke chuẩn bị trực tiếp sử dụng. Trận chiến tiến công vương đô Charlie - thành Odis sắp bắt đầu. Trận chiến này là trận chiến cuối cùng, có thể quyết định chiến tranh giữa hai nước có kết thúc hay không, và có thể đây là trận đại chiến cuối cùng mà Locke trải qua, trước khi chiến đấu, hắn muốn tận khả năng tăng lên thực lực của mình.
Còn sống mới nói được chuyện sau này, cho đến nay Locke chỉ có một khoản vốn duy nhất, đó chính là cái mạng của mình. Để cho những người đang có ý định nhòm ngó thuốc của mình không đạt được ý nguyện, Locke quyết định đợi đến buổi chiều nhàn rỗi, hắn sẽ tìm một nơi yên tĩnh rồi trực tiếp sử dụng thuốc Johnson.
Đối với thuốc Ngưng Tụ Ý Chí, xét từ việc ngay cả người sử dụng đều phải đăng ký tên tuổi ngày hôm qua, Locke cảm thấy những người khác chắc chắn sẽ không dám nghĩ tới xin hắn loại thuốc này, cho nên Locke không sốt ruột sử dụng nó, vả lại ngay cả cách sử dụng thuốc hắn còn chưa biết rõ, nếu tùy tiện sử dụng rồi để lại di chứng thì rất xui xẻo.
Locke dự định chờ lúc rảnh rỗi đi tìm Angelina hỏi một phen. Hôm qua hắn đã thăm dò được nơi ở hiện tại của Angelina trong quân doanh, chỉ cần tìm người hỏi đường một chút, rồi thông báo một tiếng, tin tưởng “công chúa điện hạ” sẽ đồng ý “triệu kiến” ân nhân cứu mạng của mình.
Locke cũng không ngốc, hắn chưa từng nói cho ai biết quan hệ mập mờ giữa hắn và Angelina, nếu như bị tố giác chuyện như vậy, ngoại trừ bị treo cổ, Locke cũng không nghĩ mình còn đường lui nào khác.
Ngược lại, Angelina vẫn luôn tỏ ra lãnh đạm về tương lai giữa mình và Locke, xem chừng nàng đã sớm cân nhắc kỹ về tương lai của hai người, chỉ là nàng chưa từng nói cho Locke biết, nhưng Locke cũng không vội vàng, dù sao có một số chuyện sớm muộn gì cũng phải đối mặt.
Buổi chiều, Locke đi đến doanh trại huấn luyện, dặn dò hai binh sĩ túc trực bên ngoài trại huấn luyện không được quấy rầy mình, sau đó trực tiếp tiến vào trại huấn luyện.
Lúc này chính là hai ba giờ chiều, mặc dù là mùa đông nhưng vẫn có nắng ấm, rất nhiều binh lính đều đang đi tuần tra hoặc là huấn luyện, sẽ không có người tới sân huấn luyện ảnh hưởng đến hắn. Locke mang theo hai chiếc hộp gỗ nhỏ được đóng gói đẹp mắt, rảo bước đi về khu vực của mình.
Trước tiên, hắn đánh một bộ quyền pháp, khiến mồ hôi vã ra khắp người. Đây không phải là quyền pháp đặc biệt gì, chỉ là một vài chiêu thức mà Locke tự mình tìm hiểu và ngộ ra từ những lần thực chiến trên chiến trường, nó vừa đơn giản vừa thực dụng. Bộ quyền pháp này có thể coi như là chính Locke lĩnh ngộ ra, có lẽ sau này hắn sẽ đưa những thứ này truyền lại cho đời sau.
Giống như lão Locke đã dạy kỹ năng làm ruộng cho Locke vậy. Đã mấy năm rồi Locke không cầm cuốc, nhưng hắn vẫn còn nhớ kỹ từng chi tiết mà lão Locke đã chỉ dạy cho mình.
Sau khi rèn luyện cơ bắp, giãn gân giãn cốt, Locke cũng không vội vàng sử dụng thuốc, mà ngồi khoanh chân trên mặt đất, vận chuyển đấu khí Hùng Ưng một lần.
Những quá trình này không phải là phí công vô ích. Đây điều là buổi sáng Locke hỏi kỵ sĩ Will, vị đại nhân cũng không phải lấy không một ống thuốc, ngoại trừ nợ Locke ba lần ân tình, hắn còn dạy cho Locke phương pháp sử dụng thuốc Johnson và một số kiến thức về việc tu luyện.
Có lẽ cũng cảm thấy nợ Locke một món ân tình rất lớn, cho nên Locke hỏi gì hắn cũng nhiệt tình giải đáp, cũng không có giấu diếm bí mật gì, ngược lại kỵ sĩ Will còn cảm thấy những vấn đề mà Locke hỏi đều không quá đặc biệt, chỉ là những chuyện nhỏ, thậm chí có rất nhiều đều là chuyện bình thường xoay quanh Kỵ sĩ.
Nhưng chính những chuyện bình thường này được kỵ sĩ Will trực tiếp giảng giải, mới khiến cho Locke thu hoạch lợi ích không nhỏ. Locke trực tiếp tu luyện đấu khí, không có giáo viên chuyên nghiệp dạy bảo, chỉ có thể dựa vào bản thân tự tìm tòi, mặc dù nhóm người Yorkshire và Karl tu luyện đấu khí lâu hơn hắn, nhưng hiểu biết của bọn hắn cũng có hạn, hoặc cũng chỉ tương tự Locke.
Trung đội trưởng xuất thân là một thường dân nắm giữ đấu khí chủ yếu dựa vào sự tự lĩnh hội và thử nghiệm của bản thân để vận dụng đấu khí. Những “học sinh tài cao” như kỵ sĩ Will từng du học ở đế quốc Omor, cho dù nói cho Locke biết nhưng điều bình thường nhất cũng có thể là bí mật gia tuyền của quý tộc vương quốc Faustain. Locke coi như là hỏi đúng người, chó ngáp phải ruồi, học hỏi đúng cao nhân.
Sau quá trình chuẩn bị, Locke bắt đầu sử dụng thuốc Johnson. Theo như kỵ sĩ Will nói, thuốc Johnson có tác dụng tốt nhất với kỵ sĩ thực tập nhập môn, nó có thể đẩy tổng lượng đấu khí mở rộng đến cực hạn, khi đạt đến bình cảnh chính là thời điểm sử dụng tốt nhất, xác suất tấn thăng kỵ sĩ thực tập sơ cấp đạt tới sáu mươi phần trăm.
Nhưng Locke không muốn chờ lâu như vậy, hiện tại mặc dù hắn mỗi ngày đều tu luyện, còn có thể cảm giác được vòng xoáy đấu khí ở bụng mình không ngừng lớn mạnh, nhưng tốc độ này quá chậm, Locke đã từng trải qua tốc độ tu luyện khi dùng hoa Hồng Hải, cho nên căn bản là không chịu nổi tốc độ tu luyện như rùa bò hiện tại. Cho dù là lúc ở Bạch Linh sơn mạch, có lẽ nhờ ăn thịt ma thú, hoặc là trong núi rừng dư thừa nguyên tố, cho nên tiến bộ hơn hẳn, tốc độ tu luyện của hắn cũng nhanh hơn bây giờ.
Một ống không được thì hai ống, dù sao thuốc Johnson cũng có tác dụng tăng tổng lượng đấu khí, theo Locke đánh giá đại khái, nếu hắn sử dụng cùng lúc hai ống thuốc Johnson, xác suất tấn thăng sẽ đạt tới chín mươi phần trăm.
Chỉ là tấn thăng từ kỵ sĩ thực tập nhập môn lên cao hơn mà cần phải dùng đến hai ống thuốc Johnson, trong mắt đại đa số quý tộc Faustain, hành vi này cực kỳ phá sản. Bởi loại thuốc này vô cùng trân quý, các quý tộc thường thường sử dụng loại thuốc này để giúp hỗ trợ đột phá bình cảnh kỵ sĩ thực tập sơ cấp, thậm chí kỵ sĩ thực tập trung cấp cũng có thể sử dụng loại thuốc quý giá này.
Đặc điểm ít tác dụng phụ khiến thuốc Johnson được các quý tộc Faustain săn đón nhiệt tình.
Phương pháp sử dụng thuốc Johnson mà kỵ sĩ Will nói chính là lấy ra một ống thuốc, rồi đổ một nửa ra bôi lên ngực, sau đó đổ một nửa còn lại vào trong miệng, ngậm dưới lưỡi.
Một lúc sau, Locke cảm thấy một trận ngứa ran đau đớn truyền đến lồng ngực, ngay sau đó là cảm giác tê dại khó mà chịu nổi. Cũng may Locke đã dưỡng thành tính nhẫn nại rất mạnh trên chiến trường cho nên hắn vẫn còn chịu đựng được, nếu là người bình thường thì nhất định sẽ không chịu nổi trận ngứa ran và cảm giác tê dại đau nhói này.
Trước lồng ngực cường tráng của hắn bắt đầu nổi lên từng đường gân xanh, giống như những con giun đất vặn vẹo, khiến cho người ta nhìn đã thấy sợ.
Ngoài ra, lúc này nửa người trên của Locke đỏ bừng, cũng bởi vì thời tiết lạnh cho nên từng giọt mồ hôi bốc hơi hình thành khói trắng hội tụ trên đỉnh đầu hắn, nếu có người nhìn thấy bộ dáng này của Locke thì tuyệt đối sẽ kinh ngạc không thôi. Đây đã có thể coi là hiện tượng siêu nhiên.
Khí huyết của con người vận chuyển vậy mà có thể ảnh hưởng đến môi trường xung quanh. Lấy Locke làm trung tâm, nhiệt độ không gian xung quanh hắn cao hơn những nơi khác chừng mười độ.
Sau khi phần thuốc ngậm trong miệng được hấp thụ hết, Locke cảm thấy mình vẫn chưa có cảm giác phá kén thành bướm mà Kỵ sĩ Will nhắc đến, cho nên hắn quả quyết mở ra một chiếc hộp gỗ khác, lấy ra một ống thuốc Johnson nuốt một ngụm.
Lần này hắn không bôi ngoài da mà trực tiếp uống luôn, mặc dù dược tính phát huy mạnh hơn, nhưng lực trùng kích mà hắn gặp phải cũng lớn hơn.
Trừng tia khói trắng hội tụ quanh người Locke, cơ bắp toàn thân hắn đỏ bừng căng phồng, những âm thanh “ục ục” như nấu nước sôi vang lên, đây là dấu hiệu cho thấy xương cốt của hắn đang được cường hóa.
Không biết qua bao lâu, làn khói trắng quanh thân Locke đột nhiên tiêu tán, sắc mặt và màu da hắn khôi phục lại bình thường, một đôi mắt sắc bén mở ra. Locke đã tấn thăng kỵ sĩ thực tập sơ cấp thành công!
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Hết chương 92.