Rất nhanh, thần thức của Tiểu Bạch bọn hắn cũng khóa chặt một nhóm người đang chậm rãi đi đến đây.
Ánh mắt của Tiểu Bạch bọn hắn dừng lại trên người tên Đại Ma Thánh đang vênh váo như mình là nhất. Thực lực của những người khác, Tiểu Bạch bọn hắn đều có thể nhìn ra. Chỉ có tên Đại Ma Thánh cao gần ba mét này là Tiểu Bạch bọn hắn không cảm nhận được một chút linh lực nào từ trên người hắn, giống như một phàm nhân bình thường.
“Thực lực của tên cao kều kia là gì vậy, sao ta không nhìn ra được!” Huyền Phi nhíu mày hỏi.
Thụy Lân cười nói: “Rất mạnh, còn mạnh hơn Lạc Cực thượng nhân một chút!”
Sau khi Tiểu Bạch bọn hắn nghe được thì trên mặt đều hiện ra vẻ khiếp sợ. Nhưng rất nhanh lại càng khiếp sợ hơn nữa.
Thụy Lân lại nói tiếp: “Hơn nữa, người này không phải là kẻ mạnh nhất trong thế lực của bọn họ!”
Thụy Lân có thể cảm nhận được người đã tiêu diệt thần thức của mình không phải là tên này. Mặc dù hắn không cảm nhận được khí tức của kẻ đã tiêu diệt thần thức của mình, nhưng chỉ bằng vào thực lực của người trước mặt thì không thể nào tiêu diệt được thần thức của hắn.
“Bọn họ còn có kẻ mạnh hơn nữa sao!” Tiểu Bạch kinh ngạc đến há hốc cả miệng.
Ở trong mắt của Tiểu Bạch bọn hắn, thế lực mặc áo choàng đen mang mặt nạ này mà có thực lực bằng với Lạc Cực thượng nhân thì đã rất trâu bò rồi.
Nhưng không ngờ rằng, trong bọn họ còn có nhân vật mạnh mẽ hơn cả Lạc Cực thượng nhân nữa. Đây là thế lực gì vậy? Tại sao một thế lực như thế lại tồn tại ở trong Phàm Huyền Hoang giới của bọn hắn?
Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi!
“Nếu như không có gì bất ngờ thì trong số bọn họ còn có một kẻ mạnh hơn nữa, rất có thể còn mạnh hơn cả ta!” Sau khi trầm ngâm một lát, Thụy Lân lại nói ra một câu khiến cho Tiểu Bạch bọn hắn không thể tin nổi.
“Mạnh hơn cả ngươi sao?”
“Không phải chứ, Phàm Huyền Hoang giới của chúng ta làm sao lại xuất hiện người mạnh hơn cả ngươi được?”
Tiểu Bạch và Huyền Phi trợn to hai mắt, vẻ mặt không thể tin nổi. Ở trong mắt bọn hắn, trong vũ trụ này ngoại trừ chủ nhân ra thì Thụy Lân đại ca là người mạnh nhất, có thể tùy ý nghiền ép bất kỳ kẻ nào.
Nhưng vừa rồi bọn hắn đã nghe được cái gì?
Thụy Lân đại ca lại thừa nhận rằng trong thế lực này còn có người mạnh hơn cả hắn. Sao bọn hắn có thể không khiếp sợ cho được.
“Cũng không phải là không có khả năng, ít nhất thì thực lực của người đó cũng sẽ không yếu hơn ta.” Mặc dù Thụy Lân không muốn nâng cao sĩ khí của người khác, nhưng sự thật chính là như vậy.
Có thể không một tiếng động tiêu diệt được thần thức của hắn, bất kể là thực lực của đối phương như thế nào, nhưng ít nhất thì thực lực về mặt thần thức của đối phương tuyệt đối không chênh lệch gì so với hắn.
Lúc này, Đại Ma Thánh bọn hắn đã đi tới trước cửa hàng.
Sau khi Hồng Vân biết được thực lực của đối phương thì ngoài khiếp sợ, lông mày cũng nhíu chặt lại: “Có cần gọi chủ nhân tới hay không?”
Thụy Lân lắc đầu nói: “Những vai hề như thế này không cần gọi chủ nhân đến. Chỉ cần đối phương không quấy rối thì cứ nước sông không phạm nước giếng.
Nếu như đối phương muốn làm gì đó thì ta sẽ ra tay tiêu diệt bọn chúng.”
Nói xong, năm người Thụy Lân liền biến mất tại chỗ, xuất hiện ở trước cửa hàng.
Đoạn Thần chỉ vào năm người Thụy Lân, nhỏ giọng giới thiệu với Đại Ma Thánh: “Đại Ma Thánh, năm con linh sủng của Dương Phong kia chính là bọn chúng, đặc biệt là con tên Thụy Lân kia, thực lực của nó sâu không lường được.”
Lúc cuối, Đoạn Thần chỉ vào Thụy Lân, nhấn mạnh giới thiệu một lần.
Mặc dù hắn không biết Thụy Lân có cảnh giới gì, nhưng hắn biết Thụy Lân có thực lực vô cùng cường đại.
“Đúng là cũng có chút thực lực.”
Đại Ma Thánh nhìn thoáng qua Thụy Lân, không nhìn ra được cảnh giới của Thụy Lân, nhưng hắn có thể cảm nhận được khí tức trên người Thụy Lân vô cùng mạnh mẽ. Nhưng so với hắn thì vẫn yếu hơn một chút.
Khí tức mà Thụy Lân tản ra chính là do hắn cố ý, cố ý để cho khí tức của mình yếu hơn một chút so với Đại Ma Thánh.
Làm như vậy có thể khiến cho đối phương buông lỏng cảnh giác, từ đó dễ dàng nói ra mục đích của mình hơn.
Đại Ma Thánh trao đổi ánh mắt với Đoạn Thần, Đoạn Thần lập tức hiểu ý. Hắn bước lên hai bước, lạnh giọng nói với năm người Thụy Lân: “Bảo chủ nhân Dương Phong của các ngươi ra đây nói chuyện, nếu không ta sẽ đập nát cái cửa hàng rách nát này của các ngươi!”
Vừa dứt lời, đội tuần tra của cửa hàng và linh sĩ khôi lỗi đã lập tức xuất hiện trước mặt, sát khí ngập trời!
“Ngọa tào, có người đến quấy rối kìa!” Những người đang xếp hàng nghe thấy Đoạn Thần nói như vậy thì lập tức hưng phấn nhìn về bên này.
Đã bao nhiêu năm rồi không có ai đến cửa hàng gây chuyện, bây giờ lại có người đến gây chuyện.
Bọn họ kích động vội vàng lấy bảo vật truyền âm ra, gọi bạn bè tới xem náo nhiệt.
“Cái gì?? Ngươi nói gì? Có người đến quấy rối? Ở đâu? Ở đâu?”
“Mau mau mau... Mau đến cửa hàng, ở đó có người đến quấy rối!”
Trong nháy mắt, vô số người ùa đến bên này.
“Rất mạnh, tên này không yếu hơn ta!” Lạc Cực thượng nhân nhìn Đại Ma Thánh, trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Khó trách tên này dám đến quấy rối, thì ra là dựa vào thực lực mạnh mẽ của mình!
Haizz... Đáng tiếc quá, thật sự là quá đáng tiếc, sao ngươi không đến nơi khác quấy rối mà lại đến nơi này. Có thể tu luyện đến cảnh giới như thế này thật sự không dễ dàng gì, sao lại muốn tự tìm đường chết chứ!
Những tu sĩ ở bên cạnh Lạc Cực thượng nhân nghe được lời này thì đều kinh ngạc đến há hốc cả miệng: “Tiền bối, tên này mạnh như vậy sao?”
Không ngờ rằng, tên cao kều này lại có thực lực mạnh hơn cả Lạc Cực thượng nhân tiền bối. Thật sự là không nhìn ra chút nào!
Lạc Cực thượng nhân gật đầu nói: “Tên này thật sự rất mạnh, ta cũng không nắm chắc có thể chiến thắng được hắn. Ha ha... Khó trách lại dám đến quấy rối.”
Vốn dĩ có một số người muốn đến thu thập đám người quấy rối này, nhưng bây giờ biết được thực lực của đối phương thì đều đứng ở đằng xa xem.
Đồng thời, còn chỉ chỉ trỏ trỏ, bàn luận xôn xao.
Thụy Lân gật đầu với Dương Song, ra hiệu rằng mình sẽ giải quyết chuyện này. Đồng thời, hắn cũng truyền đạt mệnh lệnh cho linh sĩ khôi lỗi để cho bọn họ tiếp tục tuần tra.
Đội tuần tra của cửa hàng và linh sĩ khôi lỗi gật đầu với Thụy Lân, sau đó rời đi tuần tra ở những nơi khác.
Thụy Lân thì nhìn Đoạn Thần với vẻ như cười như không, khóe miệng hơi nhếch lên: “Ngươi chính là Đoạn Thần đúng không?”
Sau khi Đoạn Thần nghe được lời này thì đầu tiên là vô cùng kinh ngạc, sau đó lại cười khổ hai tiếng. Xem ra ngụy trang của mình ở trước mặt người có thực lực mạnh mẽ thì không có tác dụng gì.
Đã bị nhìn thấu rồi thì Đoạn Thần cũng không cần ngụy trang nữa, trực tiếp lộ ra diện mạo thật của mình.
“Hắn... Hắn là Đoạn Thần!” Trong đám người đang xem náo nhiệt, có người đã nhận ra Đoạn Thần.
Lập tức, tiếng xôn xao vang lên khắp nơi, rất nhiều người chỉ vào Đoạn Thần mà chửi rủa.
Đoạn Thần nhíu mày hai cái, sau đó lại giãn ra. Chỉ là một đám kiến hôi vô dụng mà thôi, đợi sau khi chuyện ở đây kết thúc, hắn sẽ đạp chết hết đám kiến hôi đáng ghét này.
Ánh mắt của Thụy Lân dừng lại trên người Ngộ Hồng, cười nói: “Về phần ngươi, gọi ngươi là Quan Sơn Vĩnh Hảo hay là Ngộ Hồng đây?”
Thực ra, trong lòng Ngộ Hồng đang run lên bần bật, nhưng ngoài mặt vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. Bây giờ sau khi nghe thấy Thụy Lân nhắc tới Quan Sơn Vĩnh Hảo và Ngộ Hồng thì sắc mặt lập tức đại biến!
Đặc biệt là Ngộ Hồng!
Tên này vốn dĩ hắn chưa bao giờ tiết lộ cho ai, nhưng tại sao đối phương lại biết được tên của kiếp trước của hắn?