Chương 57: [Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới

Có Não Là Được 2

Phiên bản dịch 5092 chữ

Tuy rằng nhỏ giọng, nhưng ở đây đều không phải người thường, mọi người cơ bản đều nghe được, ai nấy đều đỏ mặt tía tai.

Mã Văn Tài và Trần Hạo từ trong bí cảnh thí luyện đi ra, tinh thần có chút suy sụp, nhìn thấy trong tiệm có rất nhiều người nhìn mình, trong lòng bỗng nhiên run lên.

Bọn họ nhìn mình làm gì, nhìn thấy lão cha cũng ở đó, tâm thần lập tức không khống chế được nữa, chạy như bay tới ôm chầm lấy cha mình rồi ngửa đầu gào khóc.

Vừa khóc vừa kể lại trải nghiệm thê thảm trong bí cảnh thí luyện, đồng thời oán trách cha mình không nói cho biết tình hình thực tế.

Mọi người nhìn hai đứa trẻ đen đủi này, đều cảm thấy đồng cảm.

Lúc này, Dương Phong đi ngang qua Mã gia chủ, nghe thấy ông ta run rẩy nói:

- Dương chưởng quỹ, xin hãy dừng bước.

- Ừm, có chuyện gì sao?

Dương Phong bình tĩnh quay đầu lại, nhìn Mã gia chủ, hai mắt ông ta hơi ươn ướt.

Cũng phải, nhìn thấy con trai mình bị Thiết Chùy Ải nhân hành hạ hết lần này đến lần khác trong bí cảnh thí luyện, còn bị người ta bình phẩm, chờ đến khi con trai từ trong bí cảnh thí luyện đi ra ôm mình khóc lóc thảm thiết, cho dù là người cha mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ bị dao động.

- Dương chưởng quỹ, Thiết Chùy Ải nhân này, thật sự có người đánh bại được sao?

- Đương nhiên là có.

Dương Phong chân thành nhìn Mã gia chủ.

- Nhưng mà, Dương chưởng quỹ.

- Nhưng mà cái gì?

- Ta không tin.

- Dương Phong:...

Dương Phong cạn lời, nhà này bị làm sao vậy, con trai hay cha đều ngây ngô như nhau!

- Dương chưởng quỹ, ngươi nói có người đánh bại được Thiết Chùy Ải nhân này, là ai vậy?

Trần gia chủ nhìn con trai mình, trong lòng vô cùng khó chịu, nghe Dương Phong nói vậy, nghĩ đến bản thân ngày hôm qua cũng bị hành hạ một trận, liền tò mò muốn biết là ai

- Lại thêm một tên ngốc.

Dương Phong thầm nghĩ.

- Đương nhiên là bản chưởng quỹ ta.

Dương Phong bĩu môi.

- Oa, Dương chưởng quỹ, vậy ngài có thể đánh cho chúng ta xem không?

Ngụy Đình Đình nghe Dương Phong nói vậy thì phấn khích nhảy dựng lên.

- Đúng vậy, đúng vậy, Dương chưởng quỹ, hay là ngài phát trực tiếp cho ta xem đi, ngài lợi hại như vậy, đánh chết tên lùn đó cho chúng ta xem được không?

Triệu Nhã Chi cũng phụ họa.

- Được rồi, ta chỉ dùng cảnh giới Võ Sư thôi, cao hơn nữa sợ đám gà mờ các ngươi không hiểu.

Mọi người:

- Chúng ta biết mình là gà mờ, nhưng mà Dương chưởng quỹ, ngài đừng có lúc nào cũng treo chữ gà mờ lên miệng được không?

Dương Phong tiến vào bí cảnh thí luyện, lựa chọn Thiết Chùy Ải nhân rồi đi tới sân thi đấu. Hắn rút trường kiếm từ trên giá vũ khí xuống.

Lầm bầm:

- Bắt đầu!!!

Giọng nói vừa dứt, thân ảnh Dương Phong đã bay nhanh như chớp về phía Thiết Chùy Ải nhân.

Cái gì? Tốc độ của Dương chưởng quỹ nhanh như vậy sao? Vừa rồi Dương chưởng quỹ nói chỉ dùng cảnh giới Võ Sư, nhưng cảnh giới Võ Sư có thể có tốc độ này sao? Đây là tốc độ mà Võ Sư nên có sao? Loại tốc độ khủng bố này, thật sự khiến người ta sợ hãi.

Đặc biệt là Ngụy Phách Thiên, ông ta là người có tu vi cảnh giới cao nhất trong số những người ở đây, tự hỏi bản thân, nếu như mình đối mặt với tốc độ này, e rằng cũng không cách nào theo kịp, chắc chắn sẽ bị đánh chết ngay lập tức.

Ngay khi Dương Phong bay vụt về phía Thiết Chùy Ải nhân, thì hắn ta đã biến mất trên sân thi đấu.

Trên sân thi đấu của bí cảnh thí luyện, mọi người khi đối mặt với Thiết Chùy Ải nhân đều phải bất lực trước tốc độ và thân pháp vô song của hắn, cộng thêm cây búa sắt to lớn kia, hắn ta chính là Tử Thần đáng sợ nhất.

Mọi người đều mở to hai mắt, muốn xem xem Dương chưởng quỹ sẽ ứng phó như thế nào trước tốc độ và thân pháp khủng bố của Thiết Chùy Ải nhân.

Thế nhưng Dương Phong lại dừng lại, trường kiếm trong tay khẽ chém về phía bên trái.

Một tia máu tươi bắn ra, thân ảnh Thiết Chùy Ải nhân hiện ra, tay phải giơ cao cây búa sắt, làm động tác muốn nện xuống Dương Phong, nhưng Dương Phong đã nhanh hơn một bước, dùng kiếm cắt đứt cổ họng hắn.

- Hả? Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy? Dương chưởng quỹ thắng rồi sao?

- Đúng vậy, đúng vậy, đơn giản như vậy đã thắng rồi.

- Ta còn chưa kịp phản ứng thì hắn ta đã ngã xuống rồi.

- Này, chưa đã ghiền gì cả, ta còn tưởng Dương chưởng quỹ sẽ đại chiến ba trăm hiệp với tên

- Ha ha, để tên lùn kia ngông cuồng, cuối cùng chẳng phải bị Dương chưởng quỹ một chiêu đánh chết sao.

Ngụy Phách Thiên trợn mắt há hốc mồm, sững sờ tại chỗ hồi lâu không biết nên nói gì.

Điểm lợi hại của Thiết Chùy Ải nhân, không phải ở tu vi cảnh giới, mà là tốc độ, lực lượng, kỹ xảo kết hợp lại, như lời Dương chưởng quỹ nói, đó gọi là ý thức chiến đấu.

Dương Phong lại có thể một chiêu đánh chết hắn ta, chẳng phải là nói rõ, ý thức chiến đấu của Dương chưởng quỹ cao hơn Thiết Chùy Ải nhân rất nhiều sao?

Mọi người xôn xao bàn tán, có người trợn mắt há hốc mồm, có người không dám tin, có người cảm thán, có người tiếc nuối, nhưng càng nhiều hơn là sự sùng bái.

- Dương chưởng quỹ lợi hại quá, tuy rằng ta không hiểu gì cả.

- Dương chưởng quỹ lợi hại quá, chỉ một kiếm đã giết chết tên lùn rồi.

- Giá như ta có một phần mười, à không, một phần trăm, à không, một phần nghìn thực lực của Dương chưởng quỹ thì tốt biết mấy.

Bạn đang đọc [Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới của 341 Nhân

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    20d ago

  • Lượt đọc

    40

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!