Chương 62: [Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới

Mùa xuân của lão Vương (1)

Phiên bản dịch 4841 chữ

Một trận tiếng trò chuyện từ xa truyền đến, Dương Phong quay đầu nhìn lại, thấy hai người bước xuống từ trên xe ngựa, đang đi về phía cửa hàng.

Một người Dương Phong quen biết, trước kia từng đến đây một lần, còn có một người... - Ôi chao- , một tên mập ú, chẳng khác gì Tôn Duyệt của Đức Vân Xã, đi máy bay phải mua hai vé, quần áo cỡ XXXXXL.

Đến cửa tiệm, nam tử trung niên cường tráng tên lão An kia nhìn thấy bảng thông báo, không khỏi ngưỡng mộ, mới có mấy ngày không đến mà cửa hàng đã thay đổi nhiều đến thế.

Lão An này mấy hôm trước dẫn theo đội hộ vệ của mình ra khỏi Huyễn Nguyệt Ma Lâm, tìm được cửa hàng, mua rất nhiều đan dược.

Lão tự giới thiệu mình đến từ một tiểu gia tộc ở Thiên Lạc thành, lần này đến Huyễn Nguyệt Ma Lâm là muốn dẫn con trai đến đây mở mang kiến thức, trong Huyễn Nguyệt Ma Lâm nghe một dong binh nói ở đây có một cửa hàng bán đan dược thần kỳ, bèn dựa theo lời chỉ dẫn của người dong binh kia mà tìm đến đây.

- Dương chưởng quỹ, ta lại đến đây, lần này còn dẫn theo lão bằng hữu, mấy hôm nay cửa hàng của ngươi thay đổi nhiều quá.

Lão An bước vào cửa hàng, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, lão ta ngây người ra, hồi lâu sau mới hoàn hồn, nhìn thấy giới thiệu về bí cảnh thí luyện trên bảng thông báo, lão ta lại một lần nữa ngẩn người.

Lại một lần nữa hoàn hồn, lão An cười khổ lắc đầu, bước đến chào hỏi Dương Phong.

Dương Phong gật đầu:

- Ừ, là ngươi, hoan nghênh, hoan nghênh, hai hôm trước ta mới cho người sửa sang lại cửa hàng, ngươi có muốn làm thẻ hội viên không?

- Tất nhiên là muốn rồi, lần này trên đường ta gặp lão bằng hữu này, nói với hắn về những thứ thần kỳ mà ngươi bán, hắn không tin, ta bèn nhân tiện đưa hắn đến đây xem thử.

Lão An thấy lão Vương vẫn còn đang ngây người, bèn đá lão ta một cái.

Lão Vương bị đá cho mấy cái, lúc này mới hoàn hồn, run rẩy chỉ vào cửa hàng nói:

- Lão, lão, lão An, đây, đây là chuyện gì, bên trong, không gian bên trong sao lại lớn như vậy?

- Ha ha ha...

Mọi người trong cửa hàng cười ồ lên, nhớ đến lúc trước mình cũng ngây ngô như vậy, đúng là chưa thấy việc đời.

- Đừng làm mất mặt ta nữa, lại đây làm thẻ hội viên đi, đừng có nhìn nữa, giống hệt kẻ nhà quê.

Dương Phong làm thẻ hội viên cho hai người, dặn dò muốn vào bí cảnh thí luyện thì phải đến máy lấy số lấy số thứ tự, sau đó dựa theo số thứ tự mà vào.

Lúc này, có người từ trong bí cảnh thí luyện được truyền tống ra, trên màn hình hiện lên dòng chữ số 1 có thể vào bí cảnh thí luyện.

Mọi người lúc này mới hiểu, thì ra là còn có thông báo, lúc trước khi lấy số, bọn họ còn đang nghi ngờ không biết làm sao mới biết được đến lượt mình, thì ra là vậy, máy lấy số này còn tiện hơn bọn họ tưởng.

Lão An dẫn lão Vương đến khu nghỉ ngơi, đến trước máy Linh Thủy, lấy ra một cái bình, tìm vị trí quẹt thẻ trên máy, sau đó quẹt thẻ lấy nước.

Sau khi cửa hàng được nâng cấp, máy Linh Thủy cũng có thêm chức năng quẹt thẻ, vô cùng tiện lợi.

- Lão An, ngươi làm gì vậy?

Lão Vương thấy hành động của lão An kỳ quái, nước này mà cũng phải trả tiền sao?

- Thứ mà ta nói có thể giúp ngươi giảm béo chính là thứ này, ngươi đừng nói gì cả, cứ làm theo ta, có gì thì đợi lát nữa rồi nói. Lão An biết lão Vương muốn nói gì, bèn bảo lão ta im lặng.

Đổ đầy nước xong, lão An lấy ra bình nước thứ hai đưa cho lão Vương, bảo lão ta làm theo, lão Vương tin tưởng lão An làm vậy ắt có lý do, bèn nhận lấy bình, quẹt thẻ lấy nước.

Lấy nước xong, lão Vương dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn lão An, lão An không nói gì, cầm lấy bình nước uống ừng ực, uống hết non nửa bình, lão An lau miệng, ra hiệu bảo lão Vương uống.

Lão Vương không hiểu vì sao, nhưng thấy lão An không có ý định giải thích, bèn làm theo.

Ngụm nước đầu tiên vừa vào miệng, lão Vương trợn tròn mắt, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, sau đó bắt đầu uống ừng ực.

Mọi người thấy vậy đều cười thầm, có người còn lộ ra nụ cười đầy ẩn ý.

- Hộc, hộc...

Do uống quá nhanh, lão Vương nghẹn đến mức thở không ra hơi.

Vương Cường là con trai của gia chủ Vương gia - một gia tộc lớn ở Thiên Lạc thành, do thiên phú tu luyện quá kém, sắp bốn mươi tuổi mà vẫn chỉ là Võ Giả. Gia chủ Vương gia thấy hắn không có thiên phú tu luyện, bèn không lãng phí tài nguyên tu luyện cho hắn nữa, giao cho hắn quản lý một vài thương điếm của gia tộc, xem thử xem hắn có thiên phú kinh doanh hay không.

Thiên phú tu luyện của Vương Cường tuy kém, nhưng thiên phú kinh doanh lại hơn người khác rất nhiều, sau khi tiếp nhận những thương điếm không kiếm được bao nhiêu lợi nhuận kia, chỉ trong vòng hai năm, hắn đã khiến lợi nhuận của những thương điếm này tăng lên gấp mấy chục lần.

Gia chủ Vương gia thấy vậy, bèn giao toàn bộ việc kinh doanh của Vương gia cho hắn. Vương Cường cũng không phụ lòng phụ thân, trong vòng mười năm, hắn đã khiến tài sản của Vương gia tăng lên gấp bội, hiện tại, Vương gia có thể coi là gia tộc giàu có nhất Thiên Lạc thành.

Bạn đang đọc [Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới của 341 Nhân

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    20d ago

  • Lượt đọc

    11

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!