Chương 99: [Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới

Không Phải Rất Bất Ngờ Sao? (2)

Phiên bản dịch 5187 chữ

- Mấy tháng trước khi ta ở Thiên Phong thành, hắn vẫn chỉ là võ sư lục giai, chênh lệch như vậy thật quá lớn, bất quá ta vẫn xem trọng Triệu Trường Thanh, bởi vì hắn năm nay mới hai mươi tuổi.

Kẻ biết Triệu Trường Thanh nói.

- Võ sư lục giai hai mươi tuổi, ừm, cũng coi như là một tiểu thiên tài, nhưng bây giờ ư, ha ha, con đường của vị tiểu thiên tài Thiên Phong thành này đến đây là chấm dứt rồi.

Người dự thi đến từ Thiên An thành nói.

Khi hai người bước lên lôi đài, Triệu Trường Thanh một bộ phong khinh vân đạm, phong độ nhẹ nhàng, phong lưu phóng khoáng, làm say đắm biết bao nhiêu tiểu tỷ tỷ dưới đài.

- A!!! Đẹp trai quá, ta muốn sinh con cho hắn.

- Đẹp trai quá, sao lại có người đẹp trai như vậy? Hắn là của ta!

Có mấy tiểu tỷ tỷ thiếu chút nữa thì cãi nhau.

Điều này khiến cho người dự thi bên lôi đài phải ghen tị phát hỏng, còn có Quyền Hưng Triều trên đài.

Hắn âm thầm cắn răng, siết chặt nắm đấm, tên tiểu tử Thiên Phong thành này dám cướp hết danh tiếng của ta, lát nữa ta phải chà đạp hắn một phen, đánh nát gương mặt đẹp trai của hắn, sau đó đá bay hắn xuống khỏi lôi đài.

- Bắt đầu!

- Xoạt!

Quyền Hưng Triều xông tới trước một bước, thân thể mang theo trận trận kình phong, nhanh chóng áp sát Triệu Trường Thanh, trường đao ra khỏi vỏ, mang theo một trận linh khí dao động, ánh đao nhanh như chớp nhắm thẳng tới ngực Triệu Trường Thanh.

- A, mau tránh đi! Các tiểu tỷ tỷ dưới đài đều kinh hãi, hô to bảo Triệu Trường Thanh né tránh.

- Hắc, đây chính là tiểu thiên tài mà ngươi nói sao? Ngoài đẹp trai ra thì chẳng có gì! Có người ở bên cạnh cười nhạo.

Quyền Hưng Triều nhìn thấy đao của mình sắp chém trúng người tiểu tử trước mặt, đột nhiên, thân ảnh Triệu Trường Thanh lóe lên rồi biến mất. Hắn ngẩn người một chút, sau đó phát hiện trên vai trái của mình xuất hiện một cái vỏ kiếm.

Thì ra, trong nháy mắt khi trường đao sắp chạm vào người, Triệu Trường Thanh đã di chuyển hai chân, xoay người, xuất hiện sau lưng Quyền Hưng Triều, đặt vỏ kiếm lên vai trái hắn.

- Làm sao có thể? Tiểu tử này làm sao có thể có tốc độ nhanh như vậy?

Sao ta có thể nhận thua? Ta làm sao có thể thua? Hắn không tin, vừa rồi nhất định là ảo giác.

Nhìn vỏ kiếm trên vai, Quyền Hưng Triều cắn răng, nắm chặt trường đao xoay người chém về phía sau, nhưng lại chém vào khoảng không.

Ngay lúc kinh hãi, hắn phát hiện trên vai phải của mình xuất hiện một thanh kiếm đã rời khỏi vỏ.

Mặt hắn lộ vẻ hoảng sợ, lòng như tro tàn buông trường đao trong tay, cúi đầu nhận thua.

- Đa tạ.

Triệu Trường Thanh thu kiếm vào vỏ.

- A!!! Đẹp trai quá!

- Làm sao có thể? Hắn làm sao có thể mạnh như vậy?

- Không phải ngươi nói hắn mới là Võ Sư lục giai sao? Tốc độ này làm sao có thể là thứ mà Võ Sư có thể đạt đến được? Võ Sư lục giai có thể đánh bại Võ Sư đỉnh phong sao?

- Ít nhất hắn cũng là Võ Sư đỉnh phong, hoặc là… có khả năng đã đạt đến… Võ Linh.

Triệu Trường Thanh chậm rãi đi xuống lôi đài, bị một đám tiểu tỷ tỷ vây quanh.

- Ha ha, đây chính là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ tuổi của Thiên An thành mà ngươi nói sao? Sao lại rác rưởi như vậy? Quá yếu! Thật không dám nhìn thẳng!

Dương Phong quay sang chế nhạo đám người Thiên An thành bên cạnh.

- Hắc hắc, thế nào? Món quà lớn này có được không? Triệu Thế Phương ở khu nghỉ ngơi bên lôi đài cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Lão quay sang chế nhạo thành chủ Thiên An thành: - Đây chính là thiên kiêu của Thiên An thành các ngươi sao? Ta thấy cũng chẳng ra sao. Gặp phải người của Thiên Phong thành chúng ta, chẳng phải cũng bị đánh bại như chém dưa thái rau sao?

- Có thể trong mắt các ngươi, Thiên Phong thành chúng ta là một phần quà lớn, nhưng trong mắt chúng ta, các ngươi mới chính là phần quà lớn, ha ha ha ha ha ha!

Quá sảng khoái! Quá thoải mái! Đây chính là tâm trạng của Triệu Thế Phương này.

Trên khán đài, những người đi theo Thiên Phong thành đều đỏ bừng mặt mũi, Ngụy Phách Thiên thì cười lớn không ngớt.

Ở một khán đài khác.

- Phụ thân, người thấy không? Mấy người mà con nói có phải rất lợi hại không? Đặc biệt là Triệu Trường Thanh kia, hắn ta rất mạnh!

Tần Triệt và Tần Thái đắc ý nói với Tần Lang:

- Đại ca, nhị ca, thế nào? Ta nói không sai chứ?

- Chuyện này… chuyện này không thể nào!

Tần Thái có chút không dám tin. Lôi đài thứ hai, trận thứ hai mươi, cô gái của Thiên Phong thành kia so với đối thủ, cảnh giới kém hai tiểu cảnh giới, chuyện này thì cũng bình thường, nhưng mà, tại sao nàng ta lại ra tay hung ác như vậy? Nhìn thì có vẻ như đã đối chiến rất lâu, nhưng trên thực tế chỉ dùng một chiêu đã kết thúc trận đấu, bởi vì nàng ta chỉ ra đúng một chiêu duy nhất.

- Chuyện này có gì là không thể? Nếu như ngươi ở trong bí cảnh thí luyện vài ngày, ngươi cũng có thể làm được như vậy.

Tần Càn thầm cười trong lòng.

Những người được huấn luyện trong bí cảnh thí luyện, phần lớn đều có khí thế nội liễm, bởi vì kỹ xảo chiến đấu là thứ được khắc sâu vào trong xương cốt, chứ không phải là thứ có thể thể hiện ra ngoài bằng khí thế.

- Thú vị! Triệu Trường Thanh kia sẽ là quán quân của Thiên Chủ Phủ thi đấu vòng loại lần này. Thực lực của hắn ta còn lâu mới chỉ có vậy, hai mươi tuổi, Võ Linh nhị giai, xuất thân từ tiểu địa phương Thiên Phong thành, quả thật là một nhân vật thiên tài.

Bạn đang đọc [Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới của 341 Nhân

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    20d ago

  • Lượt đọc

    30

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!