Chương 5: Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Phiên bản 13230 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Min

Beta: Taishakuten

Hôm nay Cảnh Dương đi thăm hỏi một người bạn già của Lục Đức Viễn, vị lão nhân này ở giới thi họa có địa vị rất cao, có thể dùng từ đức cao vọng trọng để hình dung.

Vị này là Trương lão, tuổi trẻ rất thích ăn món do Lục Đức Viễn làm, vì thế hai người trở thành bạn bè. Cảnh Dương đến thăm ông, không chỉ vì mối quan hệ bên ngoài tốt với Lục Đức Viễn, cũng vì vị lão nhân này nhân mạch rộng lớn, người của mọi tầng lớp đều xem mặt mũi của ông.

Lục Cảnh Ngọc lúc còn rất nhỏ, đi theo Lục Tuyết Nhàn gặp qua Trương lão hai lần, lúc sau không còn gặp nữa. Cho nên Cảnh Dương đột nhiên tới thăm hỏi, làm Trương lão cảm thấy có chút kinh ngạc.

Lục Đức Viễn năm đó đột nhiên qua đời, Trương lão cũng rất là thổn thức, hiện giờ cháu ngoại duy nhất của bạn cũ tới thăm, tuy rằng ông biết khẳng định là có việc muốn nhờ, nhưng niệm giao tình ngày xưa của ông cùng Lục Đức Viễn, vẫn khách khí tiếp đãi hắn.

Cảnh Dương cũng không đề cập tới mục đích mình đến đây, chỉ là cùng Trương lão nói chuyện phiếm, hắn trải qua hơn một ngàn thế giới, căn bản không lo lắng cùng một lão nhân sẽ không có chuyện để nói, dù cho thi họa, tài nghệ cũng sẽ không thua Trương lão.

Trong quá trình trò chuyện, Trương lão thật ra càng ngày càng thưởng thức hắn, hai người nói đến cao hứng. Trương lão trước kia có nghe người ta nhắc tới hắn, nghe nói hắn không học vấn không nghề nghiệp, mỗi ngày chỉ biết cùng đám bạn uống rượu tìm nhạc, rất là sa đọa, ông còn vì bạn cũ đáng tiếc một thời gian. Hiện giờ xem ra, đồn đãi vẫn không thể hoàn toàn là sự thật.

Con cháu Trương lão từng người đều có sự nghiệp, ông lại thích thanh tĩnh, cho nên cũng không có cùng bọn nhỏ ở chung một chỗ, chính mình ở trong một hiểu sơn* biệt thự, biệt thự có một đầu bếp cùng hai giúp việc chiếu cố cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của ông. Tới lúc chuẩn bị cơm chiều,  Cảnh Dương chủ động yêu cầu nấu cơm.

*Chỗ này tui tra không ra nghĩa, ai biết thì chỉ tui với nha :((

Thời điểm Trương lão còn trẻ thích nhất chính là ăn khoai tây hầm thịt bò*, hiện tại tuổi lớn, răng không tốt, thịt ăn nhiều cũng không dễ tiêu hóa, liền chuyên môn ăn khoai tây hầm thịt bò chỉ có khoai tây, hơn nữa đối với hương vị khoai tây yêu cầu đặc biệt cao.

Trương lão ngồi ở phòng khách uống trà xem tin tức, ngửi được mùi hương bay ra từ phòng bếp, trong miệng ứa nước miếng, bụng cũng thầm thì kêu lên. Khi còn trẻ, ông nổi tiếng ham ăn, bằng không sự thanh cao năm đó, cũng sẽ không vội vàng đi theo Lục Đức Viễn làm bạn, chính nhờ tình hữu nghị này, có thể tùy thời ăn món ăn ngon nhất.

Vài thập niên qua, Trương lão cũng coi như là ăn hết món ngon thiên hạ, đồ ăn yêu cầu cũng càng ngày càng cao. Đầu bếp nhà ông làm đồ ăn, người khác ăn trong miệng, đều cảm thấy không tồi, nhưng ăn ở trong miệng của ông, cũng chỉ cảm thấy bình thường. Chính là hôm nay món khoai tây hầm thịt bò này, chỉ mùi hương, đều có thể làm ông ăn thêm mấy bát.

Trương lão ngồi không yên, chắp tay sau lưng đi đến cửa phòng bếp, nhìn chằm chằm nồi khoai tây hầm thịt bò trên kệ bếp.

Cảnh Dương vừa quay đầu lại, thấy lão nhân đứng ở cửa phòng bếp, liền nói “Ngài đói bụng sao? Con xào hai món là có thể ăn cơm, vườn rau của ngài thật không tồi, rất tươi mới.”

“ Ừm, ừm.” Trương lão gật đầu, thúc giục nói “ Món khác không làm cũng được, chỉ có hai người chúng ta, nhiều như vậy ăn không hết, con đem nồi khoai tây hầm thịt bò kia bưng tới là được.”

“ Vâng.” Cảnh Dương đáp “ Trứng chưng phù dung* đã chín, chờ nồi canh chín liền có thể ăn cơm, không xào rau.”

“Con còn làm trứng chưng phù dung?” Đây cũng là món Trương lão thích ăn nhất, ông rốt cuộc nhịn không được đi vào phòng bếp, nhìn Cảnh Dương nói “Mở ra ta nhìn xem.”

Cảnh Dương đem nồi hấp mở ra, khói nóng tan đi, có thể thấy một chén trứng chưng phù dung màu vàng nhạt, Trương lão ăn trứng chưng phù dung, số lần đếm không hết, chỉ xem màu sắc cùng trình độ non mềm, là có thể nhìn ra chén trứng chưng này ăn ngon hay không. Chén trứng chưng phù dung trước mặt, mùi vị tuyệt đối không tệ, ông đã gấp chờ không nổi muốn nhấm nháp.

Đem đồ ăn bưng lên bàn, Trương lão một tay cầm đũa, một tay cầm muỗng, do dự trước nên ăn khoai tây hay là trứng chưng, hai món đều có thể ăn liền.

Cảnh Dương nói “ Trứng chưng hiện tại còn nóng, hơi chút liền phỏng, nguội rồi ăn mới ngon, ngài trước nếm thử khoai tây, xem hương vị thế nào.”

“ Được, được.” Trương lão gắp khối khoai tây thổi thổi, sau đó bỏ vào trong miệng.

“Ngài cẩn thận nóng.” Cảnh Dương nhắc nhở nói.

Trương lão nhắm mắt lại, chậm rãi nhai, tinh tế nhấm nháp hương vị, sau đó mở to mắt, giơ ngón tay cái với Cảnh Dương nói “Tuyệt, thật không sai, so với năm đó ông ngoại con làm càng muốn ngon hơn, con thật là trò giỏi hơn thầy a!”

Cảnh Dương cười “Ngài quá khen, ngài lại nếm thử món trứng chưng này đi, xem so với ông ngoại ta năm đó làm cho ngài như thế nào.”

Trương lão nếm 1 miếng trứng chưng, gật gật đầu nói “Không tồi không tồi, mềm mại non mịn, vào miệng là tan, vị nước tươi ngon. Trứng chưng trước kia ta ăn, cùng cái này căn bản là không thể so.”

Hai mặn một canh, Trương lão một người ăn hơn phân nửa, nhiều năm không thể ăn thịt bò nay lại bị ông ăn sạch, cũng may Cảnh Dương làm không nhiều lắm, bằng không thật lo lắng lão nhân ăn đến căng hỏng.

Buổi tối Cảnh Dương bồi lão nhân tản bộ trở về, rốt cuộc nhắc tới mục đích hắn lần này tới thăm “Ngài cảm thấy tài nấu ăn này của con, tự mình mở tiệm cơm gia đình như thế nào?”

Trương lão buông chén trà, dựa vào sô pha chậm rì rì nói “Nói thật, ba món hôm nay con làm, tuyệt đối là 3 món ngon nhất ta từng ăn, chính là chỉ dựa vào ba món đó, rất khó để mở một tiệm cơm gia đình. Đương nhiên, cũng phải nhìn xem tiệm lớn hay nhỏ, nếu chỉ là một tiệm cơm gia đình bình thường, như vậy đủ rồi.”

“Con đã lên kế hoạch tốt cho một tiệm cơm lớn, 3 toà nhà thông nhau, mỗi toà có ba tầng, trước và sau thêm hai bên xây trắc viện, chiếm diện tích không nhỏ. Nếu con hôm nay chỉ có thể nấu ra ba món, tuyệt đối không dám tới mời ngài.”

“Mời ta?” Trương lão hỏi “Mời ta làm gì?”

Cảnh Dương lấy ra thiệp mời, đưa đến tay Trương lão “Tiệm cơm tháng sau khai trương, bởi vì trước kia con không hiểu chuyện, đắc tội một ít người, con sợ bọn họ cố ý bôi đen tiệm cơm, nói đồ ăn con làm không thể ăn, cho nên muốn mời Trương lão ngài qua toạ trấn, nếu ngài có thể mang thêm mấy lão bạn của ngài, những người đó tuyệt đối không dám trợn mắt nói dối.”

Trương lão mở thiệp mời ra vừa thấy “Lục Đức Ký, con đây là……”

“Tiệm cơm Lục gia trước đây đều gọi là Lục Đức Ký, từ sau khi ông ngoại qua đời, chậm rãi đều sửa thành Chính Đức Ký, giới trẻ hiện nay, sợ là không có ai nhớ tới Lục Đức Ký, con muốn dùng danh tiếng ông ngoại, khôi phục tiệm cơm Lục gia.”

Lục Đức Ký ban đầu gọi là tửu lâu Lục Ký, truyền tới tay ông cố ngoại sửa thành tiệm cơm Lục gia, tới đời ông ngoại lại kêu Lục Đức Ký. Sau khi Lục Đức Viễn chết, Trịnh Kiến Lâm chậm rãi đem những tiệm cơm đó đều sửa thành Chính Đức Ký, hắn vẫn có phần chột dạ, không dám trực tiếp kêu tiệm cơm Trịnh gia, muốn chờ khi Trịnh Tuấn Minh thừa kế gia nghiệp lại sửa.

Trước tiên đem thiệp mời đặt bên cạnh bàn trà, ngón tay gõ nhẹ ở trên mặt, tự hỏi thật lâu, lúc sau Trương lão mới mở miệng nói “Thiệp mời này, ta nhận, cũng sẽ đúng hạn tới dự, coi như là cho ông ngoại con mặt mũi.”

“Cảm ơn ngài.” Cảnh Dương thành khẩn nói lời cảm ơn.

Trương lão giơ tay nói “Bất quá ta ta nói trước, mặt mũi ông ngoại con, chỉ có thể dùng lúc đầu, nếu tài nấu ăn không tinh còn làm bậy, không phải chỉ vứt mặt mũi của con, còn có danh dự của ông ngoại con, về sau con đừng cùng ta nhắc hai từ hỗ trợ.”

“Nếu đồ ăn làm không ngon, con đảm  bảo từ nay về sau không bao giờ xuất hiện trước mặt ngài.” Cảnh Dương trong lòng rõ ràng, nếu không phải hôm nay ba món 2 mặn 1 canh làm Trương lão vừa lòng, ông tuyệt đối sẽ không dễ dàng đáp ứng hỗ trợ như vậy, cho nên hắn muốn tiếp tục biểu hiện, làm trong lòng Trương lão càng thích hắn “Giữa trưa ngày mai con rời đi, buổi sáng con lại nấu đồ ăn cho ngài, ngài lại nếm thử tay nghề của con.”

“Không được, làm cơm chiều mới được đi, nấu lại cho ta món khoai tây hầm thịt bò con mới có thể đi.” Nói xong Trương lão liền đứng dậy chắp tay sau lưng đi về phòng.

Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng, Cảnh Dương đã rời giường đi nấu bữa sáng. Trương lão tuổi lớn, mỗi ngày đều dậy rất sớm, tập thể dục trở về liền phải ăn sáng, không thể để ông đợi lâu, hắn đã nhờ người ta giúp đỡ, tự nhiên là phải thể hiện thành ý, hơn nữa về sau còn phải dựa vào Trương lão rất nhiều.

Ngoại trừ bánh bao súp*, cháo thịt nạc trứng vịt Bắc Thảo*, sủi cảo nhân tôm* để Trương lão ăn sớm một chút, Cảnh Dương còn làm vài món điểm tâm kiểu cũ, lưu lại cho Trương lão khi không có việc gì làm có cái để ăn. Nguyên liệu để nấu tối hôm qua hắn đã chuẩn bị sẵn, vừa đủ cho 2 người lại không lộn xộn.

Trương lão mới vừa mở cửa đi vào, Cảnh Dương cũng vừa nấu xong, chỉ là hắn không ngờ tới, Trương lão còn dẫn theo hai người về.

“Các người có việc gấp gì? Tới đây sớm như vậy.” Trương lão một bên đi vào trong, một bên hỏi hai người phía sau.

Người có vẻ lớn tuổi hơn trả lời “Nào có việc gấp gì, chỉ là gần đây có được một bức tranh sơn thủy, muốn nhờ ngài hỗ trợ giám định một chút. Nghe nói đầu bếp nhà ngài nấu ăn rất ngon, bọn ta đây là muốn cọ bữa cơm.”

“Hai người không được ăn ngon, muốn ăn ké đầu bếp nhà ta, nên tới sớm như vậy?” Trương lão ngửi được mùi cháo từ phòng bếp bay ra nói “Hôm nay coi như hai người tới đúng lúc, vừa dịp có lộc ăn.”

Cảnh Dương đi ra muốn cùng Trương lão nói một tiếng, bữa sáng đã làm xong, nhìn hai người cùng Trương lão trở về, hắn sửng sốt trong chốc lát. Trong hai người trung niên cùng người trẻ tuổi còn lại, lúc trước hắn thông qua hệ thống biết được, biết y là ai, cũng biết thân phận của y.

Hai người ánh mắt vừa lúc chạm nhau, đột nhiên tâm hắn rung động một chút làm cho hắn thực nghi hoặc, chẳng lẽ là phản ứng bản năng của thân thể này? Không đúng a, thân thể này từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, đã hoàn toàn thuộc về hắn, không có khả năng còn có phản ứng không thuộc về hắn.

Dọn thức ăn lên bàn, người trung niên cắn một ngụm bánh bao súp, hút được mùi vị tươi ngon, một chút nước canh đều không có dầu mỡ, nhịn không được khen nói “ Tay nghề đầu bếp nhà ngài thật là tuyệt, thế mà ngài còn ghét bỏ nấu ăn không tốt? Không bằng ngài đem đầu bếp này nhường cho ta, để hắn nhà ta nấu cơm đi.”

“ Bữa sáng hôm nay không phải đầu bếp nhà ta làm.” Trương lão nhìn về phía Cảnh Dương nói “ Là thằng bé làm.”

Ánh mắt hai người đều nhìn về phía Cảnh Dương, vị trung niên khí độ bất phàm hỏi “Hả? Đứa nhỏ này là……”

Trương lão trả lời “Đây là cháu ngoại của Lục Đức Viễn, một người bạn đã qua đời của ta, tên Lục Cảnh Ngọc.”

Hai người nghe được tên hắn là Lục Cảnh Ngọc, tuy rằng biểu hiện bình tĩnh, trong mắt không một chút dao động, nhưng Cảnh Dương đã sống qua nhiều năm như vậy, biết bọn họ trong lòng khẳng định rất kinh ngạc, không hổ là những nhân vật đứng trên cao, trong lòng có cảm xúc gì, đều không biểu hiện ra ngoài.

Cảnh Dương chỉ nấu phần ăn cho hai người, mà hai người kia lại ăn đặc biệt tốt, vì thế bốn người đều không ăn được no.

Đồ ăn ngon đột nhiên không còn, bụng chưa no được phân nữa rất không dễ chịu, Trương lão nhìn Cảnh Dương nói “Nếu không, nấu thêm một món?”

“Con có làm cho ngài một chút điểm tâm.” Cảnh Dương nhìn hai người kia, nói thêm “Bất quá khả năng vẫn không đủ, để con làm thêm hoành thánh.”

Lúc Cảnh Dương đem hoành thánh bưng lên bàn, điểm tâm đều đã hết, quả nhiên là không đủ. Hai người chẳng những ăn, mà một chút cũng không khách sáo, ăn một cách vui sướng, tuy rằng động tác hết sức nhã nhặn, nhưng tốc độ không chậm chút nào.

Tướng mạo của hai người rất đẹp, hơn nữa gương mặt có sáu phần tương tự, nhưng hai người không phải cha con, mà là chú cháu.

Người trẻ tuổi tên Triệu Bác Thừa, là người thừa kế của tập đoàn Triệu thị, tuổi không quá 30 đã lên nắm quyền lãnh đạo. Triệu gia thế lực rất lớn, hắc bạch hai bên, Triệu Bác Thừa là nhân vật nổi tiếng, ở giới nào cũng có quyền lên tiếng.

Triệu Bác Thừa này, được xem như người gián tiếp hại chết Lục Cảnh Ngọc. Triệu Bác Thừa có em họ tên Tiền Tường, là con trai của dì y, đại nghiệp gia đình cũng lớn, lại có tầng quan hệ với Triệu gia, tính cách Tiền Tường kiêu căng ương ngạnh, không  ai dám đắc tội hắn.

Chính là Lục Cảnh Ngọc cố tình đắc tội hắn, bởi vì Tiền Tường tính tình không tốt mắt lại cao hơn đầu, cố tình bị tay nghề Trịnh Tuấn Minh chinh phục, cùng Trịnh Tuấn Minh kết thành bạn bè. Lục Cảnh Ngọc nơi chốn đối nghịch cùng cùng Trịnh Tuấn Minh, tự nhiên chọc Tiền Tường tức giận,việc ở đấu giá hội , chính là Tiền Tường cùng cha con Trịnh gia liên thủ đặt bẫy Lục Cảnh Ngọc.

Kiếp trước Tiền Tường hãm hại Lục Cảnh Ngọc khắp nơi, phái người trên đường cái lái xe đâm cậu, còn bỏ tiền giả ẩu đả trên đường, hại chết Lục Cảnh Ngọc, dựa vào mình là em họ của người thừa kế Triệu gia, hắn liền không hề cố kỵ hại chết Lục Cảnh Ngọc không người nương tựa.

Minh hoạ :

Trứng chưng phù dung

Thịt bò hầm khoai tây

Cháo thịt nạc trứng Bắc Thảo

Bánh bao súp

Sủi cảo nhân tôm

Hoành thánh

Lời editor: có lỗi nhớ nhắc tui nha, tui sửa liền🥺

Bạn đang đọc Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!