"Cháu đã học trong bao lâu?" Triệu Ninh Quân hỏi.
"Ách... Là hơn hai tháng." Trần Khánh không dám nói hắn vừa học một ngày đã biết châm rồi, như vậy quá mức khoa trương, mà dù hắn có nói ra phỏng chừng cũng không ai tin tưởng.
Hai tháng! ?
Hai mắt Triệu Ninh Quân mở thật lớn!
Mới hai tháng lại có thể học đến trình độ này?
Loại tình huống trước mắt thật sự làm Triệu Ninh Quân có chút không bình tĩnh được nữa rồi!
Châm thứ vốn không phải là điểm mạnh của ông ấy, nhưng cũng chính vì môn này vốn không phải điểm mạnh của Triệu Ninh Quân, cho nên ông ấy cũng rõ ràng hơn bất cứ ai khác, rốt cuộc học tập châm thứ khó khăn đến mức nào.
Đương nhiên trước đây, Trần Khánh đã học được một chút châm thứ cơ sở trên đại học, nhưng loại cơ sở này gần như bằng không, nguyên nhân thì không cần nói, ai cũng hiểu cả rồi.
Nhưng ngạc nhiên chính là, dưới dạng điều kiện như vậy, hắn chỉ xem video hai tháng, lại có thể học xong bảy, tám phần thủ pháp châm thứ truyền thống của đạo y.
Không thể không nói, thiên phú và ngộ tính của Trần Khánh, tuyệt đối là cao nhất trong toàn bộ những bác sĩ trung y mà Triệu Ninh Quân từng gặp mặt, không có một trong!
"Có phải nhóc con đang khoác lác hay không?" Sau khi Trần Tùng nhìn thấy vẻ mặt của Triệu Ninh Quân, ông lập tức trừng mắt với cậu con trai phía đối diện.
Trần Khánh cười khổ. Được rồi, xem ra là hắn nói hơi ít: "Vậy có thể là con nhớ lầm rồi, hẳn là bốn năm tháng mới đúng..."
Trần Tùng nheo mắt nhìn Trần Khánh, hiển nhiên vẻ mặt kia như đang muốn nói rằng: "Nhóc con lại muốn lừa ai hả?"
Con sửa miệng cũng sửa giả như thế thì ai tin nổi con đây?
Nhưng xem dáng vẻ của Trần Khánh, phỏng chừng hắn nói hai tháng là đúng hai tháng thật rồi!
Trần Tùng vừa nghĩ như vậy, cái lưng vốn khom khom lập tức chuyển thành thẳng đứng, một loại cảm giác tự hào bỗng nhiên sinh ra.
Hắc, con ta là một thiên tài trung y đó!
"Không tồi, không tồi, thực sự không tồi. Trần Tùng, tôi đề nghị anh điều Tiểu Khánh đến phòng mạch số bốn, lấy trình độ hiện tại và năng lực học tập của thằng bé, đã thừa đủ để đến phòng mạch số bốn rồi." Triệu Ninh Quân nói.
Trần Khánh nghe vậy, sắc mặt lập tức tràn đầy vui mừng.
Lại nói, lúc ban đầu, năm phòng khám bệnh của Hán Y Đường vốn không sắp xếp thứ tự theo trình độ của bác sĩ trực ban, chỉ vì phòng khám bệnh số một ở gần đại sảnh nhất, còn số năm lại ở tận cùng bên trong, cho nên bọn họ mới điều bác sĩ trình độ cao tới phòng mạch số một có vị trí tốt nhất.
Về sau này, khi số lượng bác sĩ của Hán Y Đường dần dần tăng lên, tình huống mới chậm rãi diễn biến thành phòng mạch số một dành cho những bác sĩ tọa chẩn có trình độ lợi hại nhất, còn các phòng khám bệnh khác cứ theo thứ tự thấp dần, suy diễn ra.
Và phòng mạch số năm đã thành phòng khám dành cho những bác sĩ mới có trình độ lót đáy tới đảm nhiệm công tác, cũng vì vậy mà có rất ít người bệnh đến thăm khám ở nơi này.
Đương nhiên những bác sĩ ở phòng khám số năm này sẽ nhàn nhã hơn nhiều, nhưng tiền lương cũng là ít nhất.
Chẳng qua Trần Khánh vốn không cần tiền lương, hắn chỉ quan tâm tới chuyện có thể khám cho nhiều người bệnh hơn thôi.
"Triệu thúc, Tiểu Khánh mới đi làm được mấy ngày mà, có phải điều nó đi quá nhanh hay không?" Trần Tùng nói.
Trần Khánh vừa đảm nhiệm công tác chưa được một tuần, nếu hiện tại trực tiếp điều hắn đến phòng mạch số bốn, hiển nhiên có chút không quá thích hợp.
Triệu Ninh Quân cười cười.
“Hiện tại thứ mà Tiểu Khánh thiếu nhất chính là kinh nghiệm lâm sàng, cứ để thằng bé đến phòng mạch số bốn đi. Ở nơi ấy, nó có thể tiếp xúc được với càng nhiều người bệnh hơn, tốc độ trưởng thành cũng sẽ nhanh hơn. Chỉ một chút trách móc vốn không quá đáng ngại. Người trẻ tuổi phải vượt qua được áp lực trên các phương diện mới nhanh chóng trưởng thành."
Nói thật, Trần Khánh vừa đảm nhiệm công tác trong quãng thời gian ngắn như thế, lại được cất nhắc từ phòng mạch số năm đến phòng mạch số bốn, khẳng định sẽ đưa tới không ít những lời ong tiếng ve.
Nhưng ở trong mắt Triệu Ninh Quân, hết thảy những chuyện này đều là vấn đề nhỏ.
Chỉ cần Trần Khánh biểu hiện tốt, những lời ong tiếng ve này sẽ không mang tới một chút lực sát thương nào.
Triệu Ninh Quân đã nói như vậy, Trần Tùng cũng không tiện ý kiến gì hơn, ông ấy nhìn về phía Trần Khánh, trịnh trọng hỏi: "Còn con, con có suy nghĩ như thế nào?"
Trần Khánh cầu còn không được, lập tức đáp lời: "Con không có ý kiến."
Trần Tùng cười nói: "Tốt lắm, sau khi con hết ca làm việc, hãy chuyển đến phòng mạch số bốn, ba ba đi nói chuyện với mấy người bác sĩ Vương một chút."
Trần Khánh mừng thầm trong lòng.
Nói như vậy, kể từ ca trực tiếp theo, hắn có thể giành lấy cho mình nhiều việc để làm hơn một chút rồi, không còn tiếp tục ngồi nhàm chán chờ đến tan ca nữa.
Hai người Triệu Ninh Quân lại dặn dò Trần Khánh thêm vài điều nữa, rồi rời khỏi phòng mạch số năm.
Trần Khánh lại tiếp tục trở lại phía trước chiếc bàn công tác của mình, chờ đợi người bệnh tới cửa.
Hắn vừa chờ, vừa mở ra giao diện thuộc tính của mình ra.
【 ký chủ: Trần Khánh 】
【 biện chứng: 108/1000(Đăng Đường Nhập Thất)】
【 tứ chẩn: Vọng chẩn 12/100(nhập môn), văn chẩn 3/100(nhập môn), vấn chẩn 103/1000(Đăng Đường Nhập Thất), thiết chẩn 99999/100000(Đăng Phong Tạo Cực)】
【 đơn thuốc: 69/100(nhập môn)】
【 châm cứu: Châm thứ 689/1000(Đăng Đường Nhập Thất), ngải cứu 29/100(nhập môn)】
【 nắn xương: 1/100(nhập môn)】
【 xoa bóp bấm huyệt: 3/100(nhập môn)】
【 Chúc Do Thuật: 0/100(nhập môn)】
【 kỹ năng: Linh Thức, Đắc Khí, Du Thứ (hoàn mỹ), Viễn Đạo Thứ (hoàn mỹ), Kinh Thứ (hoàn mỹ), Lạc Thứ (hoàn mỹ), Phân Thứ (hoàn mỹ)】
【 y điểm: 4,7 (mỗi 0.1 y điểm có thể tăng lên 10 điểm thuộc tính)】
4.7 y điểm, tàm tạm!
Xem ra hắn lại có thể tiếp tục học tập bốn thủ pháp châm thứ khác rồi.
Trần Khánh lập tức mở trang web của diễn đàn Long Y, tiến vào mảng nhà y đạo.
Ơ?
Sao hôm nay giao diện của hắn lại có nhiều tin tức như vậy?
Trần Khánh hơi bất ngờ khi nhìn thấy bên cạnh giao diện tin tức nằm trong góc của mình, có cái icon 99+ màu đỏ.
Vừa mới qua một đêm, vì sao lại có thêm nhiều tin tức đến vậy?
Trần Khánh lập tức ấn mở giao diện, và ngỡ ngàng phát hiện ra rằng toàn bộ tin nhắn mà những người khác đáp lại hắn đều nằm trong cùng một bài đăng chính.
Và bài đăng này chính là bài đăng ngày hôm qua được Trần Khánh đăng bình luận tranh cãi về mối quan hệ giữa "Đắc Khí" cùng "Khí Chí" với người ta.