Chương 187. Hôm nay có vẻ lại rất náo nhiệt đây!
Yegorov giơ ngón tay cái lên: "Bảo sao cậu lại để ý đến cái tên Vasili gai góc ấy, hóa ra hai người đều là người thích nghĩ ra mấy trò quái gở."
Vương Trung cười phá lên, hắn giữ nguyên nụ cười đó, đứng dậy, bước đến chỗ vốn là cửa sổ —— giờ đây chỉ còn trơ lại một bức tường, nếu không phải lọ hoa trên bệ cửa sổ vẫn còn thì cũng chẳng ai biết nơi này từng có cửa sổ!
Nhìn đồng ruộng bên ngoài, nụ cười của Vương Trung biến mất.