Chương 95: Hùng Bá Thiên Hạ

Phiên bản 8365 chữ

Cuối cùng vẫn có chuyện xảy ra.

Trâu bạn học hùng hổ thực hiện kế hoạch, lại không nghĩ rằng đối thủ cũng không phải dễ bắt nạt.

Trâu Lượng được Thomas gọi tới, trước mặt Thomas là một bản khiếu nại. Phía dưới kí tên Công hội sát thủ, Công hội cung thủ, Công hội chiến sĩ, hiển nhiên ba công hội nghề nghiệp lớn cùng tiến cùng lùi. Đối mặt với vẻ hùng hổ dọa người của Thần miếu bọn họ quyết định phản kích.

Trâu Lượng cười cười, "Sư phụ, đây là chuyện trong dự liệu, mấy năm nay họ tác oai tác quái quen rồi, đâu có để thần miếu chúng ta vào mắt".

"Arthur này, cục diện hiện nay không thể lạc quan, sở dĩ chúng ta có thể đối nghịch với bọn họ đều nhờ lá chắn tròn cỡ nhỏ, nhưng sớm muộn gì Công hội điêu khắc sư cũng đưa ra thiết kế tương tự. Nghe nói bọn họ đã bắt đầu thiết kế một loại lá chắn tam giác, lá chắn vuông cỡ nhỏ, hơn nữa họ sẽ báo cáo hành vi của chúng ta lên Daros, thậm chí lên Giáo hoàng".

Thomas nói, kỳ thực hắn cũng đã nghĩ đến khả năng này, có điều không nghĩ tới xảy ra sớm như vậy".

"Sư phụ, sứ giả còn đây không?"

"Vẫn đợi trả lời bên ngoài".

"Sư phụ, cứ cho hắn vào, chuyện này giao cho con, con với sư phụ tạm thời tách ra, đầu tiên cứ để con diễn trước", Trâu Lượng nói, "Đã đến nước này nếu như bây giờ chúng ta nhận thua thì sau này cũng không thể ngẩng đầu làm người được. Sư phụ, chẳng lẽ ngài muốn tiếp tục hèn nhát như vậy sao, con có thể cam đoan lá chắn tam giác hay là tứ phương gì đó cũng đều là rác. Sau này bọn họ vẫn phải cầu xin chúng ta".

"Con muốn làm thế nào cũng được", Thomas cũng không để ý, dù sao hắn cũng là Đại chủ tế, cũng không sợ phiền phức gì.

Sứ giả của các công hội nghề nghiệp đi vào, thái độ rất kiêu căng, "Đại chủ tế, ngài đã quyết định chưa?"

Trâu Lượng cầm lấy lá đơn đó, "Đây là cái quỷ gì, muốn kiện ta hả, đi kiện đi, thằng nào không dám kiện là cún con. Nói cho ngươi biết sau này Công hội nghề nghiệp muốn được điêu khắc đều phải vào top 3, Công hội sát thủ thì cần đứng đầu, nếu không đều cút hết cho bố!"

Thông điệp bị xé nát rồi ném thẳng vào mặt sứ giả.

"Tốt, tốt, các ngươi vậy mà vô lễ như vậy, cứ chờ đấy!"

Sứ giả không ngờ đối phương sẽ cứng rắn vô lễ như thế liền lảo đảo lui lại, chỉ sợ bị Trâu Lượng đánh. Danh hiệu tế ti cáu kỉnh của gã này cũng bắt đầu vang vọng Jerusamer rồi, một lời không hợp là lập tức động thủ.

"Biến, còn nhảm nhí bố đánh cho mày răng rơi đầy đất!"

Nhìn sứ giả hoảng hốt chạy trốn Thomas cũng chỉ có cách cười khổ.

"Sư phụ yên tâm đi, nếu có chuyện gì cứ đổ lên người con".

"Nhóc con nhà ngươi tưởng mình là ai? Gánh vác được cái gì mà nhận, đi làm việc đi, nếu không hai thầy trò đều phải đi làm ruộng hết!" Thomas cười mắng. Nhìn thấy ý chí chiến đấu của tên nhóc này sục sôi như thế Thomas cũng dựng dậy hùng tâm, bọn này dám bắt nạt đến tận nhà mình cơ đấy, còn cái gì mà tố cáo lên trên nữa chứ! Nguồn tại http://Truyện FULL

Tốt, kiện đi, cùng lắm bố đéo làm Đại chủ tế là xong!

Trâu Lượng rời phòng Thomas, sắc mặt cũng trầm xuống, không nghĩ tới đám khốn nạn này định đập nồi dìm thuyền, lộn xộn càng lớn càng tốt, hắn còn đang lo Giáo hoàng không quan tâm đến Jerusamer ấy chứ!

Chuyện này hắn cũng quyết định liều, hắn đặt cửa bất cứ một Giáo hoàng nào cũng không muốn làm một con rối hữu danh vô thực!

Buổi chiều Avril đến, trên mặt hết sức lo lắng, Trâu Lượng rất không muốn thấy người đẹp lo buồn, "Avril, làm gì mà nhăn nhó thế, thằng nào bắt nạt bạn thì cứ bảo tớ, tớ đánh cho mẹ nó không nhận ra luôn".

Avril cười khúc khích, "Bọn tớ đều lo lắng cho bạn, bạn còn có tâm tư nói đùa".

"Không trải qua mưa gió làm sao thấy cầu vồng, đám đồ bỏ này còn không làm gì được tớ, chuẩn bị thế nào tồi? Gia tộc bạn có đồng ý hay không?

Ánh mắt dạn dày thế sự đó của Trâu Lượng làm cho Avril cảm thấy mê muội.

"Làm sao bạn biết? Có điều họ thấy những đầu tư của tớ trước kia đã có hiệu quả nên cũng yên tâm. Bây giờ các công hội nghề nghiệp làm loạn như vậy, chắc chắn phía sau có quan cầm quyền và Công hội điêu khắc sư ủng hộ. Sợ rằng không phải chỉ nói suông đâu, theo tình báo của tớ thì đã có người xuất phát đi Daros và đế đô rồi".

"Không sao, tớ còn phải cảm ơn bọn họ ấy chứ, sớm muộn gì đều phải quyết định thắng bại, cứ để gió bão càng mãnh liệt chút nữa".

"Bạn thật sự không sợ?" Avril nhìn Trâu Lượng, khi nhìn thấy gã Bear đọc sách một mình trong thư viện nàng đã cảm thấy người này có vẻ gì rất kiêu ngạo, rất khác người, nhưng nàng rất lo lắng, trong những cuộc tranh đấu tầm này không phải có thể dựa vào kỹ thuật điêu khắc để chiến thắng.

"Tớ vốn không có gì cả thì làm sao phải sợ... Có điều vạn nhất tớ thất nghiệp bạn sẽ bố thí cho tớ chứ?" Sự hào hùng của Trâu Lượng trong nháy mắt hóa thành vẻ đáng thương hết sức.

Avril đầu tiên là sửng sốt rồi sau đó nở nụ cười rực rỡ, "Đó chính là điều tớ hi vọng".

Trâu Lượng cất tiếng cười to, "Còn có một việc, gia tộc bạn không cần đề cao cung phụng nữa, bạn cần điêu khắc cứ nói thẳng là được. Đợi xong việc này tớ sẽ giúp bạn kiểm tra thuộc tính thú linh một chút".

"Không có việc gì, dù sao cũng là cung phụng cho thần thú mà, bạn phải giữ gìn thân thể nhé!" Avril nhẹ giọng cười.

Trâu Lượng lắc đầu, "Tớ biết bạn muốn bắt đám kia nâng cung phụng theo, cứ yên tâm, tớ có biện pháp, tớ biết bạn khó xử. Trong thời khắc thắng bại chưa rõ này chắc chắn trong gia tộc sẽ có áp lực không nhỏ".

"Ha ha, thương nhân đều chú ý tầm nhìn, không giấu bạn, gia tộc tớ rất xem trọng bạn", Avril nói.

"Vậy à, giờ chúng ta đi xem tiến độ công trình một chút nhé", Trâu Lượng giơ tay, hắn thích cảm giác Avril ôm cánh tay hắn, loại lễ tiết này của đại lục thần thú thật tốt.

Avril nhẹ nhàng ôm cánh tay Arthur, tên này lắm chuyện, giờ có phải lúc dự tiệc đâu cơ chứ!

Trâu Lượng ghé sát tai Avril, "Nói với bạn một bí mật, đừng nói một lần điêu khắc, cho dù một ngày điêu khắc năm sáu lần cũng không hề hấn gì, có hiếm thì mới quý, điều này chắc bạn rất hiểu".

Trong nháy mắt mặt Avril đỏ bừng, nàng cúi đầu không nói gì, mà Trâu bạn học thì dương dương đắc ý, hắn hoàn toàn không chú ý đến hành động thân mật vừa rồi.

Hoạt động Xuân tế được chuẩn bị hừng hực khí thế, Đại chủ tế Thomas cũng vô cùng nhiệt tình, hắn sử dụng tầm ảnh hưởng tích lũy nhiều năm của mình để thuyết phục các gia tộc lớn tham dự.

Giống như lời Arthur, không bùng nổ trong yên lặng sẽ diệt vong trong lặng yên.

Thomas cảm thấy tên đệ tử này của mình quả thật thiên phú phi phàm, một câu nói thông thường đã ẩn chứa rất nhiều thâm ý, đối mặt với sự chèn ép của cấp trên và sự đấu tranh trong thành Jerusamer nếu như thần miếu yên lặng thì đồng nghĩa với việc cổ vũ sự kiêu ngạo của đối thủ.

Phải làm, mà phải gióng trống khua chiêng mà làm.

Có điều phúc bất trùng lai họa vô đơn chí, Thần điện Daros tỏ vẻ phê bình Thomas. Hiển nhiên đại nhân Shaman không quá hài lòng đối với cử động đối kháng này của Thomas. Trong lúc thần miếu nằm ở hạ phong bây giờ càng phải đoàn kết các công hội nghề nghiệp, sao còn có thể làm chuyện cấp tiến như vậy. Một Đại chủ tế đắc tội toàn bộ các công hội nghề nghiệp trong thành thì sau này lấy cái gì để đối kháng với quan cầm quyền và Công hội điêu khắc sư linh hồn?

Subaru cũng có ý chỉ điểm Thomas, nhịn một lúc gió yên sóng lặng, lùi một bước biển rộng trời cao.

Mà lúc này Công hội điêu khắc sư linh hồn cũng gióng trống khua chiêng chính thức đưa ra lá chắn chuyên dụng cho sát thủ. Kích thước na ná như lá chắn tròn cỡ nhỏ, có điều họ dùng các kiểu dáng hoa lệ dễ coi hơn như tam giác, tứ giác, thậm chí sao năm cánh, hơn nữa tăng cường độ dày, không "tiết kiệm nguyên liệu" như thần miếu Jerusamer.

Tạm thời danh vọng của lá chắn tròn cỡ nhỏ lập tức yếu bớt, hơn nữa là yếu bớt rất nhiều, dù sao quyền uy và ảnh hưởng của Công hội điêu khắc sư linh hồn có thể kéo dài nhiều năm như vậy không phải vô duyên cớ.

Hơn nữa tại Công hội điêu khắc sư linh hồn các thành còn không cần xếp hàng.

Có một vài sát thủ đã rút thăm được quyền điều khắc cũng đòi trả lại, Công hội điêu khắc sư linh hồn làm rẻ hơn nhiều, đây hiển nhiên cũng là sự chèn ép trần trụi.

Đối với việc này Trâu bạn học trả lời rất đơn giản, cứ để họ rút lại, đồng thời nâng cao giá điêu khắc, cũng không hề có ý định hạ thấp cung phụng của các thương hội lớn.

Các thương hội nhằm vào lá chắn tròn cỡ nhỏ kép nên không bị ảnh hưởng quá lớn, dù sao Công hội điêu khắc sư linh hồn không có ai có thể làm ra kết cấu kép, hơn nữa cũng không chắc chắn có thể làm ra +1 phòng ngự cực hạn.

Bạn đang đọc Hùng Bá Thiên Hạ của Khô Lâu Tinh Linh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!