Đại lão sau màn, thật sướng thay
Mặc tình điều khiển, chuyện an bài
Ngàn năm chìm nổi, thế lực mới
Một lần oanh động, chẳng kém ai.
...
Thủy Minh Ngọc ra lệnh:
"Tất cả nghe lệnh. Bố trận."
Theo lời nàng, bốn ngàn tu sĩ theo nàng lập tức đan xen nhau thành một đại trận, đây là trận pháp trấn tông của Thủy Minh Tông, tên là Thủy Quốc Thiên Châu. Trận Pháp này sẽ tạo ra một quả cầu nước xoáy tròn liên tục, dựa vào phương pháp chuyển hướng công kích ra xa, khiến lực phòng hộ tăng lên trên diện rộng, dù đối phương có ba vị Huyền Giai vẫn chưa chắc công phá được trận pháp trong thời gian ngắn.
Hừ... So trận pháp ta cũng có." - Hỏa Vân Tung khẽ quẫy tay. Năm ngàn người cũng hình thành năm chi trận pháp. Theo đó, trên đầu năm hư ảnh hỏa tước cực kì lớn xuất hiện, nó lượn lờ bay đến như như chực vờn mồi. Chúng bắt đầu xông đến, tìm cách phá hủy bốn quả cầu nước bên Thủy Minh Tông.
"Thần Cơ Pháo, chuẩn bị."
"Rõ..."
"Bắn."- Tuy mười vị Hoàng giả thập trọng thiên mới nhận được thần cơ pháo. Nhưng họ có cảnh giới này thì đã tu luyện ít nhất vài ngàn năm. Nên sự tiếp thu khá nhanh, thao tác vô cùng nhuần nhuyễn. Nhất là, năm con chu tước kia quá lớn để có thể bắn hụt.
"Đoàng..." Đây là Thần cơ Pháo đẳng cấp huyền giai hạ phẩm, công kích tương đương một kích toàn lực của Huyền Giai tứ trọng thiên, nên kết quả có thể tưởng.
Phát thứ nhất, Vòng sáng phòng hộ của Chu Tước bị phá tan.
Phát thứ hai. Hư ảnh Chu Tước lập tức bị bắn thủng một lỗ.
Phát thứ ba.... Công kích xuyên phá phòng ngự. Lao thẳng vào chiến đoàn của Hỏa tước Môn.
Trong tích tắt. mười loạt đạn, phá tan hợp kích của ba chi quân đoàn. Hai chi quân đoàn còn lại bỗng chùng xuống. Chúng kinh hoảng tột độ, không dám xông lên.
"Đây là vũ khí gì?"
"Lên, giết nha đầu đó đi."- Ba tên Huyền Giai thấy không ổn. Nếu bị mười khẩu pháo đó vài lần công kích nữa, thì sẽ tan nát cả tông môn mình mất. Bọn chúng hiểu vũ khí có mạnh cũng không thể liên tục thi triển. Thời gian chờ nó phát ra công kích không bằng "Tiên hạ thủ vi cường".
Thủy Minh Ngọc hơi lo lắng. Nhưng lập tức nhớ lời Lạc Tinh. Nàng ném chiếc thắt lưng lên trời. Tiếp đó một thiếu nữ xinh đẹp như ngọc xuất hiện giữa không trung.
"Dám quấy rối ta. Các ngươi chán sống. Thiếu nữ khẻ mỉm cười. Tiếp đó một lỗ đen bỗng nhiên hiện lên giữa hư không. Trong ánh mắt hoảng sợ của ba tên huyền giai. Hắn hiểu rõ đây là thứ gì, tuy nhiên, muốn rút lui thì đã muộn.
Chúng vô phương kháng cự, bị hút vào, rồi lỗ đen đó nhanh chóng khép lại.
Lúc này, mấy ngàn tu sĩ Chu Tước Môn ngây ra như phỗng. Ba vị lực lượng đỉnh phong của phe mình cứ thế mất đi. Trận chiến này làm sao đánh nữa.
"Các ngươi đầu hàng bổn cung. Bằng không chớ trách."- Giọng Thiên Lan lanh lảnh giữa thiên không.
Hiệu ứng bị cường giả trấn nhiếp thật rõ rệt. Thêm một vài lượt chống cự, thì tất cả người Hỏa Tước Môn buông vũ khí đầu hàng.
Lúc này, như Lạc Tinh định liệu. Ba huyền Giai cùng ba ngàn tu sĩ của Băng Hoàng Tông đến tiếp viện. Kết quả bị Thủy Thanh Hùng cùng mười Phi thuyền khí, thêm mười Thần cơ pháo cầm tay chặn đầu. Chiến đấu trong nữa canh giờ. Ba vị Huyền Giai đối phương có hai kẻ bị Phi thuyền khí giết chết. Một kẻ muốn rút lui nhưng bị Thủy Thanh Hùng chặn đầu giết chết. Hắn ta là trưởng môn, cho nên thực lực không hề yếu kém. Có vô số vũ khí công kích tầm xa yểu hộ. Chiến thắng là việc sớm muộn.
Tiếp đó ba ngàn tu sĩ kia một số chết một số trốn chạy. Thủy Thanh Hùng cũng không quan tâm. Lạc Tinh có dặn dò hắn. Không cần đuổi cùng giết tận làm gì. Vì chủ ý trận chiến này là muốn thông qua những người đó tuyên dương thực lực của Thủy Minh Tông.
Quả thực sau đó một tháng. Khắp nơi điều biết sự quật khởi của Thủy Minh Tông. Sau nhiều phong ba đồn đoán. Thì khả năng mọi người đồng ý nhất là Thủy Minh Tông vận may nghịch thiên, khai quật được động phủ thần bí của một chi quân đội nào đó, nên có vô số vũ khí mạnh mẽ.
Vì vậy các thế lực muốn nhảy vào chia chén canh tạm thời án binh bất động.
Lúc này trải qua ba tháng. Lạc Tinh cũng thành công khai mở chiếc hộp đồng. Bên trong là một viên cầu trôi lơ lững. Xung quanh không gian như bắt đầu đông cứng lại. Lạc Tinh vội vận dụng linh lực bao phủ căn phòng. Chống lại lực lượng tỏa ra từ viên châu kia.
"Hả... Cái này là."
"Không gian Thần Thạch."- Thiên Lan mừng rỡ nói. Nàng ta là bán thần khí không gian. Đương nhiên hiểu rất rõ thứ này.
Lạc Tinh chầm ngâm. Thứ này chẳng khác hồn linh hệ không gian, mà hắn hấp thụ ở Hồn Thạch giới. Chẳng qua là tầng số thuộc tính tăng giảm khác nhau thôi.
"Chủ nhân cho ta ah." - Thiên Lan nũng nịu nói. Nàng cố gắng đưa vẻ đẹp thanh thoát nhất của mình.
"Gượm đã, ngươi là bán thần khí. Dùng nó có tác dụng gì. Lên được thần khí sao?"
"Đương nhiên không. Ít ra cũng là mười viên a."
"Thế thôi ta dùng cho việc khác. Ngươi chịu khó chờ lần sao." - Lạc Tinh từ chối. Thiên Lan hiểu ý vị chủ nhân, biết hắn đã quyết định rồi khì khó soay chuyển, nên cũng không đòi nữa. Nàng chu mỏ như hờn dỗi rồi biến mất.
Lạc Tinh nhìn theo thân ảnh Thiên Lan, cảm giác Thiên Lan này có thể không phải bán thần khí. Có bán thần khí nào linh tính phát triển cao như vậy chứ.
Viên Không Gian Thần Thạch này Lạc Tinh quyết định dung hợp cho Thiên Âm Cầm.
Thiên Âm Cầm thời gian gần đây giống như con vịt bị nhồi cho béo. Liên tục được Lạc Tinh tìm mọi cách nâng cấp lên. Nhưng nó vẫn chưa đạt đủ kỳ vọng của hắn. Hi vọng sau lần này nó sẽ đạt được cảnh giới bán thần khí.
Cuối cùng. Một trăm năm cũng trôi qua. Ngày tranh đấu giữa các tông phái cũng đến.
Lạc Tinh dẫn theo lực lượng đỉnh tiêm của Thủy Minh Tông đến Phong Hải Thành tham dự.
"Thái Thượng... Ở nơi này ..." - Thủy Minh Ngọc chỉ một khu vưc phía đông bắc. Trên đó có ba chữ Thủy Minh Tông, là nơi phân bổ cho tông môn. Lạc Tinh gật đầu rồi lên ngồi phía sau. Vị trí trưởng môn vẫn do Thủy Thanh Hùng ngồi.
Trăm năm nay, Thủy Minh Ngọc liên tục dùng mỹ nhân kế, nhưng vị thái thượng tông chủ này vẫn chưa hề động lòng. Nàng lại nảy ra chủ ý xin hắn nhận làm sư phụ. Lạc Tinh vẫn như cũ không nhận. Chỉ thỉnh thoảng chỉ nàng ta vài võ kỹ của Thủy Minh Tông. Đương nhiên lời chỉ dẫn của một Địa Tôn có thể khiến nàng ta được lợi vô cũng. Hiện tại nàng cũng đã là huyền Giai nhị trọng thiên đỉnh phong.
"Thủy Minh Ngọc.. Nàng càng ngày càng xinh đẹp nha."- Một giọng nói vang lên.
"Kim Thế Tài, ta đẹp hay không, không cần ngươi khen." - Phát hiện ánh mắt như muốn nhìn xuyên thấu của đối phương. Thủy Minh Ngọc không vui nói. Nàng cũng chủ động dùng linh lực tạo một màng mỏng ngăn cách cơ thể tránh cho đối phương dùng bí pháp gì đó.