Đó là về sắt thép, còn về nông nghiệp thì có những sự phát triển vượt bâc hơn do người dân đã có kiến thức sẵn và cực kì cao về trồng trọt cũng như chăn nuôi. Tuy nhiên, những thứ hắn dạy quá mới và giống mới nên họ mới chỉ tiêu hóa hết được mớ kiến thức mà hắn dạy mà thôi. Cho dù vậy cũng làm năng suất tăng cao 1 cách đáng sợ, lúa thì không nói vì giống Khang Dân sản lượng rất cao. Tất nhiên ko phải 11-12 tấn/ha như thời hiện đại, nhưng nó cũng rơi vào khoảng 7-8 tấn/ha, đó là 1 con số không tưởng của cái thời kì mà gạo chỉ có sản lượng 1-1,5 tấn/ha, thiếu trâu bò cày và nông cụ cũng như thời tiết sâu bệnh thì còn 900-1,2 tấn/ha. Tất nhiên có 4 làng thu phục xa xôi nghèo đói được giao nhiệm vụ trồng toàn giống cũ để nộp thuế cho các làng còn lại trên 1 diện tích rộng lớn với lượng trâu cày cung cấp rất nhiều.
Bân đã bỏ thêm 1 nửa số trâu còn lại để các làng mang ra cấy cày và gây giống với các chuyên gia căn cứ chính trợ giúp. Tất cả mọi người dân hắn quản lý ngầm đều thấm nhuần 1 nguyên tắc sống và làm việc đó là không được để trâu và giống mới lộ ra ngoài, nếu như lộ thì người Hán sẽ kéo quân giết cả lũ. Chính vì vậy mà các làng giấu Trâu như mèo giấu cứt, trâu cũ thì đặt ở chỗ cổng để cho dễ thấy, còn trâu mới thì giấu ở chỗ bí mật, khi nào sử dụng mới mang ra, có biến thì đốt lửa tín hiệu đầu làng mà báo cho nhau đi dấu trâu.Hiện tại hắn chỉ còn 600 con trong đai không gian.
Với gà thì có cuộc bùng nổ thực sự khi mà gà của họ nuôi không chỉ để ăn như trước mà còn mang bán, tất nhiên là bán cho hắn. Người dân được học cách làm lò ấp trứng của người Ai Cập cổ, được điều chỉnh nhiệt dộ chính xác thông qua nhiệt kế. Chỉ với lò đất và ống khói, với chiếc nhiệt kế mà 2 cái trại và căn cứ chính cộng với bản mường đã cung cấp được số lượng gà khổng lồ trống mái có thể kiểm soát được . Tỷ lệ ấp nở ra gà con là 70-80%, cao hơn rất nhiều cách ấp bằng gà mái truyền thống chỉ có 30-40 %. Gà thịt thì không bao giờ đẻ được do dã qua tuyển chọn và nuôi đặc biệt khiến buồng trứng chúng không phát triển, teo nhỏ, chưa kể còn được xử lý bằng tia cực tím và quy trình hiện đại nên khỏi lo có con đẻ được. Mà cho dù có sót thì xử lý bước cuối cùng là cho gà trống vào đàn gà quây kín, sau đó cách li từng con trong chuồng công nghiệp từng con. Con nào đẻ thì tức là không đạt yêu cầu mang ra nuôi nhốt riêng để bổ xung con giống cho đàn gà thịt hoặc mang đi thịt cho anh em trang trại.
Người dân không thiếu thịt gà, trứng gà. Trẻ con không còn suy dinh dưỡng như trước vì đã đủ gạo thịt rau cho chúng, nuôi được gà siêu trứng và gà siêu thịt. Mọi người làm việc nhiều hơn, đêm đêm buồn vợ chồng làm việc nhiều hơn, đẻ nhiều con hơn do có đủ dinh dưỡng cũng với việc không thiếu ăn.
Về y tế cũng có những bước chuyển biến lớn khi mà đội ngũ y tế được đào tạo bào bản thông qua hắn cũng như số sách thuốc của hắn suốt 2 năm qua cộng với các bài thuốc bí truyền cũng như mọi người thu thập được. Hắn đã lập ra khoa dược và khoa y điều trị riêng biệt nhưng 2 khoa vẫn có sự kết nối với nhau như về nhận mặt cây thuốc và tác dụng, chưa kể các khoa này còn chia ra thành các phòng nhỏ hỏ hơn như phối dược, điều chế, ngoại nội, thú y. Điều này đã giúp cho tốc độ đào tạo bác sĩ và dược sĩ của hắn tăng lên nhanh chóng, những người được học tập thường xuyên thăm khám, chữa bệnh cho nhân dân để thực hành và tích lũy kinh nghiệm. Vì thời này con người có nhiều bệnh vặt hoặc những bệnh vặt nguy hiểm thời này nhưng thời hiện đại không còn là mối lo. Chưa kể đám này chuiwax được bệnh mà thời này không chữa được thông qua các bài thuốc đông y và phẫu thuật dạng tieeuir phẫu đơn giản, cũng như thuốc tây hắn cấp do bệnh cần cứu gấp. Chưa kể hắn đầu tư dùng các mô hình bằng nhựa và silicon về các bộ phận cơ thể người và động vật. Xác đám cướp cũng được hắn tận dụng để ngâm vào bể foocmon cho sinh viên thực tập, nhìn đúng cấu tạo con người cũng như phẫu thuật thử.. Thế là sinh viên cũ và giáo viên đã mở ra 1 luật bất thành văn chơi khăm cho những tay lính mới vào nghề rèn tính can đảm : là chọc tay vào hậu môn xác chết ngâm, chọc ngón chỏ nhưng mút ngón giữa. Đầu têu trò này chính là hắn. Nhờ y tế phát triển mà uy tín hắn vững như bàn thạch.
Về mặt thương nghiệp thì hắn giờ là tay buôn cung cấp gà, trứng và gạo cho đám buôn bán cho các vùng. Đám buôn từ các thành khác giao dịch trên trấn cực kì thích gà của hắn vì nặng kí nhiều thịt , số lượng nhiều, gạo cũng thế, Thịt gà không mềm như gà công nghiệp hiện đại do ăn thóc và ngô khoai, côn trùng cũng như nuôi trồng trong môi trường bán công nghiệp. Đám thương nhân này đòi cả gà trống lẫn mái, nhưng hắn chủ yếu cấp gà mái, Gà trống hắn cũng cung cấp mạnh nhưng hắn cho 1 làng xa trong 10 cái làng kia nuôi gà giống cũ bằng phương pháp công nghiệp . Lão Phần và Bân biết thừa đám lõi này nghĩ gì, chuyện này người thường cũng nghĩ ra được huống chi đám cáo già ruộng đất ngàn mẫu này. Chúng muốn nhân giống giống gà cua bọn họ để ăn cắp giống, sau này tự nuôi khỏi mua. Tuy nhiên bọn chúng quên là Bân có khâu tuyển chọn giống cực kì nghiêm ngặt nên không để sót. Vậy nên cho dù có cả mái cả trống thì bọn này cũng chả làm nên cơm cháo gì do gà mái đẻ không được, gà trống thì nhiều con nuôi công n ghiệp nên tịt, con đẻ được thì cũng chỉ là giống cũ, thế hệ sau ko dược chăm sóc như thế hệ đầu thì cũng chỉ như gà thường mà thôi. Đám này không dưới 10 lần nuôi gà của hắn nhưng lần nào cũng thất bại.
Theo điện tín hắn hắn thông báo về từ trước, Lão Lâm cho 1 đám học sinh mới tốt nghiệp lớp tình báo của mình đi đến những nơi mà Bân đã đánh dấu thông qua Bản đồ. Những người này đã tản đi khắp chỗ đánh dấu, mỗi nhóm 10 người. Mới đầu, hắn tính lên vùng Mường Thanh điện Biên nhưng nhớ lại lịch sử thì người Mường sống ở đây từ thời Hủng Vương cơ nên đành bỏ. Chính vì vậy Mà bản đồ ATK thời chống Pháp được sử dụng, mặc dù vẫn phải có dân bản địa dẫn đường do thời gian xa xôi địa hình đồi đất thay đổi nhưng núi đá thì không, cũng tiện việc vẽ lại bản đồ, để tìm vị trí lập căn cứ. Các vị trí như thác bản giốc hay khu Pắc Bó đêu được hắn yêu cầu cố gắng tìm hiểu để lập làm bàn đạp.
Tết đến rồi, hắn lại ở căn cứ đêm 30 bật nhạc, mừng năm mới, người dân cũng dóng tai nghe nhạc hắn phát, quân lính cũng được nghe thông qua loa như là hình thành 1 thói quen từ năm 2 năm nay. Họ rất vui khi lại được nghe những giai điệu vui tươi, có lúc êm ais, có lúc giật gân thần kì này.Lại bài hát năm mới, hắn không bật bài xuân này con không về, năm nay có nhiều người xa nhà vào nam rồi , bật lên thì khóc hết nước mắt, năm mới phải vui chứ.
Trong tháng giêng, hắn nghỉ ngơi làm việc nhẹ, bồi bổ cơ thể mà hắn cho là tàn tạ của mình. Sang tháng thứ 2 hắn tập trung vẫn phát triển dội ngũ tri thức của của mình và lên kế hoạch các đại lão về vận chuyển hàng hóa cũng như huấn luyện. Tất cả công việc đã vào guồng, công việc lặp lại và thêm vài tình huống phát sinh, lính của hắn cũng tham gia nhiều việc không cần hắn quyết. Giờ chỉ mệt cái việc thành lập 1 căn cứ bí mật có thể là trên dảo hoặc đất liền tiến hành buôn laauj và sản xuất muối.
Thông tin này hắn phải mất thêm 3 tháng, đến tháng 5 âm lịch thì phía nam mới có thông báo về những vị trí đẹp để thiết lập căn cứ. Để có được thông tin này ngoài tự mình tìm hiểu, hỏi dân địa phương, người của căn cứ mới, các thương nhân các thương cảng hiện đang hoạt động nhộn nhịp đất Lâm Âps cũ. Tháng 6, các đoàn báo cáo tức tốc báo cáo mang theo bản đồ đánh dấu những vùng không người mà có vị trí đẹp có thể làm cảng thông qua bản đồ. Khi Bân nhìn thấy, hắn tức tốc mang bản đồ to ra xem và phát hiện nhiều cảng thời hiện đại có, nhiều chỗ là các vùng hõm mà trước kia hắn có du lịch đi qua.
Hắn đã đi theo lối mòn khi chỉ chăm chăm tìm các cảng biển thời Việt Nam Phong kiến độc lập mà quên các cảng hiện đại , chưa kể là các khu du lịch nổi tiếng. Hắn lại tức tốc lôi cái bản đồ đánh dấu những khu du lịch, bãi biển đẹp, ra xem. Xem xong mới ngã ngửa ra là mình quá ngu, tương lai là bãi biển đẹp, hải đảo du lịch quốc phòng với nghề đánh bắt hải sản nổi tiếng. Nhưng quá khứ nó là vùng đất hoang chó ăn đá gà ăn sỏi, không thích hợp làm cảng do biển nông cũng như địa hình cắt xẻ. Chưa kể các hải đảo gần bờ không có người do quá khứ không có công nghệ xây cảng cũng như tìm nước ngọt.
Bân chửi thầm : “ má nó! Ngu vãi ra. Thời xưa không có dân cư và điều kiện khoa học kĩ thuật mới để hoang, mình cứ chăm chăm tìm những cái không đâu. Tốn bao nhiêu công sức, tiền của, cuối cùng mới tìm ra đáp án ngay chân mình.