Chương 49: [Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Sao Lại Tăng Giá Rồi?

Phiên bản dịch 4145 chữ

An Cách không rõ vì sao mà nghiêng đầu, không phải nói đi Hàn Băng thành trao đổi ma tinh sao? Vì sao lại mang theo một Vu Yêu và một người trở về, ma tinh đâu?

"Là như thế này, ngô chủ, An Na tiểu thư hy vọng có thể hợp tác kinh doanh với ngài, ta không thể tự quyết định được, cho nên các nàng tự mình đến đây để nói chuyện với ngài." Lệ Sa giải thích.

Kinh doanh là gì? Ta không hiểu, không thể trò chuyện. An Cách lắc đầu, tự mình đi vào trong thần điện, để lại ba nữ nhân sững sờ đứng tại chỗ.

Thấy An Cách trở về, Thiên Sứ khô lâu mở cánh chim bay về phía hắn, cho đến khi sợi dây thừng kéo căng lại, Thiên Sứ khô lâu lúc này mới giơ tay về phía An Cách, lộ ra vị trí thương tích mà nó vừa đánh nhau.

Trong khoảng thời gian này nó đánh nhau với tiểu cương thi đã thành thói quen, An Cách trị liệu cho nó cũng thành thói quen, rẽ một vòng đi tới trước mặt nó, dùng thuật Tịnh Hóa chữa trị vết thương trên cánh tay nó.

Thiên Sứ khô lâu lại nhấc chân lên, lộ ra vết thương ở trên đầu gối.

An Cách đành phải tiếp tục xuất ra thêm một thuật Tịnh Hóa, nhưng bàn tay hạ xuống trước đầu gối, lơ đãng lau qua váy trên người Thiên Sứ khô lâu.

Chỉ thấy lúc hào quang thần thánh lướt qua thì vết bẩn chậm rãi biến mất, hiện ra chiếc váy trắng tinh vốn có, trên chiếc váy bẩn thỉu xuất hiện một vết trầy xước trắng tinh.

An Cách tò mò lại phóng ra một thuật Tịnh Hóa, trực tiếp chùi lên váy, quả nhiên là thuật Tịnh Hóa, nơi Thánh quang đi qua, vết bẩn trên váy trực tiếp biến mất không thấy dấu vết, thì ra đây mới là phương pháp sử dụng chính xác của thuật Tịnh Hóa.

Tất cả vết bẩn trên váy trắng đã được An Cách tịnh hóa sạch sẽ, sau đó hắn nhìn thấy vết bẩn trên mặt và tóc của thiên sứ, lại ám ảnh cưỡng chế tiếp tục làm sạch, cho đến khi không nhìn thấy bụi bẩn đâu.

Ba nữ nhân ngoài thần điện hai mặt nhìn nhau, An Na kích động nói: "Cảnh tượng này có phải rất huyền ảo đúng không? Một khô lâu tịnh hóa bụi bẩn trên cơ thể cho một Chiến Thiên Sứ. Không được không được, ta phải vẽ nó, đây quả thực chính là một bức danh họa truyền thế."

Hai người còn lại không hẹn mà cùng gật đầu, đúng là rất huyền ảo, hình ảnh khô lâu và thiên sứ xuất hiện hài hòa rất huyền ảo, kẻ sử dụng thuật Tịnh Hóa còn là khô lâu mà không phải thiên sứ, trên người thiên sứ vậy mà lại có bụi bẩn.

"An Cách đại nhân đây là có ý gì? Chúng ta không nói gì, hắn đã đi rồi, là không muốn nói chuyện với chúng ta sao?" Lam lo lắng hỏi.

Lệ Sa suy nghĩ một chút, chần chờ gật đầu: "Là ta suy nghĩ không chu đáo, nếu như không phải dâng tín niệm lên cho ngài, dựa theo thân phận của ta, cũng không có tư cách thảo luận với hắn, ý chí của hắn chính là thần dụ."

Lam gật đầu, đồng ý với lời nói của Lệ Sa, dù sao trong nhận thức của các nàng, An Cách rất có thể là hình chiếu của quân vương.

Vương là gì? Đây chính là tồn tại cường đại hơn thần, nghe đồn bị Bất Tử quân vương phong ấn (Hoàng Đồng Long: chính là tại hạ) hoặc là không chỉ đồ sát một hai thần, những người bọn họ đây lại to gan lớn mật cùng quân vương bàn chuyện làm ăn?

An Na có chút sợ hãi, chột dạ thè lưỡi.

"Vậy phải làm sao bây giờ?" Các nàng không có tư cách đàm phán với An Cách, nhưng không có lượng lớn bột phấn nấm thánh, kế hoạch mà các nàng đã thỏa thuận trước đó sẽ không thể để cập tới.

"Dùng giá cả mà ngươi có thể lấy ra để đổi trước đã, nhu cầu lớn, ngô chủ có thể sẽ mở rộng quy mô, ngươi xem Phỉ Lâm bây giờ đổi lượng lớn lương thực, ngô chủ không phải là đang chuẩn bị khai khoang ruộng đất mới để trồng trọt sao?" Lệ Sa nói.

Chỉ có thể nói tự mình suy nghĩ là hành động chết người nhất, An Cách chỉ là không hiểu cái gì gọi là kinh doanh, cho nên mới không muốn nói chuyện, lại bị các nàng suy nghĩ thành ghét bỏ các nàng, còn cảm thấy như vậy mới hợp lý.

"Vậy giá cả thì nào? Giá cả trước kia của Quang Minh giáo hội là nửa cân bột phấn nấm thánh tương đương hai mươi ma tinh, vậy chúng ta lấy ra ba mươi ma tinh đi, xem đại nhân có đồng ý không?"

Lệ Sa mang theo đề nghị này đi tìm An Cách, An Cách có chút buồn bực gật đầu đồng ý, nguyên nhân hắn buồn bực là Lệ Sa đã từng nói, giá cả bình thường là hai mươi ma tinh nửa cân, vì sao đột nhiên biến thành ba mươi ma tinh?

Bạn đang đọc [Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực của Tình Chung Lưu Thủy

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    12

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!