"Ha ha ha, thành chủ Phỉ Lâm, ngươi tới cung tiễn ta sao?" Đồ Lỗ Tư cười ha ha.
Phỉ Lâm lúng túng cười cười, không trả lời, bởi vì người làm chủ ở đây không phải là hắn ta.
Loại biểu cảm xấu hổ này rơi vào trong mắt Đồ Lỗ Tư, khiến cho hắn ta khẽ nhíu mày, đúng lúc này, trên người khô lâu đầu bốc hỏa kia, vậy mà sinh ra một loại dao động ma lực yếu ớt, không đợi hắn ta phản ứng lại là đã xảy ra chuyện gì, từng giọt nước đã tưới lên người hắn ta.
Dung nham nóng rực chảy trên người bốc lên một trận khói trắng.
Cả người Đồ Lỗ Tư bối rối, cái gì đây? Nước? Ngay cả thủy cầu cũng không phải, vậy mà té nước lên người hắn? Đây là đang vũ nhục hắn?
Không đợi Đồ Lỗ Tư suy nghĩ rõ ràng, lại thêm một đợt nước mưa tưới lên người hắn ta, hắn ta lại nổi lên một trận khói trắng.
"Ah! Chết đi!" Đồ Lỗ Tư tiện tay nắm lấy một ngọn lửa, dùng sức đập tới.
Mặc dù là thuật Hỏa Cầu cấp thấp nhất, nhưng Đồ Lỗ Tư tiện tay ném như vậy, uy lực của thuật Hỏa Cầu ít nhất đạt tới cấp ba, không hổ là ác ma Dung Nham hỏa hệ.
Nhưng mà An Cách nhìn hỏa cầu đập tới, rụt đầu lại, không chạy trốn.
Hỏa cầu nện trên người hắn, bạo thành một ngọn lửa, hoàn toàn nuốt chửng hắn.
Tiểu cương thi gấp đến độ kêu lên một tiếng "gào", vội vàng nhào tới muốn cứu An Cách ra, nhưng không chạy ra được hai bước, đã nghe linh hồn ba động của An Cách truyền từ trong cầu lửa ra: "Gào!"
Theo tiếng gầm này, An Cách hoàn hảo không chút hao tổn gì xông ra, ma lực trên người rung động, lại là một đợt giọt nước tưới lên người Đồ Lỗ Tư.
Khô lâu đương nhiên là miễn dịch với ma pháp, nhưng cương thi có da có thịt thì không được, tiểu cương thi vừa da thô thịt dày, da thịt lại sợ lửa sợ nước, lao vào trong hỏa diễm đừng nói không cứu được An Cách, bản ngược lại sẽ bị thiêu.
Trừ khi đến cấp bậc da đồng da sắt, khả năng chống lửa của cương thi sẽ được tăng lên rất lớn.
"A, ta quên mất, khô lâu miễn dịch với lửa, như vậy đi, nhận lấy một Dung Nham Viên Bạo của ta!" Đồ Lỗ Tư giơ tay lên, dừng lại trước người một lúc, một quả dung nham hỏa cầu có kích thước bằng đầu người nhanh chóng được hình thành.
Phóng ra dung nham hỏa cầu rõ ràng phí sức hơn hỏa cầu cấp ba, lúc này đây, lại là một đống giọt nước tưới lên người hắn ta, khói trắng bốc lên.
Thương tổn không nhiều, nhưng sự vũ nhục rất mạnh, Đồ Lỗ Tư cảm thấy mình bị sỉ nhục, đây là có ý gì? Ngay cả thủy cầu cũng không nỡ xuất ra, muốn dùng nước tưới chết hắn ta sao?
Đồ Lỗ Tư tuyệt đối không thể tưởng tượng được, loại vẩy nước nhục nhã mình này, lại thật sự có khả năng tưới chết hắn ta, bởi vì giọt nước càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày, càng ngày càng lạnh, mà hắn lại không đánh trúng được đối phương, vậy mà tên khô lâu này có thể bay!
Khô lâu có thể bay? Có ai có thể tin được? Hết lần này tới lần khác lại xảy ra ở trước mặt Đồ Lỗ Tư, khi quả dung nham hỏa cầu đánh qua, một trận gió cuốn An Cách lên không trung, dễ dàng tránh được quả dung nham hỏa cầu.
Đồ Lỗ Tư hoàn toàn không ngờ lại xảy ra chuyện này, ngay cả ánh mắt tập trung cũng vô dụng, trơ mắt nhìn thấy dung nham hỏa cầu đánh xuống đất, nổ
ra một cái hố lớn bốc lên bong bóng nham thạch nóng rực.
Ma lực trên người An Cách phản ứng càng ngày càng mạnh, giọt mưa tưới lên người Đồ Lỗ Tư càng ngày càng dày đặc, nhiệt độ lại giảm xuống, cái này dẫn đến nhiệt lượng trên người Đồ Lỗ Tư mất đi càng nhiều.
Đồ Lỗ Tư đánh ra một quả cầu lửa cộng với một chiêu Dung Nham Viên Bạo, An Cách đã tưới hơn mười đợt nước, dung nham chảy bên ngoài cơ thể Đồ Lỗ Tư bắt đầu ngưng kết ra một lớp vỏ cứng theo khói trắng không ngừng bốc hơi.
Lại ngưng tụ một Dung Nham Viên Bạo thứ hai, đồng thời hai mắt của Đồ Lỗ Tư nhìn chằm chằm vào An Cách, ánh mắt tập trung.
Sau khi ma pháp bắn ra, có thể khống chế phương hướng di chuyển của nó, gọi là ánh mắt tập trung.
Ma pháp càng thiên về gây thương tổn nguyên tố, sẽ rất dễ tập trung ánh mắt, càng là ma pháp thiên về thương tổn vật lý, ví dụ như Dung Nham Viêm Bạo, nó là dựa vào tốc độ và sự nổ tung để gây sát thương lên kẻ địch, hiệu quả ánh mắt tập trung sẽ yếu đi rất nhiều.
Chỉ có thể thay đổi phương hướng đại khái một chút, không thể rẽ trên không trung giống như thuật Hỏa Cầu, càng không thể muốn sang trái thì sang trái, muốn bay lên là bay lên giống như giọt nước của An cách.
Không khóa lại được cũng không có cách, ai bảo An Cách là khô lâu, miễn dịch với thương tổn nguyên tố.
Trên đầu bị tưới nước, Đồ Lỗ Tư lại ngưng tụ ra Dung Nham Hỏa Cầu, nhưng hỏa cầu vừa mới thành hình trong tay, giọt nước đã tưới lên trên, một trận khói trắng bốc lên, Dung Nham Hỏa Cầu ảm đạm đi không ít.