Chương 59: [Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Thánh Quang Thiểm Diệu (2)

Phiên bản dịch 4584 chữ

An Cách dừng lại, chuẩn bị từ bỏ, nhưng Thiên Sứ khô lâu lại chạy đến trước mặt hắn, chỉ chỉ về ác ma kia, lại chỉ vào bản thân, sau đó chỉ chỉ tay của An Cách.

Muốn Thánh quang? Tại sao? Nó cũng không có bị thương.

An Cách không rõ nguyên nhân, nhưng vẫn dựa theo ý của Thiên Sứ khô lâu, thi triển một thuật Tịnh Hóa, Thánh quang hiện lên trong lòng bàn tay, hai tay của Thiên Sứ khô lâu nắm lấy, giống như nắm cát trong tay mà nâng Thánh quang lên.

Ánh sáng, không thể nâng lên được... Đúng không? An Cách nghiêng đầu, không biết Thiên Sứ khô lâu muốn làm cái gì.

Nhưng mà hắn đoán sai rồi, Thánh quang được "nâng" lên, hai tay Thiên Sứ khô lâu giống như cầm cát mà nâng Thánh quang trong lòng bàn tay của An Cách lên, một hơi nhét vào trong miệng.

Trong linh hồn An Cách nổi lên một vấn đề lớn, lật bàn tay của mình lại xem, chuyện gì đang xảy ra? Thánh quang đã thay đổi như thế nào?

Trong lúc nghi hoặc, Thiên Sứ khô lâu đẩy hắn, vội vàng chỉ vào bàn tay hắn.

Còn muốn nữa? An Cách lại thi triển thuật Tịnh Hóa.

Thiên Sứ khô lâu nâng Thánh quang lên, nhét vào trong miệng, sau đó lại ngẩng đầu nhìn hắn.

Muốn nữa sao? An Cách không ngừng thi triển thuật Tịnh Hóa, Thiên Sứ khô lâu không ngừng cầm lên nhét vào trong miệng, ước chừng nhét sáu mươi lần Thánh quang, cánh của nó chậm rãi sáng lên, mỗi lần ăn một đoàn Thánh quang, cánh sẽ sáng lên một chút, cuối cùng cũng có mấy phần Thánh quang thiên sứ.

Nó có thể phát nổ không? An Cách có chút chần chờ, không biết có nên tiếp tục cho nó ăn Thánh quang hay không.

Nhưng mà hình như Thiên Sứ khô lâu cũng đã đủ rồi, xoay chuyển nhìn về phía ác ma, cánh chim mở ra thật lớn, hai tay mạnh mẽ đẩy về phía trước.

Một cột sáng thật lớn phá thể mà ra, lóe lên một chút, cả bầu trời đều bị lóe sáng.

Đồ Lỗ Tư ở phía xa bị lóe lên một chút, toàn bộ thân thể đều bị cột sáng nuốt chửng, sau khi cột sáng biến mất, Đồ Lỗ Tư đã bốc lên khói đen, một cái đầu rơi xuống đất.

Cằm lẫn tròng mắt của Phỉ Lâm và Ngải Tư Khắc đều muốn rơi xuống đất, Phỉ Lâm run giọng nói: "Thánh... Thánh Quang Thiểm Diệu, là Thánh Quang Thiểm Diệu! Cái này cũng có thể? Quá... Quá nhiều rồi đúng không?"

Thiên Sứ khô lâu phóng thích Thánh Quang Thiểm Diệu cũng vô lực quỳ rạp xuống đất, thân thể dần dần bị nghiền nát, vô số tro đen bay lên lơ lửng.

"Thân thể không chịu nổi cỗ lực lượng này, đã bị thiêu hủy." Phỉ Lâm đau lòng nói.

"Gào gào!" Tiểu cương thi hất cự nhân dung nham ra, chạy như bay tới, hai tay múa loạn đi túm những tro đen kia lại, nhét vào khô lâu của Thiên Sứ khô lâu, cứ như là muốn ngăn cản nó tan rã.

Nhưng mà tro đen nhìn một đống, nắm một cái là thành tro, cuối cùng tiểu cương thi ngoại trừ nắm một tay toàn tro, thì chẳng níu kéo được cái gì, nó gấp gáp đến độ gầm gừ, nắm lấy bả vai của Thiên Sứ khô lâu lắc lư một lúc.

Thiên Sứ khô lâu bị nó lắc đến thiếu chút nữa tan rã, vung nắm đấm nện một quyền vào hốc mắt của nó.

Bị tiểu cương thi lắc lư một trận, tro đen trên người Thiên Sứ khô lâu đã tản hết, lộ ra khô lâu coi như hoàn chỉnh, thì ra chỉ là da thịt và lông vũ của nó.

"Gào gào!" Tiểu cương thi che mắt đặt mông ngồi xuống đất, nhưng cũng không tức giận, mà vui vẻ kêu lên, còn có thể đánh nó, không phải là không có chuyện gì sao?

An Cách nhìn thoáng qua Thiên Sứ khô lâu, phát hiện da thịt trên người nó vỡ vụn, nhưng khô lâu thì vẫn hoàn chỉnh, chỉ có khô lâu cánh là có chút nứt ra, hơn nữa linh hồn có chút suy yếu mà thôi.

Quay đầu nhắm thuật Trời mưa vào người cự nhân dung nham, những giọt nước triền miên không ngừng tưới lên cự nhân dung nham biến chúng thành cự nhân nê thạch, còn chưa đi tới trước mặt An Cách đã tan.

Ở phía bên kia, Ngải Tư Khắc cũng đã kết thúc sự sống của cự nhân dung nham, rồi đoàn người đi về phía Đồ Lỗ Tư, cách đó vài cây số.

Đi tới vị trí Đồ Lỗ Tư ngã xuống, chỉ thấy thân thể của hắn ta đã vỡ tan, chỉ còn lại một hình dạng đại khái, cứ như tượng đá vỡ vụn.

"Không đến nỗi như vậy chứ? Đòn Thánh Quang Thiển Diệu này không thể giết chết một vị ác ma cao giai được, đây là cái quỷ gì vậy?" Phỉ Lâm nghi ngờ đá tàn dư của Đồ Lỗ Tư.

Thánh Quang Thiểm Diệu thoạt nhìn rất hung mãnh, nhưng đây là do Thiên Sứ khô lâu thi triển ra, hơn nữa còn là mượn lực lượng của An Cách, tính toán uy lực đơn giản một chút, cái này không đủ để đánh nát một ác ma cao giai.

Mảnh vỡ như đá bùn vỡ vụn, nhưng bên trong lại giống như có thứ gì đó cứng rắn, bị Phi Lâm dùng một cước đá trúng.

Rút chân ra, phát hiện ngón tay bị gãy, lệch sang một bên, Phỉ Lâm cũng không thèm để ý, dùng sức bẻ nó trở lại, sau đó đổi đá thành giẫm, giẫm nát hài cốt hóa bùn, lộ ra thứ ở phía dưới.

Bạn đang đọc [Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực của Tình Chung Lưu Thủy

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    13

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!