An Cách không để ý tới nó, tự mình thò tay ra ngoài, dẫn dắt cái khí tức râm mát kia, chờ trời vừa sáng, An Tức phong ngừng thổi, tiểu cương thi bèn vội không kịp chờ mà bò ra ngoài.
Lần này, tiểu cương thi quyết định rời xa cái nơi đáng sợ này, nhưng vừa đi được ba mươi mét, liền bị một khô lâu chao đảo khác đuổi trở về.
Trong phạm vi ba mươi mét này đã trở thành lãnh địa của An Cách, tiểu cương thi ở bên trong, An Cách sẽ không quản hắn ta, một khi nó rời khỏi cái phạm vi này, linh hồn mới đẻ chính là đồ ăn ngon miệng mềm mại nhất, ai cũng có thể bắt nạt nó.
Bị khô lâu khác rượt theo mấy lần, tiểu cương thi ý thức được, những nơi khác so với nơi này càng đáng sợ.
Thời điểm chạng vạng tối đến, An Tức phong bắt đầu thổi, tiểu cương thi không có năng lực đào ra hố cho chính mình, nơm nớp lo sợ trở lại trong hố của An Cách.
Nó cứng cái cổ vẫn luôn liếc An Cách, thấy An Cách không để ý tới nó, nó liền rụt vào trong một chút, vẫn không để ý tới nó, nó lại rụt vào trong thêm chút nữa, một mực rụt vào đến cái góc mà đêm qua nó ở kia, ngay cả tư thế cũng giống ngày hôm qua, ôm đầu, chỉ là không còn run lẩy bẩy.
Sáng ngày hôm sau, nó lại vội không kịp chờ leo ra ngoài, nhưng mà đến chạng vạng tối, không đợi An Tức phong thổi, nó liền bò vào trong hố từ sớm, không còn ôm đầu, mà là hiếu kì quan sát An Cách, thậm chí còn học theo thử duỗi bàn tay ra ngoài hố.
Đương nhiên, cái hành động lỗ mãng này, làm cho linh hồn của nó bị khí tức âm lãnh hung hăng tẩy lễ một lượt.
Tiểu cương thi dưới sự che chở của An Cách khỏe mạnh trưởng thành, an toàn vượt qua tân sinh kỳ, trở thành một cỗ nhận bì cương thi (cương thi da mềm).
Đây là cương thi cấp thấp nhất, cùng cấp bậc với khô lâu, nhưng bởi vì nguyên nhân có một lớp da thịt, nên lực phòng ngự cao hơn, sức chiến đấu càng mạnh hơn so với khô lâu.
Thế là một ngày nọ, tiểu cương thi kéo theo một khô lâu trở lại trong hố, đẩy nó đến trước mặt An Cách.
“Cho ta?” An Cách hơi hơi nghiêng đầu.
Tiểu cương thi gật gật đầu, đẩy đầu của khô lâu về phía An Cách.
An Cách lắc đầu, linh hồn của khô lâu quá yếu, thôn phệ, e rằng còn không mạnh nhanh bằng việc tắm trong An Tức phong.
Tiểu cương thi cúi đầu, mất mát kéo khô lâu đi, nhưng mà sau đó, tất cả khô lâu ở xung quanh đều gặp nạn, không có một cỗ nào thoát khỏi độc thủ của tiểu cương thi.
Đụng tới bạch cốt khô lâu thì đánh không lại, nó lập tức trốn về lãnh địa của An Cách, trong phạm vi ba mươi mét xung quanh đây, cho dù là bạch cốt khô lâu cũng không dám tiến vào.
Mặc kệ việc xung quanh có thêm một tiểu cương thi siêng năng cướp ăn, nhưng cũng không có tạo thành ảnh hưởng gì đối với hệ sinh thái chung quanh, nơi còn để trống, rất nhanh liền bị khô lâu từ nơi khác du đãng tới lấp đầy, những khung xương mà tiểu cương thi vứt bỏ kia, trải qua một đêm hứng An Tức phong, rất có khả năng sẽ được dựng dục ra linh hồn mới.
Cái này, chính là luân hồi giao thế xưa nay không đổi của sinh vật bất tử, biến hoá duy nhất, có lẽ chính là cường độ linh hồn của An Cách cùng tiểu cương thi.
Nếu như không có chuyện gì khác xảy ra, có lẽ An Cách sẽ luôn ở trong hố, giống như việc hắn ở trong nông trường trồng rau hơn một ngàn năm, nhưng mà biến cố đột nhiên xuất hiện, một ngày này, tiểu cương thi sợ hãi chạy về trong hố đẩy An Cách một cái, sau đó điên cuồng chỉ ra phía bên ngoài.
Trên mặt tiểu cương thi có thêm một đạo vết thương sâu đủ thấy xương, không biết bị cái gì chém.
An Cách chui đầu ra, chỉ thấy một bộ Tro Cốt khô lâu dẫn theo hai mươi mấy bộ khô lâu cấp thấp, trùng trùng điệp điệp xông vào lãnh địa của An Cách.
Cùng thuộc đẳng cấp Tro Cốt khô lâu giống nhau, An Cách không có ưu thế về đẳng cấp đối với nó, khô lâu cấp thấp dưới sự dẫn đầu của nó, cũng coi thường sự áp chế của loại đẳng cấp này.
Tiểu cương thi đã chọc vào ổ khô lâu sao?
Không nói hai lời, An Cách kéo tiểu cương thi lập tức chạy ra phía ngoài hố, hắn cảm thấy mình hẳn là đánh không lại Tro Cốt khô lâu ngang cấp cùng hai mươi mấy tên thủ hạ của nó.
Bọn họ chạy ở phía trước, Tro Cốt khô lâu dẫn đội đuổi theo ở phía sau, một đường đuổi theo hai ba ki-lô-mét, Tro Cốt khô lâu mới không cam tâm từ bỏ đuổi tiếp.
"Ngươi, đã làm cái gì?" Tạm thời an toàn, An Cách thở một hơi, dùng linh hồn phát ra câu hỏi.
Tiểu cương thi trừng tròng mắt, mờ mịt nhìn An Cách, lấy trí lực của nó, là không đủ để trả lời vấn đề này của An Cách.
Được thôi, An Cách từ bỏ, khi trước ở trong nông trường những đồng loại đó cũng đều giống như này cả, cứ vừa hỏi bọn chúng một cái là bọn chúng bèn mờ mịt nhìn qua ngươi như này, tiểu cương thi đã được xem là khôn rồi, bị người ta rượt còn biết chạy về thông báo…