Lân phiến của Hoàng Đồng long không có cách nào phân biệt là thật giả, hơn nữa không có tác dụng thực tế, không giống Hồng Long lân phiến có thể phụ ma, có thể luyện dược, có thể thêm vào trong một vài sản phẩm ma pháp hỏa hệ.
Cái gọi là lực lượng thần bí của Hoàng Đồng long lân cũng đều do hắn ta biên soạn, cái gì mà thi gì đều đỗ, thăng chức tăng lương, quần lót của nữ thần may mắn cũng không thần kỳ như vậy.
Một mảnh Hồng Long lân phiến mới có ba mươi ma tinh, ai lại bỏ ra năm trăm ma tinh để mua một mảnh lân phiến Hoàng Đồng long chứ? Ngươi mua làm gì? Để sưu tập? Không thể bán được giá, nhưng thứ này quá hiếm, bán rẻ hắn ta lại không vui, cho nên mới giữ trong tay.
An Cách rất dứt khoát lấy ra một túi ma tinh, ma tinh lúc trước bán dịch tinh hoa đều giữ lại hết, hắn lại không có chỗ để tiêu.
Hắn không có khái niệm về tiền, Lam và Lệ Sa lại không giống vậy, vội vàng ngăn cản hắn, Lệ Sa trực tiếp lấy ra một chai dịch tinh hoa thần thánh hỏi: "Đổi thứ này."
Hai con mắt của Ngân Tệ cũng toát ra tinh quang, vội vàng gật đầu, một hơi đoạt lấy nói: "Thành giao."
Lệ Sa và Lam liếc nhau.
Lệ Sa nói dùng thứ này để đổi, lại không nói dùng bao nhiêu bình để đổi, dựa theo giá bán trước đó của bọn họ, 5 cân dịch tinh hoa bán ba ngàn ma tinh, một bình đại khái là một trăm hai, năm trăm ma tinh cần hơn bốn bình.
Thế nhưng Ngân Tệ không nói hai lời đã đoạt đi, cũng không có đề cập tới bao nhiêu bình, nói cách khác trong suy nghĩ của Ngân Tệ, một bình dịch tinh hoa có giá tuyệt đối vượt qua năm trăm ma tinh.
Lệ Sa dựa vào, thì thầm hỏi: "Ngân Tệ hội trưởng, loại dịch tinh hoa này ở thế giới loài người, một chai có thể bán được bao nhiêu tiền?"
Thân thể của Ngân Tệ cứng đờ, khó xử nhìn Lệ Sa, lại nhìn thấy trong mắt Lệ Sa lóe ra một loại quang mang rất nguy hiểm, có vài người khi nhìn thấy tiền, trong mắt có loại hào quang này, loại người này rất nguy hiểm.
"Một... Một ngàn.”
Lệ Sa và Lam đồng loạt biểu hiện đau đớn: "Ôi mẹ ơi, quá thiệt thòi!"
"Ta đã biết vì sao Quang Minh giáo hội lại để mắt tới chúng ta, ba ngàn ma tinh, chuyển tay có thể bán hai vạn năm, lợi nhuận gấp chín lần."
"Đúng vậy đúng vậy, bán quá rẻ, nếu như bán đắt gấp mấy lần, ngược lại sẽ không có phiền toái, bởi vì có thể chi phí sẽ cần nhiều như vậy."
Nghe Lệ Sa và Lam đau lòng, Ngân Tệ lại thêm lửa: "Bán một ngàn một bình, còn hòa với nước, của các ngươi rất tinh khiết, bán một ngàn năm cũng không thành vấn đề."
"Hòa với nước?! Gian thương!"
Ngay khi mọi người nhất trí lên án gian thương, sắc mặt của Lam đột nhiên thay đổi, nghiêng tai lắng nghe một lúc, sắc mặt của nàng ta trắng bệch nói: "Nhận được tin tức linh hồn, một nhánh quân đội của Quang Minh giáo hội bị chuyển tới bên ngoài Hàn Băng thành."
Khuôn mặt của Ngân Tệ cũng trắng bệch, vội vàng nói: "Chuyện không liên quan đến ta."
Những người khác vội vàng chạy đi, An Cách cũng trở nên rảnh rỗi, hắn cầm vảy của Hoàng Đồng Long lên hỏi: “Dùng như thế nào?”
“Cái gì mà dùng như thế nào? Ngươi muốn dùng vảy rồng của ta như thế nào sao! Mài thành bột rồi pha nước uống hay là làm thành bảng hiệu treo trên tường!” Nại Cách Lý Tư căm giận gào lên.
Còn gì bi thương hơn khi ‘tận mắt’ nhìn thấy ‘di thể’ của mình, càng bi thương hơn chính là di thể chỉ có một mảnh nhỏ, còn phần khác đang ở đâu?
Chỉ còn lại một mảnh nhỏ như vậy, An Cách còn muốn ‘dùng’ ?!
“À.” An Cách quay người đi tìm một cái chậu, bỏ vảy của Hoàng Đồng Long vào bên trong.
Nại Cách Lý Tư nổi giận: “Chết tiệt, ta chỉ thử nói như vậy, mà ngươi thật sự định dùng để ngâm nước uống hả!”
An Cách đổ một lọ dịch tinh hoa vào trong đó, vừa vặn ngập quanh vảy rồng, sau đó ngồi xổm ở bên cạnh chậu quan sát.
“Ha ha, ngâm vảy rồng trong dịch tinh hoa, rất xa xỉ nha, mấy ngàn ma tinh sẽ mất hết như thế này.” Tức giận vì An Cách làm bậy với vảy rồng của mình, Nại Cách Lý Tư khiêu khích châm chọc.
Nhưng mà An Cách có thể nghe hiểu được sự châm chọc trong đó mới là lạ, quan sát một hồi, phát hiện không thay đổi gì, thế là lại cầm lên, dùng Thánh quang của thuật Tịnh Hóa chiếu rọi vào, đáng tiếc là vẫn không có thay đổi.
Suy nghĩ một hồi, An Cách lại thi triển thuật Tịnh Hóa lần nữa, nhưng mà thuật Tịnh Hóa lần này không phải đơn giản chỉ là thuật Tịnh Hóa, mà là loại thuật Tịnh Nhan mà Lệ Sa đã cải tiến.
Nại Cách Lý Tư cuối cùng cũng phản ứng lại, An Cách không phải muốn dùng vảy rồng của nó ngâm nước, mà là có mục đích làm nghiên cứu: “Rốt cuộc ngươi đang làm gì?”
An Cách chỉ vào Thiên Sứ khô lâu: “Dài ra.”
Lần này Nại Cách Lý Tư đã hiểu, hóa ra An Cách muốn giống như xương cốt của Thiên Sứ khô lâu, làm thân thể ‘dài’ trở lại bằng vảy rồng của nó.