Chương 85: [Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Thần Hồn Chiến Sĩ (1)

Phiên bản dịch 4636 chữ

An Cách không từ chối bất kì người nào tới, dù sao hắn cũng tước nước liên tục mấy ngày mấy đem, một tay khác của hắn trồng rau, còn tay kia thì đơn giản lặp lại trị liệu rất đúng nhịp, giống như nghe nhạc chạy bộ, không liên quan tới nhau.

Cứ như vậy dưới tình huống phân tâm làm hai việc, An Na và Lệ Sa khiêng tới một vị thương bi cơ thể cứng ngắc.

Vị thương binh này là một vị nam nhân trung niên, cơ thể cứng ngắc giống như đông cứng, nhưng màu da lại tái xanh, có cảm giác như làn da mềm dai của cương thi.

Hai mắt trợn lên, chỉ có đáy của đôi mắt mới có chút xíu thần sắc.

Người nhìn thấy hắn ta, không khỏi lộ ra ánh mắt thương tiếc hoặc bi thương lắc đầu, đây là phong cương, bị An Tức phong thổi trong một thời gian dài, thân thể đã chết cứng, chết chắc, mà lại chết rất khổ sở.

Bởi vì trước khi chết, ý thức của hắn ta vẫn tỉnh táo, hắn ta sẽ yên lặng cảm nhận được thân thể của mình cứng ngắc, nội tạng hư thối, bốc mùi, trong thời gian dài tới gần nữa tháng, mãi cho đến khi chết đói.

Cho nên người bị thương do phong cương, đều chỉ cầu cho nhanh chết.

Nguyên nhân Lệ Sa khiêng người bị thương này tới là, nàng ta có một vài phát hiện mới, hai là, người bị thương này có thân phận rất quan trọng đối với An Na, hắn ta là Thôi Phúc quản gia của Lạc Phân gia, là người từ nhỏ đã chăm sóc hai huynh muội An Na lớn lên, trên danh nghĩa là người hầu, về tình cảm là người thân.

Khi vừa tìm được đối phương, An Na suýt chút nữa khóc đến ngất xỉu.

Khiêng Thôi Phúc đến trước mặt An Cách, Lệ Sa vội vàng nói: “Đại nhân, ta có một phát hiện mới, thuật Tịnh Hóa có một chút tác dụng đối với bệnh nhân phong cương, nhưng mà sức mạnh của ta quá yếu.... ách, cái này.... vậy là được rồi ư ?”

Đặt bệnh nhân xuống, An Cách vẫn còn đang phóng ra thuật Tịnh Nhan theo thói quen, Lệ Sa còn chưa nói hết lời, An Cách đã đập ba bản cường hóa của thuật Tịnh Nhan lên trên người bệnh nhân, vết bầm đen trên người bệnh nhân nhanh chóng biến mất, làn da trở lại tính đàn hồi vốn có, tốc độ nhanh đến mức Lệ Sa còn chưa nói xong.

Ngược lại An Cách thấy Lệ Sa mới nói được một nửa, tò mò hỏi: “Cái gì được?”

“Không, không có chuyện gì.” Lệ Sa có chút không biết phải làm sao khiêng Thôi Phúc qua một bên, cẩn thận kiểm tra, phong cương thật sự đã biến mất toàn bộ, thân thể của Thôi Phúc đã trở lại trạng thái ban đầu, ngón tay ngón chân còn có thể cử động, chỉ là yếu ớt không đứng dậy nổi.

"Cái này. . . Vậy là được? Vậy là được rồi sao?" Lệ Sa tự lẩm bẩm, dáng vẻ có chút hoài nghi nhân sinh, phong cương là vết thương thường thấy nhất ở thế giới này, hàng năm đều có hơn mấy trăm người bởi vì phong cương mà bị cắt chi hoặc là chết đi, còn nhiều hơn so với chết đói, tất cả mọi người đều bó tay không biết phải làm sao với nó.

Lúc đầu mọi người cũng đã quen, dù sao ngay cả sinh vật bất tử cũng không thể sinh tồn trong An Tức phong, nhưng sau khi Lệ Sa mượn dùng sức mạnh của An Cách, phát hiện thuật Tịnh Hóa có một chút hiệu quả với phong cương, cho nên ôm tâm lý lấy ngựa chết làm ngựa sống đến tìm An Cách.

Ai mà ngờ, còn chưa kịp nói xong, An Cách đã chữa khỏi bệnh cho người ta, tâm trạng này giống như quán rượu để chăm sóc sức khỏe một chút, quần áo còn chưa cởi ra đã xong việc.

Mờ mịt một hồi lâu, Lệ Sa đột nhiên nghĩ đến: Đây không phải là chuyện rất bình thường sao?

“Đúng vậy, đây không phải là điều rất bình thường sao? Ngô chủ An Cách, trị liệu được phong cương không phải là rất bình thường sao? Trị không khỏi mới là không bình thường, ngô chủ chỉ là hình chiếu trên người khô lâu, mới bị thể xác hạn chế, cũng không phải là hắn không làm được, ngô chủ không có gì là không làm được, ngô chủ không thể lường trước được.”

Lệ Sa lẩm bẩm nói một mình, tia sáng trong mắt càng ngày càng sáng, càng ngày càng kiên định. Đột nhiên, linh hồn An Cách run lên, trong mạng lưới linh hồn có một điểm nào đó ngày càng lớn mạnh hơn, điều này khiến hắn nhịn không được ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy trên người Lệ Sa bốc lên một loại hỏa diễm thánh khiết.

Sự khác thường của Lệ Sa khiến tất cả mọi người đều chú ý tới, bao gồm cả Nại Cách Lý Tư, nó nhấc một tiểu hài tử đang cởi truồng từ trên người xuống, ngẩng cổ nhìn lại, sau đó không nhịn được mắng ầm lên.

“Thần hồn chiến sĩ, chết tiệt, có phải ngươi biến thành từ khô lâu của nữ thần may mắn không vậy? Đầu tiên là cuồng tín đồ, sau đó lại có thần hồn chiến sĩ, tại sao ta không gặp bất kì một ai?”

An Cách ngừng công việc trong tay, chạy đến bên cạnh Nại Cách Lý Tư, không hiểu chỉ vào Lệ Sa nói: “Nàng, linh hồn, trở nên lớn.”

An Cách không biết chuyện gì xảy ra, mới chạy tới hỏi một chút, nhưng đến tai Nại Cách Lý Tư lại thành một màn khoe khoang trắng trợn.

Bạn đang đọc [Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực của Tình Chung Lưu Thủy

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    9

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!