Ma Pháp sư chia học đồ từ thấp tới cao, sơ (một tới ba), trung (bốn tới sáu), cao (bảy tới chín), đại Ma Pháp sư, áo nghĩa pháp sư (Ma Đạo sư), chân lý pháp sư (Pháp Thần).
Kiếm sĩ cũng chia học đồ, sơ (một tới ba), trung (bốn tới sáu), cao (bảy tới chín), Kiếm Thánh sơ, cao giai.
Cấp bậc của bọn hắn tương ứng với nhau, độ khó của Kiếm Thánh sơ giai tương đương với trình độ của đại Ma Pháp sư, nhưng mà sức chiến đấu lại có chỗ bất đồng.
Ví dụ như đại Ma Pháp sư trên chiến trường, khi đối chiến chính diện, đại Ma Pháp sư có thể trêu đùa Kiếm Thánh, điên cuồng tấn công, đánh cho Kiếm Thánh không có lực hoàn thủ.
Nhưng khi bị hạn chế địa hình, dưới tình huống bị đánh cận chiến, đại Ma Pháp sư lại chính là con gà con trong tay Kiếm Thánh, vừa bóp một cái đã chết.
Cho nên Ma Pháp sư nhất định phải có tùy tùng, phòng ngừa kiểu đánh cận chiến, đồng thời có thể ngăn cản trong chiến đấu, thu hút công kích của kẻ địch, để pháp sư thoải mái thi pháp, đánh kẻ địch tơi bời.
Pháp sư có thể chiêu mộ tùy tùng, vậy kiếm sĩ có thể chiêu mộ pháp sư đến hộ tống bảo vệ mình không, để cho mình có thể an toàn chém người?
Về lý thuyết thì có thể, nhưng kiếm sĩ thường sẽ tương đối nghèo, pháp sư giàu nứt đá đổ vách có thể nuôi nổi người khác, kiếm sĩ lấy gì để nuôi pháp sư? Cho nên trên cơ bản chỉ có thể nhìn thấy pháp sư ông sao vây quanh ông trăng, còn kiếm sĩ thì cô độc một mình.
Phương thức chiến đấu của thánh kỵ gần giống với kiếm sĩ, nhưng có thêm rất nhiều năng lực hỗ trợ, tinh thông đoàn chiến, nhưng lại không am hiểu chiến đấu một mình.
Mã Đức là thánh kỵ cấp bảy, thực lực tương đương với kiếm sĩ cấp bảy, nhưng mà kẻ địch lại là một vị Kiếm Thánh sơ giai, thực lực kém nhau ba cấp, đây là thứ không thể nào bù đắp.
Nếu như nhóm của mình có chiến mã, đội hình hoàn chỉnh, nói không chừng còn có sức liều mạng, nhưng mà bây giờ không có cái gì cả, ngay cả vũ khí cũng đều đã bị đánh bay, lấy gì ngăn cản?
Lấy tín niệm kiên định của chính mình!
“Toàn lực phá vây, ta đến ngăn cản hắn lại! Hi sinh!” Trên người Mã Đức lóe lên Thánh quang chói mắt, đã trào ra thánh diễm hừng hực, che phủ hắn ta lại giống như hỏa nhân biết phát sáng, một quyền đánh về phía kẻ địch.
Thánh kỵ còn lại trợn tròn mắt, hận không thể quay lại chiến đấu, nhưng lại bị thánh kỵ anh tuấn kia quát gọi dừng lại: “Đi! Đội trưởng đang thiêu cháy sinh mệnh của mình, đừng để hắn hi sinh vô ích!”
Thánh kỵ anh tuấn không ngừng thúc giục, thánh kỵ còn lại nhấc chân phi nước đại, nhưng đường phía trước đã bị sinh vật bất tử chặn đứng, vòng vây khép lại.
Thánh kỵ anh tuấn toàn lực gia tăng tốc độ vọt lên phía trước, nhảy lên trước vòng vây, đánh hai quyền xuống mặt đất - Thần Thánh Chấn Kích.
Mặt đất chấn động, một vòng khô lâu cương thi ở phía trước đều bị chấn động, đứng cũng không vững, thánh kỵ anh tuấn nhân cơ hội lấy ra thánh thuẫn đè lên trước người, dùng hết sức đâm tới - Thần Thánh Va Chạm.
Hai lần kỹ năng liên tiếp, các đồng bọn đều ý thức được hắn ta đang muốn làm gì, vành mắt lập tức đỏ lên. Nếu không tiếc sức như thế, cho dù có xông mở vòng vây, thánh kỵ anh tuấn cũng sẽ không có sức mà chạy trốn, hắn ta lại hi sinh chính mình mở đường cho mọi người.
Nói nhiều và do dự thêm nữa, đều trở nên vô ích trong thời khắc này, sẽ chỉ lãng phí sự hi sinh của Mã Đức và thánh kỵ anh tuấn, tất cả mọi người cắn răng, im lặng rút kiếm, đi theo thánh kỵ anh tuấn xông ra khỏi vòng vây.
Sau khi xông phá vòng vây, thánh kỵ anh tuấn quả nhiên kiệt lực, tốc độ chậm lại, đồng bọn nhịn lại đau thương vượt qua vị trí của hắn ta, chạy về phía nơi xa.
Thánh kỵ anh tuấn dứt khoát dừng lại, lớn tiếng căn dặn: “Cẩn thận Lực Áo Nạp Đức, hắn ta giấu diếm tình báo, rõ ràng là muốn chúng ta tới chịu chết!”
"A a a! ! !" Chỉ nghe thấy đồng bọn đã đi xa đè nén bi thương mà gào thét.
Thánh kỵ anh tuấn quay người nghênh đón sinh vật bất tử vọt tới, thoải mái cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng, không sợ vung trường kiếm ra, mãi cho đến khi bị khô lâu nhấn chìm.
Kiếm Thánh gầy gò di chuyển trái phải, tránh đi phong mang của Mã Đức, hắn đã từng xem qua ghi chép có liên quan tới thánh kỵ ở trong sách, những thánh kỵ này thiêu đốt sinh mệnh, sau khi phát động ‘hi sinh’, thương tích nghiêm trọng đến đâu cũng không thể ngăn cản được bọn hắn tiến lên, mãi cho đến thời khắc thiêu đốt sinh mệnh gần như không còn mới thôi.
So với việc liều mạng mạo hiểm, còn không bằng đợi đến khi hắn ta tự thiêu, chỉ tiếc là để những thánh kỵ còn lại chạy thoát.
Hai phút sau, thánh diễm trên người Mã Đức ngày càng yếu đi, cuối cùng hoàn toàn dập tắt, mà khi hắn ta vung ra một quyền cuối cùng vẫn duy trì tư thế, thần thái trong mắt hoàn toàn biến mất.