Chương 94: [Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Thạch Tuyền Không Khô (1)

Phiên bản dịch 4615 chữ

Điều Chúa nói là luật, điều Chúa làm là luật, điều Chúa nghĩ là thành - Thánh Ngôn, đây là một loại thần thuật thuần túy không quan tâm đến đẳng cấp của thực lực, uy lực của nó chỉ dựa vào tín niệm của người ‘nói’ đã đủ thành kính và kiên định hay chưa.

Chỉ cần tín niệm đủ kiên định, thường có thể bộc phát ra sức mạnh cường đại, tiêu diệt được dị đoan mạnh hơn với trình độ của mình.

Thế nhưng mà lại xảy ra chuyện khiến nàng ta hoảng sợ, bộ khô lâu dị đoan trước mắt này, vậy mà lại tay không bắt lấy thánh ngôn này.

Thiên Sứ khô lâu có thể tay không bắt được Thánh quang, là người kết nối linh hồn với nó, An Cách tất nhiên cũng sẽ làm được, nhưng chưa từng thử bao giờ, hiện tại bắt theo bản năng, lại thành công.

Chỉ là vòng tay bằng da dung hợp với tay trái lại không phản ứng chút nào, nhưng tay phải lại bốc khói xì xì, hiển nhiên là đã bị thương vì Thánh quang.

Đây mới là Thánh quang bình thường, kèm theo tổn thương đối với các loại dị đoan như sinh vật bất tử, An Cách vội vàng buông tay phải ra, chỉ để lại tay trái nắm Thánh quang, hiếu kì bắt đầu quan sát.

Trong khoảng thời gian này đã dùng thuật Tịnh Hóa cả ngày, An Cách rất quen thuộc với Thánh quang, liếc mắt nhìn đã có thể nhìn ra sự bất thường của Thánh quang, trong Thánh quang có thêm một vài ký hiệu nhìn không thấy.

Loại ký hiệu này nhìn bằng mắt thường thì không thấy, nhưng An Cách lại có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó, có chút giống như ký hiệu kết thành từ hồn diễm của Âu Khắc và Lệ Sa trong linh hồn của hắn.

Nhưng mà kỳ quái hơn chính là, An Cách có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó, cũng biết nó là một loại ký hiệu nào đó, nhưng lại không thấy rõ lắm, giống như bao phủ trong sương mù.

Dù sao cũng không thấy rõ, An Cách không nhìn nữa, xoay tay phải lại, lấy ra thuật Tịnh Hóa đã cường hóa lau một cái lên chân ngôn Thánh quang, cứ thế mà xóa đi những ký hiệu kia trong chân ngôn Thánh quang, sau đó học theo Thiên Sứ khô lâu, cắn một cái lên Thánh quang.

Nhìn thấy khô lâu dị đoan lấy ra thuật Tịnh Hóa cường đại, nhìn nó ăn hết từng miếng chân ngôn Thánh quang của mình như đang gặm mía, nữ mục sư trợn tròn hai mắt, đủ kiểu hoảng sợ, Thánh quang không có tác dụng với dị đoan, còn bị nó ăn mất, đây quả thực là chuyện lớn làm sụp đổ tín ngưỡng.

Sau khi gặm thuật Chân Ngôn xong, miệng An Cách chóp cha chóp chép, im lặng rống lên về phía nữ mục sư: “Đi Chết Đi!”

Thuật Thánh Ngôn - Đi Chết Đi! Bắn lên trên người nữ mục sư, trong nháy mắt khiến cơ thể nàng ta phát ra ánh sáng thánh khiết, tai mắt miệng và các lỗ khác còn phát ra ánh sáng mạnh hơn cả cơ thể, hiệu quả của âm thanh và ánh sáng còn mãnh liệt hơn bội so với khi cô ta thi triển phóng ra.

Sau mấy hơi, Thánh quang thu lại, mặt ngoài nữ mục sư vẫn bình thường, nhưng đôi mắt lại trợn tròn vô thần ngã nhào lên trên mặt đất, ngỏm củ tỏi.

“Chậc chậc chậc, ngươi chơi Thánh quang càng ngày càng thành thạo, bản thân chỉ cần mò một chút đã có thể lĩnh ngộ, nhưng mà cũng đúng, bản thân ngươi chính là tín ngưỡng, những lời ta nói là luật, những lời ngươi nói chính là thánh FliKmBụ Nại Cách Lý Tư ghé đầu qua, có chút đố kỵ nói.

Một vị mục sư khác vẫn còn ngất xỉu nằm trên mặt đất, Nại Cách Lý Tư thông báo cho Lệ Sa, để nàng ta tới khiêng người đi.

Lệ Sa tới vừa khiêng người lên, đã phát hiện thân thể của nữ mục sư này cứng ngắc, lập tức lộ ra nụ cười hiểu ý, người ngất xỉu thân thể làm sao lại cứng ngắc như vậy chứ?

“Được rồi, chúng ta nói chuyện chính đi, ngươi nói có tin tức gì? Có thể đáng mấy túi củ cải đường?” Nại Cách Lý Tư hỏi.

Trước đó mấy chục phút, Nại Cách Lý Tư không quan tâm lắm đến củ cải đường, hắn ta cũng không ăn được củ cải đường, hơn nữa thứ này không được coi là của lạ gì, thế nhưng sau khi chính Lư Sắt biểu diễn một màn phát huy mượn sức của củ cải đường để vượt cấp, Nại Cách Lý Tư lập tức ý thức được, đây là một cơ hội tăng giá ngay lúc này, giá trị của củ cải đường trong lòng hắn ta lập tức tăng vọt lên.

Nếu muốn trách thì trách Lư Sắt.

“Hả? Không không không, chuyện chính là mượn binh, mượn binh mới là chuyện chính, đại nhân, xin hãy cho Thiên Sứ khô lâu trợ giúp ta, phá hủy nơi đóng quân của kẻ địch.” Lư Sắt nói.

An Cách lắc đầu.

“Hả? Tại sao? Những người này của Quang Minh giáo hội xem khô lâu và Vu Yêu là dị đoan, ngài không ghét bọn hắn sao?” Lư Sắt kinh ngạc nói.

Nhưng mà hắn ta vừa nói xong, Nại Cách Lý Tư đã kéo hắn ta một cái, lườm hắn ta, rõ là không hiểu rõ An Cách mới có thể nói được những lời như vậy.

An Cách nghiêng đầu: “Chán ghét là cái gì?” Hắn là một bộ khô lâu rất đơn thuần, hắn có cảm xúc, nhưng những tâm trạng bình thường này gọi là gì, hắn chưa chắc đã biết.

Bạn đang đọc [Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực của Tình Chung Lưu Thủy

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    9

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!