“Chính là tên ác ma Đồ Lỗ Tư đã đốt ruộng của ngươi, ngươi có cảm giác gì với hắn, ngươi có chán ghét hắn không?” Vẫn là Nại Cách Lý Tư hiểu rõ An Cách, một câu đã giúp An Cách hiểu ra.
“Chán ghét hắn.” An Cách nói.
“Những người kia của Quang Minh giáo hội đã phá hủy Hàn Băng thành, đối rụi tất cả khu trồng trọt của Hàn Băng thành, tất cả cây trồng và đồng ruộng đều bị đốt rụi hết.” Nại Cách Lý Tư nói tiếp.
Còn chưa nói xong, trên mặt Lư Sắt đã hiện ra biểu cảm nghiêm nghị, đây là một vấn đề còn tàn khốc hơn, cho dù hắn ta bây giờ chém chết hết những người kia của Quang Minh giáo hội cũng không giải quyết được vấn đề.
Khu trồng trọt đã bị đốt sạch, không thu hoạch được lương thực, không chỉ có vậy, tất cả lương thực tồn kho của Hàn Băng thành cũng mất hết, nếu như không lấy được lương thực, cho dù hắn ta có cướp lại được Hàn Băng thành, đa số mọi người cũng vẫn sẽ chết đói, đợi đến sang năm không biết có còn Hàn Băng thành nữa hay không cũng chưa biết, Quang Minh giáo hội đáng chết.
An Cách khi nghe đến chuyện cây trồng và đồng ruộng đều bị đốt rụi, tâm trạng cũng cực kì tồi tệ, quay đầu nhìn về phía nơi xa kêu một tiếng : “Gào!”
Tiểu cương thi chui ra từ trong một đống đất, lanh lợi quay đầu lại, sau khi nhìn thấy An Cách, cọ một cái nhảy ra từ trong đống đất, phủi đất xuống chạy về phía An Cách.
Khi chuyển sinh Hoàng Đồng Long, An Cách đã chuyển đi một đống đất xử lý làm mất nước cho long thi, hiện tại biến thành đống bùn chuyên dành cho tiểu cương thi, nó thích đào hang chui vào trong đó.
Đối với cương thi mà nói, đất là chất hút ẩm tốt nhất.
Đằng sau đống đất, Thiên Sứ khô lâu nhanh chóng bay đến.
“Đợi một chút đợi một chút.” Sau khi đã tập hợp xong nhân lực, Lư Sắt đang muốn dẫn đội rời đi, bị Nại Cách Lý Tư kéo lại: “Ngươi còn chưa nói tin tức là cái gì. Hơn nữa, An Cách đại nhân tại sao phải giúp ngươi? Cái giá là gì?”
“À, đúng đúng, tin tức tốt, ta đã tìm được tin tức của thạch tuyền không khô.” Lư Sắt nói: “Ta thấy nơi này của đại nhân không có nguồn nước, nếu như có một khối thạch tuyền không khô để ở nơi này, thì có thể có nước liên tục không ngừng dùng để tưới tiêu.”
“Thạch tuyền không khô? Ý ngươi nói là loại thạch tuyền không khô không bao giờ khô cạn? Loại thạch tuyền không khô đầy lỗ thủng, đặt vào trong không khí sẽ ngưng tụ ra giọt nước?” Nại Cách Lý Tư kinh ngạc hỏi: “Đây chính là đồ tốt nha.”
“Đúng vậy, đồ tốt, ta thấy ở chỗ này của An Cách đại nhân còn cần phải thi pháp để tưới nước, quá gian khổ, cho nên ta đặc biệt dò hòi tin tức về phương diện này, đã hỏi ra được tin tức của thạch tuyền không khô, to khoảng bằng đầu người, tốc độ ngưng tụ ra nước còn rất nhanh, nhưng rửa sạch lỗ thủng của nó thì khá là phiền phức.” Lư Sắt nói.
“Có phiền phức hơn nữa cũng thuận lợi hơn nhiều so với gánh nước, thứ này còn rất hiếm thấy, Đức Lỗ Y và Tinh Linh rất thích nó, nhưng mà Tinh Linh có nguyệt tuyền, dễ dùng hơn so với nó, ngươi kiếm được nó rồi hãy nói, một tin tức thì ngươi muốn đổi lấy mấy túi củ cải đường chứ? Còn để An Cách giúp ngươi đánh phá nơi đóng quân của kẻ địch? Sao ngươi không đi ăn cướp luôn đi?” Nại Cách Lý Tư nói.
“Khà khà, ngoại trừ việc ngưng tụ ra nước, thạch tuyền không khô còn phóng ra một vài vật chất hiếm có, rất có ích đối với sự sinh trưởng của thực vật, thứ đồ tốt này, lấy được tin tức của nó cũng không dễ dàng gì, mua? Ta cũng không mua nổi.” Lư Sắt vừa nói vừa cười nhìn về phía An Cách.
Kể từ sau khi biết được An Cách có chấp niệm đối với những thứ liên quan đến trồng trọt, hắn ta biết tin tức này của mình, An Cách nhất định sẽ thích.
An Cách nghiêng đầu, như có điều suy nghĩ chuyển ra một cục đá: “Các ngươi nói đến cái này?”
Cục đá to khoảng bằng đầu người, nhiều lỗ, nhưng mà phía trên mỗi lỗ đều chất đầy rêu xanh và tro bụi.
“Thạch tuyền không khô? Tạo sao ngươi có thể có được thứ này?” Nại Cách Lý Tư kêu lên sợ hãi.
“Đều ở xung quanh giếng.” An Cách nói, sau đó lại chuyển ra mấy cục đá nữa, mỗi một cục đều lớn hơn cả đầu người, một cục lớn nhất còn thậm chí cao bằng một người, giống như bia đá.
“Muốn rửa sạch nó sao? Lấp lỗ thủng, sẽ hỏng?” An Cách lấy ra thuật Thụ Phấn, nguyên tố gió hóa thành gió phun lên trên tảng đá, giống như súng hơi áp suất cao, phủi bay sạch sẽ rêu và tro bụi ở bên trên.
Phun phun, một vài lỗ thủng đã thông, gió thổi nhanh qua, lập tức phát ra tiếng vù vù vù, trên tảng đá nhanh chóng ẩm ướt, không bao lâu đã ngưng ra một vài giọt nước, chảy xuống từ trên tảng đá.
Quả nhiên là thạch tuyền không khô, vừa nghe thấy Lư Sắt miêu tả, An Cách đã nghĩ đến chiếc giếng cạn của nông trường, toàn bộ chiếc giếng cạn kia đều là được đắp lên từ loại tảng đá nhiều lỗ này mà thành, cho dù là miệng giếng hay là trong giếng, tất cả đều là tảng đá này, bên cạnh còn dựng thẳng một tấm bia đá lớn còn cao hơn cả người.