“Dưới trọng giáp của hắn có thứ ức chế nguyên tố!” Lam lập tức đưa ra kết luận, cao giọng cảnh cáo với những người khác.
Ức chế nguyên tố, là đề cập đến nguyên tố tự nhiên, ví dụ như gió, lửa, sấm sét, nước, đất và ánh sáng... với tình huống này biện pháp đầu tiên là phải chuyển sang ma pháp phi nguyên tố, ví dụ như tinh thần hệ hoặc là ảo thuật, triệu hồi thuật, vân vân...
Thứ hai là lựa chọn loại ma pháp nguyên tố thiên về tổn thương vật lý, chẳng hạn như bụi gai, đất nổ, các loại...
Càng bá đạo hơn, đương nhiên là dùng quá lượng nguyên tố bao phủ đánh nổ, năng lực cao hơn mức có thể phụ tải, thuật Hỏa Cầu có thể ức chế, Lưu Tinh Hỏa Vũ có thể ức chế sao?
Sau khi Lam cảnh báo, đã lựa chọn biện pháp thứ hai, pháp trượng trong tay quét ngang, giữa hai tay, nguyên tố hỏa điên cuồng tuôn ra từ nơi này, nhanh chóng bóp méo một nửa quả cầu trong suốt.
Khi nguyên tố hỏa càng tuôn ra nhiều hơn, giữa quả cầu hơi mờ bắt đầu cháy hừng hực, nhưng mà tất cả thiêu đốt đều dừng lại ở bên trong quả cầu, một cái lồng hơi mờ áp chế chúng ở bên trong, mãi đến khi đạt đến cực điểm sắp phát nổ, Lam mới dùng sức đẩy ra, đẩy bạo viêm ra ngoài.
Dưới ánh mắt khóa chặt của Lam, bạo viêm đánh trúng kiếm sĩ trọng giáp, phát nổ mãnh liệt.
Vụ nổ mãnh liệt này có thể nổ bay người bình thường, nổ cho kiếm sĩ trọng giáp khẽ nghiêng qua bên cạnh, té ngã ngồi trên mặt đất. Nhưng mà không đợi cho Lam kịp vui mừng, chiến sĩ trọng giáp đã bò dậy như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục chạy chậm tấn công.
Ám ảnh tiễn và tử tức chi tiễn liên tục rơi lên trên người kẻ địch, nhưng không bị thương chút nào.
Trên con đường mà chiến sĩ trọng giáp tấn công đến, có một mảnh đất bốc lên bong bóng nhỏ, ngay khi hắn bước vào mảnh đất này, toàn bộ thân thể đột nhiên chìm xuống, rơi vào trong đất - Thuật Lưu Sa.
Đối phó với loại đồ sắt này, thuật Lưu Sa là ma pháp hạn chế hiệu quả nhất, nhưng mà thuật Lưu Sa cần phải chuẩn bị trong thời gian rất dài, nó cần mềm hóa hết mảnh đất đó mới được.
Kiếm sĩ trọng giáp rơi xuống cát chảy, có giãy dụa như thế nào cũng phí công, sẽ chỉ càng bị lún sâu hơn.
Đúng lúc này, vị kiếm sĩ trọng giáp thứ hai cũng xông ra khỏi vòng vây, giẫm lên trên người đồng bọn đang ở trong lưu sa, vượt qua hố cát.
Phỉ Lâm không kịp bày ra thuật Lưu Sa lần nữa, chỉ huy khô lâu tiến lên phía trước. Trong hơn một ngàn bộ khô lâu mà hắn ta điều khiển, tám mươi phần trăm được hắn ta cử đi đầu tấn công doanh trại.
Trên chiến trường, cương thi khô lâu xung phong làm bia đỡ đạn là chiến pháp hợp lý nhất, không sợ chết cũng sẽ không đau đớn, lại có thể tiêu hao sức lực của kẻ địch, cho dù Phỉ Lâm là Vu Yêu, loại tình huống này cũng không thể nào để cho con người xung phong đi công thành.
Nhưng mà khô lâu cương thi không thể ngăn cản được loại đồ sắt này, vũ khí của bọn nó chém lên trên trọng giáp, đều chỉ bị bật lại. Kiếm sĩ trọng giáp chém qua một kiếm, lại có thể chém cho mấy bộ cương thi khô lâu thành hai nửa.
Gào! Gầm lên giận dữ, khô lâu cương thi soạt một cái tản ra, giống như nghe được mệnh lệnh gì đó.
Một tiếng ‘gào’ này cũng không phải là của Phỉ Lâm, mà là của tiểu cương thi, cùng lúc khô lâu cương thi tránh ra, nó từ đằng xa nhanh chóng lao tới, đột nhiên đụng vào trên người kiếm sĩ trọng giáp cực nhanh.
Tiểu cương thi là thứ có tốc độ nhanh nhất mà An Cách đã từng gặp qua trong số tất cả Vu Yêu và cương thi, dưới tình huống khối lượng ngang nhau, tốc độ càng nhanh, động năng càng lớn, cho nên nó va chạm giống y như đạn pháo.
Thiên Sứ khô lâu đã nhiều lần đều bị nó đâm nát, không thể không kéo một nửa thân xương đi, tìm đến An Cách sửa lại giúp nó.
Kiếm sĩ trọng giáp bị tiểu cương thi đụng phải ngã lăn ra đất.
Nhưng cũng vì vậy, tiểu cương thi cũng mất đi tốc độ, khi ngã xuống đất bị kiếm sĩ trọng giáp xoay người đè lên, đặt ở dưới thân, kéo trường kiếm tới đặt lên trên cổ tiểu cương thi.
Răng rắc một cái, đầu của tiểu cương thi lăn xuống lộc cộc lộc cộc.
“Gào!” An Cách nhìn thấy cảnh này thì gào lên, linh hồn hỏa diễm không kìm nén được mà xông ra khỏi đầu lâu, trùm lên trên đầu hắn thành một lớp hỏa diễm, còn phẫn nộ hơn so với lúc trước khi Đồ Lỗ Tư đốt ruộng của hắn.
Hai tay của hắn chắp lại, bước dài ra, nguyên tố phong đẩy trên người hắn, đẩy hắn đi giống như đạn pháo, bắn thẳng về phía kiếm sĩ trọng giáp.
Kiếm sĩ trọng giáp đứng lên, không thèm quan tâm kẻ địch bốn phía, nhấc chân lên giẫm lên trên đầu của tiểu cương thi.
Bị tiểu cương thi đẩy như vậy, hắn ta hiển nhiên có thể biết ai mới có thể thực sự uy hiếp được hắn ta.