[Hóng quá!~]
Lượt xem: 345
Trong lúc ai ai cũng nghĩ cậu sẽ nói về câu chuyện giúp người ngày đó thì bất ngờ lại thấy Dạ Phàm lấy ra một sấp giấy in...!Bài tập các loại, nào là hoá học, vật lý, tiếng Anh.
Nhất thời mọi người đều sửng sốt.
"Đây là một số bài nâng cao của các môn mình tập hợp lại được.
Đều là những bài có lượng người đặt vấn đề rất nhiều.
Mình bắt đầu giải đây" nói xong thì không tiếp tục đọc bình luận nữa mà lại Cắm mặt vào giải bài tiếp.
Được 1 tiếng sau thì lượt xem đã lên đến 600.
Rất nhiều học sinh bắt đầu share nhau link đoạn livestream này, số lượng chưa dừng lại ở đó.
Dạ Phàm giải bài rất chậm rãi tới chỗ nào liền giải thích chỗ đó.
Không phải ngôn từ hoa mỹ dài dòng như lời thầy cô vẫn giảng mà dùng cách rất thô sơ đơn giản mà trực tiếp.
"Được rồi, những bài vừa rồi có ai thắc mắc gì nữa không?"
Vừa nghe xong rất nhiều học sinh nhao nhao gửi bài nhờ Dạ Phàm giải.
"Xin lỗi nhé! Mình sẽ chỉ live thêm 15 phút nữa thôi, khả năng không giải được nhiều bài đâu"
Tiểu Mai [Những anh chị nhân viên ngày hôm đó gửi lời cảm ơn đến bạn đấy.
Hi vọng có thể mời bạn đi ăn một bữa]
Dạ Phàm nhẹ mỉm cười
"Ồ, bạn tiểu Mai, mình đã bảo là không sao rồi mà, mình nhận tấm lòng của mọi người là được rồi.
Không cần cầu kì làm gì đâu"
Cư dân mạng có không ít người tò mò về vụ việc hôm đó.
Lượt xem dần tăng lên 877
[Chủ pô kể chuyện ngày hôm đó đi, rất nhiều người cũng thắc mắc đó]
[Đồng ý với lầu trên.
Bạn mau kể đi mau kể đi]
[Tui cũng tò mò quá đi.
Mục đích ban đầu của tui khi xem live là vụ đó mà]
"Về chuyện đó thật ra không có gì đáng nói đâu.
Chỉ là lúc đó nhìn thấy bọn họ bị làm khó nên không nhịn được thôi.
Bản thân mình cũng không suy nghĩ gì nhiều"
Sau lời này lại có thêm nhiều người hảo cảm với tính cách của Dạ Phàm.
Cũng không còn hỏi dồn để thoả mãn máu nhiều chuyện của bản thân nữa.
Đương nhiên cũng có vài thành phần bất thiện
[Gì chứ? Không phải chỉ là nhiều chuyện đi xen vào chuyện của người khác thôi à.
Kẻ như vậy có gì mà ca tụng chứ, vâỵ mà cũng có nhiều người xem live như vậy]
Thế nhưng bình Luận này rất nhanh bị Tiểu Mai và đồng bạn đạp xuống dưới, mắng cho bỏ chạy.
"Cảm ơn Chị tiểu Mai và mọi người, em không sao đâu ạ!"
Trong đầu thầm trao đổi với hệ thống
"Mau bán cho tao cái hiệu ứng ánh mắt trong veo sáng lấp lánh đi lần trước mày nói đi!"
"Cung cấp Hiệu ứng ánh mắt, loại: Hạ Phẩm, có tác dụng trong vòng 3 phút.
Trừ 180 điểm, Tích phân còn lại: 240"
Dạ Phàm tiếc đứt ruột nhưng cũng cảm thấy đáng giá lắm.
Mọi người vốn đang định thoát live thì thấy Dạ Phàm di chuyển ngón tay.
Bàn tay rất gầy không có mấy lạng thịt lại hơi lộ khớp xương, dừng lại ở trên mặt.
Động tác rất tự nhiên lấy mắt kính xuống, mệt mỏi mà xoa lên hốc mắt.
Đến khi giật mình tỉnh lại thì chẳng ai có thể rời tầm nhìn ra khỏi ánh mắt của Dạ Phàm rồi.
Mắt cậu vốn to sẵn, đuôi mắt hơi cong xuống, tròng mắt đen mà lại rất linh động, chỉ cần hơi cong môi một chút mọi người đều có thể nhìn thấy sự dịu dàng ôn nhu ở trong đó.
Như một dòng xoáy cuốn vào mà không ai muốn trở ra.
Đôi mắt Dạ Phàm vốn dĩ khá mờ đục và nhiều tơ máu nhưng hiện tại rất trong trẻo, trắng đen rõ ràng.
Thần sắc tăng lên không chỉ là một bậc.
Cảm thấy đủ Dạ Phàm liền đeo lại kính vào, giả vờ không biết được sự kinh ngạc của mọi người mà hỏi
"Ủa, mạng nhà mình bị lag à, sao không có bình luận nào vậy nhỉ?"
Tiểu Mai tỉnh táo lại đầu tiên, mặc dù cô là người đã gặp trực tiếp Dạ Phàm ngoài đời
[OH MY GOD....!AAAA....!tiểu Phàm vốn dĩ có ánh mắt xinh đẹp như vậy sao? Tui mù rồi, tui mù rồi]
[Oa, oa oa....( ̄■ ̄;)!?]
[Tui đứng hình hết 5 giây đấy, trời ơi]
[Sự khác biệt giữa trước và sau khi bỏ mắt kính ra như trời và đất vậy.
Mị tưởng ban nãy là một người hoàn toàn khác đấy]
[Có ai kịp chụp màn hình lại không?]
Dạ Phàm chớp chớp mắt cười trừ, rất khiêm tốn đáp
"Khuôn mặt mình không phải rất Bình thường sao, thậm chí có hơi kém sắc nữa.
Mọi người không nói quá ấy chứ?"
Lượt xem: 1012
Đúng lúc này, thanh âm thông báo của hệ thống truyền đến
"Nhiệm vụ phó tuyến hoàn thành, xin nhận phần thưởng 6 điểm chỉ số, 60 tích phân"
Dạ Phàm nhớ đến lần trước cho cậu nhóc Nhất Thiên ngồi lên chân, không thể không thấy mất cân bằng với cái thể lực yếu kém của mình
"Phân vào Thể lực đi!"
"Thao tác không thể thực hiện, thao tác không thể thực hiện"
"Tại sao?"
Dạ Phàm nhất thời quên mất bản thân đang bật livestream.
Trong mắt mọi người thì cậu chỉ đang ngẩng người nhìn một hướng khác, bộ dáng có hơi ngốc ngốc.
Hệ thống miễn cưỡng giải thích "Lần trước không phải tôi đã nói rồi sao, dù có tăng chỉ số thì thân thể vật lý của cậu cũng không đủ điều kiện.
Cho nên nếu muốn tăng chỉ số thể lực thì phải đi kèm với luyện tập nữa"
Dạ Phàm câm nín hồi lâu, nhớ lại lần chạy 5 vòng quanh công viên mà rùng mình, cuối cùng đành phân chỉ số vào làn da.
Tên: DẠ PHÀM
Khuôn mặt: 62
Dáng người: 34
Làn da: 32
Mị lực: 0
Khí chất: 0
Thể lực: 20
Trí lực: 56
Kỹ năng: diễn xuất (10%), ca hát (45%), chơi nhạc cụ (25%), viết thư pháp (50%), vẽ tranh (40%)
Tích phân: 300
Thanh lưu lượng: 1334
Dạ Phàm thoát khỏi dòng suy nghĩ giật mình nhận ra bản thân còn chưa tắt live
"Xin lỗi mọi người nha, 5 phút nữa mình sẽ nghỉ, còn câu hỏi gì nữa không ạ?"
"Lần livestream tiếp theo sao? Hiện tại thì mình chưa có kế hoạch, nếu có sẽ thông báo trước với mọi người"
Dạ Phàm tắt máy, mệt mỏi nằm gục xuống giường, kết quả có vẻ tốt hơn mong đợi.
Ban đầu cậu tính nhờ Lưu Triết vào xem live để tăng lượt xem, vì y cũng có kha khá fan hâm mộ.
Nhưng gần đây công việc của y có vẻ khá nhiều, mỗi lần đều là chạy đi chạy lại vài quốc gia cậu cũng không tiện phiền y.
Đương nhiên cậu nào biết được, kết quả này một phần rất lớn là nhờ sự trợ giúp của nam chính Lâm Hạc Hiên.
Nếu không Dạ Phàm cũng sẽ không yên ổn mà livestream thuận lợi như vậy.
Trợ lý đang làm báo cáo với Lâm Hạc Hiên
"Nói đi, lý do tại sao có nhiều nick ảo đòi công kích như vậy, không phải cậu ta chỉ là một tên cuồng học thôi sao?"
"Vâng, vị tiểu thư của phó giám đốc Vương có xảy ra vài xích mích với nhân viên.
Đúng lúc Dạ Phàm đi ngang qua nên đã giúp đỡ mấy cô ấy, sau đó..." Trợ lý có hơi ngập ngừng.
Lâm Hạc Hiên nhướn mày "Sau đó?"
"Sau đó, là Tần tổng ra mặt đuổi người đi ạ!" Tuy không rõ tại sao Lâm tổng lại quan tâm đ ến nhân vật này như thế nhưng trợ lý vẫn phải nhận lệnh moi móc hết thông tin ba đời nhà Dạ Phàm.
"Trung Tâm thương mại này là dự án hợp tác của chúng ta và Tần gia, anh xem một người như cậu ta có đủ khả năng bước vào đây sao?" Lâm Hạc Hiên không phải không có cơ sở để chất vấn.
Trợ lý cũng không vì bị nặng nhẹ mà hoảng sợ, nếu không anh đã không giữ được vị trí này lâu như vậy.
"Dạ Phàm lúc đó đi cùng Lưu Triết, là tiểu thiếu gia của chủ tịch Lưu.
Bọn họ có vẻ như quen biết nhau thông qua bạn gái của Lưu Triết, cô ấy học cùng lớp với Dạ Phàm"
Sau khi nghe được hết những thông tin cần nghe y phất tay đuổi trợ lý đi.
Trợ lý cúi nhẹ người lui ra ngoài, sẵn tay đóng cửa lại.
Sau khi không gian hoàn toàn được im lặng Lâm Hạc Hiên mới lần nữa mở máy tính lên, trong đó có rất nhiều ảnh chụp.
Mà tất cả đều là hình của duy nhất một người, là Dạ Phàm lúc nãy khi vừa mới tháo kính ra.
Hạc Hiên cũng không biết bản thân nghĩ gì, chỉ là bấm theo bản năng mà muốn lưu giữ lại khoảnh khắc đẹp đẽ đó.
Thứ bảy là ngày Dạ Phàm đến thử việc.
"Đoạn phía trước không cho phép taxi vào, phiền cậu đi bộ 1 đoạn vậy!"
Nói thật lúc taxi dừng lại cậu cảm thấy bối rối lắm, nhìn khung cảnh hơi quen thuộc trước mắt Dạ Phàm co giật khoé môi.