Chơi từ sáng trưa, đám Phó Tranh ngồi vất vưởng bên ghế đá tỏ vẻ mệt mỏi, chỉ có Mộc Hạ là vẫn tươi như hoa, hôm nay họ hoạt động khá nhiều rồi giờ đã cảm thấy đói.
"Anh Tranh, hay là chúng ta đi net đi, lâu rồi chưa tới đó."_Tô Khiêm Mạc Quân đề xuất ý tưởng.
"Đúng đó, mình vào làm vài trận game lấy lại cảm giác xíu."
Phó Tranh thấy ý kiến không tồi thế là lại dẫn cả bọn lên xe, đi đến quán nét thường tới.
*Quán Net Vụng Trộm*
"Phó Tranh, cậu đến rồi sao.
Lâu lắm mới thấy gặp nhé."
Ông chủ tiệm thấy bọn họ đằng xa đã niềm nở đón mời.
Phó Tranh đi vào cũng thoải mái:
"Ông chủ Thạch, lâu rồi không gặp.
Cho tôi bốn bàn gần nhau nhé."
"Ồ được, vẫn như cũ hả...!Mà Tô Khiêm đâu, cô bé này là ai.
Người yêu cháu hả, dễ thương thật đó haha."
Phó Tranh với Mộc Hạ nhìn nhau rồi đỏ mặt không lên tiếng, ông chủ Thạch thấy vậy cũng cười lớn rồi bỏ qua chuyện này, dẫn bốn người vào bàn.
Mạc Quân quay sang hỏi Mộc Hạ:
"Tiểu Hạ Hạ, em đi net bao giờ chưa.
Biết chơi game không?"
Mộc Hạ gật đầu, cô nhìn vậy chứ lâu lâu vẫn trốn đi chơi net cùng đám bạn ở quê suốt, nên chơi game thì biết chút chút.
"Vậy giờ mình lập đội đánh chung nhé, vào đánh không phải lo, anh Tranh gánh tất."
Vừa nói Kỉ Hồng vừa quay ra vỗ vai Phó Tranh, trận nào khó cứ để hắn lo.
Phó Tranh chỉ liếc nhẹ Kỉ Hồng rồi quay sáng nhìn Mộc Hạ:
"Em rank gì rồi?"
"Em rank vàng ạ, tại gà với ít đánh nên vậy thôi."
Nói rồi bốn người vào game.
Trận game căng thẳng diễn ra, não người nào người nấy căng như dây đàn.
"Mạc Quân, Kỉ Hồng hai anh không sao chứ, để em trả thù cho."
Cô cầm tướng tủ rượt theo tên vừa rồi dám cho hai anh lên bảng đếm số.
Cô mở mic chat tổng nói cực kì sung:
"Ao nhây ao nhây, team bạn gà vậy.
Dám bắt hai anh của tớ hả."
Mộc Hạ và Phó Tranh rất kết hợp rất tốt, dùng kĩ năng thượng thừa của mình đánh đội bạn bầm dập.
"Anh Phó Tranh, nó núp trong bụi."
"Anh biết rồi.
Để anh tung hoa chọc lủng bụng nó."
Kỉ Hồng với Mạc Quân thấy họ kết hợp ăn ý đánh team bạn không kịp ngáp thì ngồi cạnh reo hò:
" Quá ghê gớm, và đây là anh Tranh có người yêu."
"Tung hoa xiên nó đi anh ơi.
Sắp win rồi."
Khi gần win, Mộc Hạ còn khịa team bạn một hồi.
Cô gáy rõ to:
"Team bạn như cái lốp xe đạp cũ vậy.
Hơi nonnn."
Nghe cô gáy vậy, cả đám cười khoái chí, đúng là hơi non thật.
Nhưng mà...nhìn bộ dạng của cô bây giờ lạ lắm à nha.
Một người rank vàng như cô sao có kĩ năng cao thế được, lại còn biết đánh, biết gáy, lại còn biết bảo vệ đồng đội nữa, đã thế đánh còn hay hơn cả hai bọn Kỉ Hồng với Mạc Quân luôn.
"Tiểu Hạ, em có chắc là em rank vàng không?"_Kỉ Hồng hoài nghi nhìn cô.
Mộc Hạ lúc này vẫn hồn nhiên cười nói:
"Em tất nhiên là rank vàng rồi, nhưng mà trình cao thủ."1
=))?
Hai anh ngớ người há miệng nhìn cô bằng ánh mắt kinh ngạc, chỉ có Phó Tranh là cười ha hả.
Cô được lắm, đánh hay vậy mà hạ rank xuống giả làm lính mới trêu bọn họ.
Đúng là láu cá.
Đột nhiên Mộc Hạ thấy yếu quá thể, không đánh được nữa liền thoát game, mở hoạt hình lên xem.
"Các anh ơi, em đói."
Đúng rồi, họ vừa vào đã ăn gì đâu, mải trận game mà quên béng mất.
Phó Tranh lúc này mới gọi món, ở đây là quán net chuyên phục vụ mấy game thủ xuyên ngày đêm nên luôn sẵn sàng phục vụ bất cứ lúc nào.
Bọn họ vừa ăn vừa chơi, riêng Mộc Hạ là chăm chú xem phim của riêng mình.
Sau một hồi chơi chán chê.
Phó Tranh vươn vai nhìn đồng hồ, giật mình mới chơi một tí mà đã 5 giờ chiều, hắn gọi đám bạn rồi quay sang Mộc Hạ.
Cô vẫn đang xem phim, tay bốc từng miếng snack bỏ vào miệng, Phó Tranh nhìn má cô phồng lên ăn thì cười nhẹ, đưa tay lên má cô lau:
"Mộc Hạ, không xem nữa.
Mình đi chỗ khác chơi, ăn kiểu gì dính hết lên má rồi."
Mộc Hạ lúc này mới giật mình đưa tay lên má, cong miệng cười:
"Hihi,em không để ý.
Mình đi chỗ khác hả anh."
"Ừ, anh dẫn em đi chỗ khác, ngồi xem nhiều hỏng mắt."
Phó Tranh dịu dàng nói với cô.
Không biết từ khi nào hắn lại nhỏ nhẹ với cô như vậy, chính hắn cũng còn không biết mình đã thay đổi, hắn chỉ thấy cô nhóc nhỏ này có gì đó rất đặc biệt khiến hắn chỉ muốn quan tâm và bảo vệ cô mãi.
Cả đám thanh toán tiền xong lại tiếp tục hành trình đi chơi nguyên ngày, Mộc Hạ háo hức xem nơi bọn họ dẫn là nơi đâu..