[ Chủ Nhật, 5h chiều ]
Khí trời của mùa thu vào buổi chiều thật mát mẻ, nhưng ở thành phố S sầm uất, đông người này dường như ai cũng bận rộn tối mặt tối mũi với công việc nên chẳng ai rỗi hơi mà bận tâm để ý đến không khí hay bầu trời trong xanh nơi đây.
Đứng trước ngôi biệt thự cao to nằm gần ngoại ô, Lâm Tư Ân đang khoác trên mình bộ đồ giao hàng từ cửa tiệm bánh pizza.
Cô ngước đầu nhìn lên ngôi biệt thự xa hoa nơi đây mà không ngừng cảm thán.
" Người giàu đúng là người giàu, mua một lần 30 chiếc bánh pizza đặc biệt size bự, hôm nay coi bộ cửa hàng trúng mánh rồi " nói xong Tư Ân giơ tay lên bấm chuông, rất nhanh đã có người ra mở cổng.
Đứng trước mặt cô là một ông lão trạc ngoài 60 tuổi, Tư Ân đoán đây có lẽ là người quản gia của căn biệt thự xa hoa này.
Cô cầm số bánh trên tay và đi theo người quản gia tiến sâu vào biệt thự.
Bên trong nơi này càng lộng lẫy xa hoa hơn với phong cách trang trí theo lối Châu Âu cổ điển, hai bên lối vào được bố trí 2 con sử tử lớn phun nước, bên trên lưỡi nó có đính viên dạ minh châu chiếu sáng lấp lánh.
Đi dọc theo khu vườn rộng lớn được trồng một dãy dài loại hoa lan tím là đã tới nơi đang tổ chức tiệc tùng, bửa tiệc được tổ chức cạnh một bể bơi rộng lớn.
Nơi đây có rất nhiều tiểu thư, thiếu gia của các gia đình danh giá tụ tập tại ngôi biệt thự này.
" Cô đặt pizza ở đây là được rồi " người quản gia nói rồi chỉ tay về phía chiếc bàn dài ở nơi đó bày đầy đủ loại thức ăn và nước uống.
" Vâng ạ " đặt số pizza lên bàn Tư Ân thấy nhiệm vụ giao hàng của mình ngày hôm nay đã xong, cô liền nhanh chóng đi ngược ra phía cổng biệt thự để về cửa hàng của mình.
Đột nhiên cô cảm thấy lảo đảo cả người liền bay xuống hồ nước.
Do phản xạ nên cô đã thuận tay kéo người vừa đụng trúng mình cùng xuống nước.
" Trời ơi có người té xuống nước rồi mau cứu người mau lên " một vài người đứng gần đó hét lên, mọi sự chú ý liền dồn về phía bên hồ nước.
Cũng may là Tư Ân biết bơi nên đã bơi nhanh tới bậc thềm của hồ.
Còn người cô kéo xuống cùng thì không may như vậy cô ta không biết bơi.
Tay chân cô ta không ngừng đập nước để có thể trồi lên hít thở không khí trên cạn.
Một chàng trai nhanh chóng bơi ra phía giữa hồ cứu cô ta lên bờ.
Lâm Tư Ân đang định bước lên bậc thềm thì có một lực đạp mạnh khiến cô một lần nữa phải văng ngược xuống nước, do không phản ứng kịp nên cô đã uống vài ngụm nước.
" Đáng đời mày, dám kéo tiểu Khiết xuống hồ bơi, mày muốn chết phải không ?" Có một giọng nói chua ngoa vang lên.
Ngực cô hơi đau nhói do lực đạp, cô cố gắng trồi lên hít thở không khí.
Khi nhịp thở đã ổn định Tư Ân tức giận liền trừng mắt nhìn cái người vừa mới đạp cô và một đám người đứng trên bờ đang cười ha hả kia.
Mặc kệ cơn đau ở ngực cô bơi lại thành hồ nơi gần mình nhất.
Cô tiểu thư trang điểm lòe loẹt vừa mới đạp nàng cũng khoanh tay đi về phía thành hồ chỗ nàng vừa mới lên bờ.
" Mày mau qua xin lỗi tiểu Khiết nhanh lên " vừa nói cô ta vừa chỉ thẳng vào mặt Tư Ân.
Lâm Tư Ân tức giận liền phun lên mặt cô ta ngụm nước mà lúc té xuống nước vô tình ngậm được.
" Á ...!Mày ....!cái con nhỏ dơ bẩn này mày dám phun nước vào tao sao ? Mày chán sống rồi phải không con nhỏ thấp hèn này " Lớp phấn trang điểm dày đặc trên mặt cô ta liền bị lem luốc, trông bộ dạng này thật sự rất giống quỷ dọa người.
" Chẳng có lý do gì mà tôi không dám cả " vừa nói dứt lời Tư Ân đã giơ chân lên đá một phát vào bụng cô ta khiến mọi người có mặt ở đây một phen kinh hồn.
Còn cô ả tiểu thư thì ngã nhào ra đất liền ôm bụng khóc lóc thảm thiết.
" Ahh...!Đau quá...!Huhu ...."
Quả nhiên là Lâm Tư Ân cô ra tay không chút lưu tình gì đá một phát khiến cô ta đau đớn kêu la.
Một khi Tư Ân tức giận thì chỉ có đấm đá mới làm nguôi được cơn giận của cô mà thôi.
Huống hồ tính Tư Ân trước giờ luôn sòng phẳng có oán báo oán có ân trả ân.
" Tôi nói cho cô biết, chính cái cô tiểu thư bên kia đã khiến tôi té xuống nước, tôi đây còn chưa yêu cầu bồi thường tiền tổn hại, cô tốt nhất nên biết điều một chút đi " Tư Ân đưa mắt quét một lượt mấy người xung quanh, ánh mắt sắc bén của cô làm mọi người ở đây muốn lên tiếng cũng đều im bặt.
Từ phía xa cô tiểu thư tên Khiết lúc này mới lên tiếng " Mọi người đừng cãi nhau nữa, thật ra là do tôi đã vô tình đụng phải cô ấy nên mới có chuyện không hay này xảy ra " cô ta nói xong liền được người con trai bên cạnh đỡ dậy đi về phía bên hồ.
" Tôi là Hồ Khiết Khiết tôi thay mặt Tố Lan xin lỗi cô, còn về phần tiền bồi thường thì cô nói đi tôi sẽ trả " Cái người tên Khiết Khiết này quả thật rất đẹp nha.
Đến cả Lâm Tư Ân cô là con gái mà còn bị thất thần trước vẻ đẹp trong sáng như tiên nữ này của cô ta.
Lúc này vừa hay Tư Ân cũng đưa mắt nhìn sang anh chàng kế bên, dáng người anh ta chẳng khác gì siêu mẫu, khuôn mặt góc cạnh còn đẹp hơn cả thiên sứ, ngũ quan tinh tế, quả thật hai người này rất đẹp đôi.
Thời gian trôi qua vài giây Tư Ân mới lấy lại được tinh thần rồi nói " Cô chỉ thay mặt cô ta xin lỗi tôi thôi sao, còn tôi bị té xuống nước không ai định chịu trách nhiệm hết à ?" Dù Tư Ân theo chủ nghĩa của cái đẹp nhưng cô lại rất là không hài lòng trước lời nói của vị tiểu thư này.
" Này...!ăn nói cho cẩn thận đừng có mà quá đáng, Khiết nhi đã hạ mình xuống xin lỗi cô rồi, cô còn muốn cô ấy xin lỗi nữa hay sao ?" Người đàn ông bên cạnh lên tiếng, lời nói của anh ta có vài phần lạnh lẽo, không vui khiến mọi người xung quanh có phần kinh sợ.
Nhưng Lâm Tư Ân cô là ai kia chứ, từ trước đến nay cô hành tẩu giang hồ chưa biết chữ Sợ viết như thế nào.
Người đàn ông kia nghĩ sẽ dọa được cô chắc.
" Sao nào, anh thấy tôi nói sai chỗ nào.
Chẳng phải vị tiểu thư đây cũng đã nói là cô ấy bất cẩn đụng trúng tôi, nên tôi đây chỉ yêu cầu một lời xin lỗi cùng với chút tiền bồi thường bởi vì sự bất cẩn đó của cô ta cũng là quá đáng hay sao?"
Tư Ân khoanh tay đứng đối diện với 2 người bọn họ, mắt nheo lại tỏ thái độ không hài lòng với lời nói của tên kìa .
Lúc này khí thế phát ra trên người cô cũng đã thay đổi hoàn toàn không giống với một cô gái nhỏ nhắn nên có.
Từ trong lời nói của cô có phần hơi lạnh lẽo, lãnh đạm không những không thua kém người đàn ông đó mà còn có phần hơn, khiến mọi người phải sượng lại vài giây.
Thái độ này của cô đã làm cho vị tiểu thư Hồ Khiết Khiết đứng đối diện có vài phần e sợ.
Người đàn ông kia ban đầu cũng không ngờ tới Lâm Tư Ân lại có khí thế có thể áp đảo anh ta một cách tuyệt đối như vậy, nên có vài phần bất ngờ.
Đây là người thứ 2 có thể áp đảo anh ta bằng loại khí thế đó, chỉ sau người là anh trai của mình.
" Thôi....!Thôi được rồi...chuyện này là do lỗi của tôi, tôi xin lỗi cô.
Còn về tiền bồi thường cô muốn bao nhiêu tôi sẽ kêu người đưa cho cô " Hồ Khiết Khiết có vài phần e dè trước khí thế của Tư Ân nên cô ta không muốn làm mọi chuyện càng thêm phiền phức.
" Được thôi, tổng cộng tiền giặt ủi và tiền thuốc men là 4000 tệ " thấy cô ta đã nhận sai nên Lâm Tư Ân cũng thu lại cái khí thế như muốn ăn tươi nuốt sống người đối diện đó của mình.
Phát hiện ra vận may của mình đã đến nên cô cũng không ngại ra giá trên trời dù sao bọn họ rất giàu 4000 tệ đối với họ chẳng là gì cả.
" Thiên Vũ số tiền này anh hãy nhờ bác quản gia mang ra đưa cho cô ấy giúp em" cô ta quay qua nói với chàng trai bên cạnh.
Anh ta liền nhíu mày kêu quản gia mang số tiền ra đưa cho cô mặc dù không mấy hài lòng.
Sau khi nhận tiền xong Tư Ân đi về phía cổng lớn, cô không ngại quay đầu lại tặng cho người tên Tố Lan cũng chính là người đạp cô khi nãy một ánh mắt giết người.
Mọi việc cũng đã xong xuôi Lâm Tư Ân cũng nhanh chóng đi về cửa hàng.
Mất 5 phút để có thể ra đến cổng lớn, bên ngoài bầu trời cũng đã tối đen lúc nào không hay, đèn đường xung quanh cũng đã được bật lên.
Khi ra đến nơi Lâm Tư Ân liền lên chiếc xe giao hàng của mình rồi lao đi trong màn đêm.
___________________
Trên tầng 5 của ngôi biệt thự, trong căn phòng tối không đèn.
Ngay lúc Lâm Tư Ân vừa rời khỏi, có một ánh mắt sắc lạnh dõi theo bóng dáng chiếc xe giao hàng lao vút đi trong đêm.
Môi hắn ta nhẹ nhàng cong lên.
Thật ra thì tên này vừa hay theo dõi sự kiện hấp dẫn bên dưới hồ bơi không sót một chi tiết nào.
" Lâu rồi mới có chuyện hay để xem, không tồi " hắn ta thốt ra vài chữ rồi xoay người quay về phía căn phòng tối..