Trong dinh thự Hồ gia,
" Người đâu mau gọi tiểu thư xuống đây ngay cho ta" Sau khi vừa vào đến nhà Hồ Lư Mạnh liền tức giận đùng đùng khiến cho mọi người trên dưới Hồ gia đều nơm nớp lo sợ không ngừng.
" Dạ thưa lão gia, tiểu thư đi ra ngoài cùng với nhị Triết thiếu vẫn chưa về" Người quản gia báo cáo tình hình.
" Mau gọi cho Thiên Vũ đưa con bé về nhà ngay lập tức"
" Vâng thưa lão gia" Người quản gia cung kính nói rồi nhanh chóng gọi điện cho Triết Thiên Vũ.
Chưa đầy 20 phút sau, Hồ Khiết Khiết cùng với Triết Thiên Vũ trở về Hồ gia, hai người đang tiến về phòng khách.
" Ba cho gọi con về gấp có chuyện gì sao?" Hồ Khiết Khiết mang tâm trạng khá vui vì hôm nay đã trả thù được Lâm Tư Ân.
" Con còn coi ta là ba con nữa hay sao? Con có biết hôm nay chỉ vì một phút bốc đồng thiếu suy nghĩ của con mà đã khiến cho Hồ gia chúng ta mất mặt như thế nào không?" Hồ Lư Mạnh lớn tiếng trách móc Hồ Khiết Khiết, ông ta tức giận đến nỗi đập nát cái ly trà trên bàn tạo ra âm thanh rất đáng sợ.
" Ba...rốt cuộc ba đang nói gì vậy.
Con thật sự không hiểu mình đã làm sai chuyện gì?" Thái độ đáng sợ này của Hồ Lư Mạnh khiến Hồ Khiết Khiết rất sợ hãi không nhịn được mà khóc thành tiếng, phải nói đây là lần đầu tiên Hồ Lư Mạnh lớn tiếng quát nạt cô ta trước mặt nhiều người như vậy.
Từ trước đến nay cho dù Hồ Khiết Khiết có làm ra chuyện gì thì ba cô ta cũng chưa từng đối xử với cô ta như thế này.
" Có phải hôm nay con đã sai người của ta đi xử lý vị Lâm tiểu thư kia hay không?" Hồ Lư Mạnh thấy con gái mình khóc nên nhất thời lời nói cũng đã giảm bớt phần nào cứng rắn.
" Hồ lão gia có chuyện gì xin người hãy bình tĩnh nói, tránh ảnh hưởng xấu tới sức khỏe.
Đối với sự giận dữ của người Khiết nhi em ấy thật sự rất sợ hãi" Triết Thiên Vũ đứng im lặng nãy giờ cũng lên tiếng nói đỡ cho Hồ Khiết Khiết vài câu.
" Tại sao ba lại vì một người ngoài mà lên tiếng trách móc con gái ba trước mặt nhiều người như vậy chứ, cho dù hôm nay con có kêu người gi3t chết cô ta thì cũng có làm sao..."
Chát!! Lời nói của Hồ Khiết Khiết còn chưa dứt thì đã bị Hồ Lư Mạnh tiến đến giáng một cái tát vào mặt.
" Im miệng lại cho ta...có phải từ bé đến lớn ta luôn nuông chiều con nên bây giờ con sinh hư đúng không.
Con có biết vị Lâm tiểu thư kia thân phận và địa vị như thế nào không?" Ông ta vì lời nói vừa rồi của Hồ Khiết Khiết thì cơn giận lại càng tăng cao lên.
" Hồ lão gia, người..." Triết Thiên Vũ đứng kế bên cũng không ngờ Hồ Lư Mạnh lại tức giận đến vậy, nhất thời không biết phải nói làm sao.
" Ba...Ba lại vì con nhỏ đó mà đánh con...!Cho dù nó là ai đi nữa miễn là nó dám làm con không vui thì con liền không muốn cho nó sống yên ổn.
Huống hồ nó chỉ là một con nhỏ giao hàng thấp hèn không cha không mẹ, con thay mặt cha mẹ nó dạy dỗ một chút thì có sao?" Hồ Khiết Khiết đã cho người điều tra thân phận của Lâm Tư Ân, theo kết quả điều tra thì Lâm Tư Ân mất cha mẹ từ bé, nên hiện nay đang sống cùng một người ông.
Hồ Khiết Khiết nghĩ sở dĩ Lâm Tư Ân có thể vênh váo như vậy là nhờ có người bạn thân Tống Nhu Nguyệt chống lưng.
Vì vậy cô ta mới không kiêng nể gì mà buông lời lăng mạ sĩ nhục Lâm Tư Ân.
" Con nhỏ này...ai cho con nói những lời không có phép tắc như vậy hả? Cho dù Lâm tiểu thư có gia cảnh như thế nào đi nữa thì con cũng không được phép làm những điều sai trái như vậy.
Huống chi cô ấy còn là em họ của đối tác làm ăn quan trọng của ta" Hồ Lư Mạnh ngoài hai từ tức giận ra thì không thể dùng từ gì để diễn tả được cảm giác lúc này nữa.
" Khiết nhi sao em có thể nói ra những lời như vậy cơ chứ" Đây là lần đầu tiên Triết Thiên Vũ nhận ra một mặt khác của Hồ Khiết Khiết.
Điều này khiến anh ta không khỏi ngỡ ngàng.
Lúc này nhìn Hồ Khiết Khiết chẳng khác nào mấy bà bán cá ngoài chợ, một chút lễ nghi của con nhà gia giáo đều không còn.
" Cô ta cho mọi người uống bùa mê thuốc lú gì mà khiến cho mọi người hết lần khác bênh vực cô ta như vậy chứ?" Hồ Khiết Khiết thật sự không hiểu nổi Lâm Tư Ân đó có cái quái gì mà mọi người đều quan tâm đ ến cô ta kia chứ.
" Ta nói cho con biết, Lâm tiểu thư là em họ của Lộ, tổng giám đốc của tập đoàn Y&A, tập đoàn đó rất có sức ảnh hưởng cả trong nước và ngoài nước điều này chắc con cũng rõ.
Mấy năm nay cha con ta có được cuộc sống xa hoa như vậy một phần cũng là nhờ sự giúp đỡ của Lộ tổng kia.
Con tốt nhất là nên tự mình đi xin lỗi Lâm tiểu thư đi" Hồ Lư Mạnh cũng không biết phải nói làm sao với đứa con gái này của ông ta.
Thật sự Hồ Khiết Khiết đã bị ông ta chiều hư rồi.
" Cái gì!! cô ta là em họ của Lộ tổng, ba không có nhầm lẫn ở đâu đấy chứ.
Rõ ràng cô ta chỉ là một đứa mồ côi nghèo xơ nghèo xác, sao bây giờ lại..." Hồ Khiết Khiết như không thể tin được điều mình vừa nghe.
Cô ta cũng biết rõ sức ảnh hưởng của Lộ Kiều Phi đối với gia đình này của mình trong mấy năm qua.
Tuy nói lúc trước Hồ gia oai phong lẫm liệt nhưng dù sao cũng chỉ là ở giới hắc đạo.
Còn ở bạch đạo thì Hồ gia cũng như những người dân bình thường khác không có chỗ đứng và địa vị vững vàng như bây giờ.
" Chuyện Hồ lão gia vừa nói là thật chứ?" Triết Thiên Vũ khi nghe đến điều này cũng giật mình không ít.
Nếu thân phận Lâm Tư Ân thật sự là em gái của vị Lộ tổng kia thì thật sự cô ta không hề đơn giản chút nào.
" Haiz...!Ta bây giờ còn có tâm trạng để lừa gạt ai hay sao.
Chính miệng Lộ tổng thừa nhận chuyện này trước bao nhiêu người" Hồ Lư Mạnh thở dài mệt mỏi.
" Người có thể nói rõ cho con nghe việc này hay không?" Mặc dù anh ta đã biết trước chuyện Hồ Khiết Khiết kêu người dạy cho Lâm Tư Ân kia một bài học nhưng thật không ngờ bây giờ lại đột nhiên lòi ra một Lâm Tư Ân thân phận không tầm thường như vậy.
" Còn chẳng phải là tại đứa con gái này của ta gây ra sao.
Trong chuyện của Trần Tố Lan và Lâm tiểu thư chẳng lẽ con còn không biết ai là người có lỗi hay sao.
Hồ Khiết Khiết con nghĩ mình là ai có bản lĩnh lắm hả mà mở miệng ra là hết lấy mạng người này rồi đến dạy cho người khác bài học.
Thật tức chết ta mà...khụ khụ...." Hồ Lư Mạnh tức đến nỗi liên tục ho khan.
" Hồ lão gia xin ngài hãy bình tĩnh lại" Người quản gia đem đến một ly trà cho Hồ Lư Mạnh uống để hạ hỏa.
" Cũng may là nhờ có mối quan hệ làm ăn lâu năm với Lộ tổng mà Lâm tiểu thư mới nể mặt ta, quyết định không vạch trần chuyện xấu hổ này của con ra con ra trước mặt mọi người.
Khi ta đến nơi cô ấy còn xém nữa đã bị tên khốn kia đâm chết rồi cũng may có Triết Hạo kịp thời ra tay ngăn cản nếu không thì hậu quả không biết sẽ ra sao"
" Hừ! Cho dù cô ta có là em họ của vị Lộ tổng kia thì sao? Cô ta có thể làm gì với đại tiểu thư của Hồ gia kia chứ?" Hồ Khiết Khiết không những không cảm thấy có lỗi mà còn khinh thường nói.
Chát lại thêm một cú tát trời giáng dành cho Hồ Khiết Khiết.
" Con...con ai cho con ăn nói ngông cuồng như vậy hả?" Hồ Lư Mạnh thật sự bị đứa con gái này chọc cho tức điên rồi.
" Ba...ba lại vì con nhỏ Lâm Tư Ân đó mà đánh con...ba không thấy có lỗi với mẹ sao? Con ghét ba!" Cô ta nói xong liền ôm mặt khóc lóc chạy khỏi Hồ gia..