Vũ Kỹ các tọa lạc ở Thánh địa sau núi. Nó và Hồn các, Đấu Khí các, Trân Bảo các đều là nơi khiến người ta hướng về nhất của Thánh địa. Tứ đại tầng các tọa lạc ở bốn phương vị đông tây nam bắc của Thánh địa phía sau núi. Mỗi tầng các là một tòa tháp, thân tháp như măng mùa xuân, thon gầy cao ngất, đỉnh tháp như cái ô, mang phong cách cổ xưa. Đỉnh tháp do ngói lưu ly lục sắc chạm khắc bên ngoài, phối hợp với thân tháp màu xám vàng phong cách cổ xưa, tràn ngập khí thế hùng vĩ trang nghiêm.
Mấy sợi xích sắt thô to từ trong thân tháp kéo dài ra, cố định kiến trúc có mấy nghìn năm lịch sử, mang tới cho người ta chấn động cực lớn.
Bảo tháp đứng vững ở tứ phương, giống như bảo kiếm đã rút khỏi vỏ, chọc thẳng vào trời xanh, phối hợp với cây cỏ xanh um tươi tốt dưới tháp, khiến cho người ta hưởng thụ cái đẹp, đồng dạng trong đáy lòng cũng không kìm được cảm giác hào hùng.
Vũ Kỹ các, tên đúng như ý nghĩa, chính là tầng các cất giữ các loại vũ kỹ. Những vũ kỹ mà Thánh địa mấy nghìn năm qua có thể thu thập đều được cất giữ trong Vũ Kỹ các, các môn các phái đều có, thậm chí có một số môn phái đã thất truyền tuyệt học, lại có thể tìm được trong tứ đại tầng các.
Năm năm Nghệ Phong đã từng trải qua, phần lớn thời gian đều ở trong mấy đại tầng các này, hấp thu vô chừng mực những võ học tuyệt kỹ bên trong. Nhưng cho dù như vậy, Nghệ Phong cũng chưa xem xong một phần mười trong số đó. Đến sau này, Nghệ Phong đành phải buông tha những công pháp giá trị thấp, mục tiêu chú định lên công pháp Nhật cấp. Như vậy mới miễn cưỡng xem hết công pháp của ngũ đại tầng các.
Công pháp Nhật giai, không hổ là công pháp đại lục vạn kim bất cầu. Nghệ Phong dùng một năm mới có thể xem hết toàn bộ. Điều này không khỏi khiến Nghệ Phong có chút ủy khuất, trong lòng chửi bới: Thì ra tứ đại tầng các của Thánh địa cũng không ghê gớm như vậy. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nếu như hiện tại người của đại lục biết được Nghệ Phong đang suy nghĩ cái gì, sợ rằng tất cả sẽ muốn đập chết Nghệ Phong: Công pháp Nhật giai là thứ quý giá như thế nào? Phần lớn những người khác cũng chỉ có thể mơ tưởng. Ngươi lại có thể dùng một năm đã xem hết toàn bộ! Khốn khiếp, Công pháp Nhật giai của Thánh địa là rác rưởi sao?
Nhưng điều khiến Nghệ Phong tức giận nhất chính là: mỗi ngày nghe bọn người đại trưởng lão nói khoác Thánh địa bưu hãn thế nào, nhưng chỉ tìm được hai bộ Công pháp Địa giai, lại tương đối bí ẩn, nếu hắn không tận mắt nhìn thấy, căn bản không tin được.
Mỗi lần Nghệ Phong nghĩ đến chuyện này, đều lôi ngũ đại trưởng lão của Thánh địa ra phê phán không ra gì. Đường đường là Thánh địa, lại chỉ có hai bộ Vũ kỹ Địa giai, thực mất mặt.
Hắn hùng hổ mắng chửi, khiến ngũ đại trưởng lão suýt chút nữa phun máu bỏ mạng: tên khốn khiếp nhà ngươi chỉ xem Công pháp Địa giai là rau cải trắng, kiếm được dễ dàng như vậy sao. Nếu tùy tiện đưa Công pháp Địa giai cho hoàng đế một đế quốc nào đó, sợ rằng đế quốc này lập tức sẽ bị tất cả đế quốc xung quanh bao vây diệt trừ.
...
Nghệ Phong đương nhiên không để ý tới chuyện bọn người đại trưởng lão tức giận, hắn ngược lại rất đĩnh đạc nói:
- Các ngươi cũng không biết xấu hổ mà so sánh với người khác? Các ngươi đều là xã hội đen truyền thừa mấy nghìn năm, hãm hại lừa gạt trộm cắp không chỗ nào không làm, lúc này mới kiếm được hai bộ, tố chất nhân phẩm quá thấp, huống chi, mấy nghìn năm qua, tùy tiện suy nghĩ cũng có thể sáng tạo ra mấy bộ. Xem ra tổ tiên các ngươi chỉ một lòng nghĩ đến chuyện tán gái, cho dù là mấy kẻ vô dụng, cũng có thể lừa gạt được mấy bộ.
Nghệ Phong vừa nói xong câu này, ngũ đại trưởng lão cũng không thể chịu đựng được nữa, tất cả choáng váng té trên mặt đất, trong đầu dần hiện ra suy nghĩ cuối cùng: Tiểu tử này đầu thai sai rồi, hắn tuyệt đối không nên làm người.
...
Mặc dù Nghệ Phong rất khinh thường, thế nhưng trong thời gian năm năm, ngoài học tập với năm vị trưởng lão và ngâm mình ngoài tầng các, thời gian còn lại đều dùng để tu luyện hai môn Vũ kỹ Địa giai này.
Nhìn Vũ Kỹ các trước mắt đã mang đến cho mình bao nhiêu hồi ức, hắn bước chân đi vào bên trong. Khi hắn đi tới cửa lớn của tầng các, lại dừng lại, đứng bất động ở đó.
Nghệ Phong có thể càn rỡ ở trước mặt đại trưởng lão, thế nhưng duy độc ở ngũ đại tầng các là hắn không dám làm càn. Ngũ đại tầng các này nhìn như không có ai thủ vệ, thế nhưng không ai nghĩ đến, trong đó lại cất dấu vô số cao thủ. Nghệ Phong đã từng thử ăn trộm công pháp ở đó mang ra ngoài. Nhưng vừa mới hành động, từ bốn phía đã tuôn ra bảy tám người, đặc biệt trong đó có một lão đầu tử râu bạc, hắn mới liếc mắt nhìn Nghệ Phong đã khiến Nghệ Phong không thở nổi. Toàn thân phảng phất như bị thái sơn áp đỉnh.
Kinh nghiệm lần đó khiến Nghệ Phong cũng không dám có chủ ý nhắm vào tứ đại tầng các một lần nữa. Hơn nữa, khiến cho Nghệ Phong không thể tin được chính là, Đại trưởng lão được Thánh địa tôn vinh nhất, trước mặt lão đầu râu bạc ở đây cũng không dám cất tiếng nào.
Nghệ Phong rất nhanh cảm giác tất cả bí mật của mình phảng phất đều bị bóc trần ở đây, khi trên trán hắn ứa đầy mồ hôi lạnh, mới có một thanh âm rất yếu ớt vang lên.
- Ngươi có thể tiến vào.
Nghệ Phong lúc này mới thở dài một hơi, mỗi lần đến Vũ Kỹ các, hắn luôn có một màn nghiệm chứng thân phận như vậy, nhưng thanh âm nghe có vẻ rất yếu ớt đó, chính là của lão đầu râu bạc.
Nghệ Phong bước chân vào bên trong, vừa bước vào liền đưa mắt nhìn xung quanh, trên các giá sách lớn nhỏ bày đầy sách vở. Giá sách làm bằng gỗ lim, tản ra quang mang màu hồng, càng gia tăng thêm ánh sáng lờ mờ nhu hòa trong tòa tháp.
Nghệ Phong vẫn tiếp tục đi lên, tầng một là nơi có nhiều bí tịch nhất, thế nhưng cũng là cấp thấp nhất, chỉ có một số công pháp Tinh cấp. Nghệ Phong hoàn toàn không có tâm tư để ý đến những công pháp này.
Tầng hai so với tầng một, số lượng bí tịch ít hơn một nửa. Ở đây bày biện đều là Nguyệt cấp vũ kỹ. Nghệ Phong tiếp tục đi lên, tới tầng ba, cước bộ của hắn mới hơi chậm lại, số lượng bí tịch trên tầng ba đương nhiên ít hơn tầng hai rất nhiều. Phần lớn giá sách đều để trống, không gian có vẻ trống trải không gì sánh được.
Nếu Nghệ Phong nhớ không lầm, ở đây đều là một số Công pháp Nguyệt giai tương đối đặc biệt, hơn nữa đều rất cao cường. Đương nhiên, còn có hai bộ Công pháp Nhật giai. Đây cũng là quyền hạn tối cao nhất mà bọn người Thi Đại Nhi và Lưu Phong có thể đến.
Nghệ Phong lại đi lên, khi tới chỗ cầu thang dẫn lên tầng bốn, nhìn thấy một cửa đá khép chặt ở đây. Nghệ Phong thấy thế, bình thản lấy từ trong Nạp linh giới ra một thứ giống như thiết khối tối đen như mực, nhẹ nhàng đặt vào chỗ lõm xuống của cửa đá.
- Xoẹt...
Một tiếng thôi động vang lên, cửa đá tự động di chuyển sang một bên. Thềm đá bằng cẩm thạch xuất hiện trước mắt Nghệ Phong.
Tầng bốn là nơi tất cả đệ tử của Thánh địa, còn có rất nhiều trưởng lão hướng tới. Trong đó cất giữ đều là Nhật giai công pháp. Ở khắp Thánh địa, cũng chỉ có ngũ đại trưởng lão và mấy người đặc biệt phụng dưỡng trưởng lão còn được phép tùy ý ra vào. Bọn họ làm thế nào cũng không hiểu được, tại sao một đệ tử cũng có thể có đãi ngộ như vậy.
Nếu như biết được chuyện này, sợ rằng toàn bộ Thánh địa lại sẽ nổi lên một trận phong ba.
Nghệ Phong rất hiếu kỳ, hắn tựa hồ đã xem hết tất cả Nhật giai công pháp, thế nhưng lại chưa từng nghe nói đến có Nhật giai công pháp thủy mộc song hệ mà Thi Đại Nhi nhắc đến.
Thế nhưng, tin tức sư phụ Thi Đại Nhi có được khẳng định không sai, như vậy chỉ có một giải thích, bản bí tịch được cất giấu vào trong góc, giống như hai bộ Vũ kỹ Địa giai lúc đó.