Tại phòng hoá trang, Nghiêm Tư Nhuệ vẫn đang ngồi ngẩn người.
Cạch~
Cửa phòng mở ra, Mã Khuynh Xuyên và Đinh Hoài Du nhỏ giọng nói: "Tư Nhuệ, bọn anh vào được không?"
Nghiêm Tư Nhuệ hơi giật mình, nhưng nhanh chóng phản ứng lại, niềm nở nói "Hai người tìm em có việc gì?"
Mã Khuynh Xuyên và Đinh Hoài Du được sự đồng ý, không khách khí liền đóng cửa phòng lại, cả hai kéo ghế lại ngồi hai bên dồn Nghiêm Tư Nhuệ vào một góc.
"Hai, hai...!hai người làm gì vậy?" Nghiêm Tư Nhuệ thập phần sợ hãi hỏi.
"Tư Nhuệ" Đinh Hoài Du gọi lớn.
"Dạ?"
"Anh hỏi em, em xem anh và Mã Khuynh Xuyên là gì của em hả?" Đinh Hoài Du gằn giọng.
"Hả????" Nghiêm Tư Nhuệ ngơ ngác với câu hỏi, nhưng vì khí thế quá áp bức nên cũng đành ngậm ngùi trả lời "Anh luôn là anh trai ruột của em, Xuyên ca thì vừa là caca vừa là tri kỉ của em."
Đinh Hoài Du và Mã Khuynh Xuyên nhìn nhau gật đầu hài lòng, đáp án quả thật không hề sai với dự đoán của hai người.
"Tốt, rất tốt." Đinh-Mã đồng thanh.
Hai ông anh lớn lại cùng lúc đến nói mấy câu không đầu không đuôi, cộng thêm những suy nghĩ rối rắm trong đầu khiến cho Nghiêm Tư Nhuệ càng thêm hoảng loạn.
Hai người rốt cuộc là muốn làm gì?
Câu hỏi chỉ là thoáng qua trong suy nghĩ, chứ thực tế thì Nghiêm Tư Nhuệ không có lá gan lớn để hỏi hai người anh trai của anh đâu.
Vẫn là ngoan ngoãn ngồi đợi xem tiếp theo sẽ là tình huống gì sẽ xảy ra, tâm lý căng thẳng để chuẩn bị ứng phó mọi việc.
"Nếu em đã khẳng định mối quan hệ ba người chúng ta tốt như thế, thì em nói xem giữa em và Quân Hạo đã xảy ra chuyện gì mà khiến hai đứa giận nhau hơn cả tuần vậy?" Đinh Hoài Du trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề.
Mã Khuynh Xuyên kế bên cũng gật đầu phụ hoạ, sau đó bổ sung thêm: "Cấm em trả lời không có, bọn anh đều nhận ra là hai đứa đang tránh né nhau."
Nghiêm Tư Nhuệ quả thật là có ý định trả lời là không có cãi nhau nhưng Mã Khuynh Xuyên chặn trước.
Xem ra vẫn là phải nói thật.
"Chuyện này...!có chút khó nói."
"Anh sẵn sàng ở đây đến khi em hết khó nói." Đinh Hoài Du ngắn gọn đảm bảo.
Nghiêm Tư Nhuệ nghe xong câu nói của Đinh Hoài Du, lại liếc nhìn sang Mã Khuynh Xuyên thì thấy anh Mã cũng đang nhìn cậubằng ánh nhìn nghiêm túc cực kì.
Điều này có nghĩa là....!nếu hôm nay không nói ra thì cả hai người anh trai này sẽ ở bên cạnh cậu không rời nữa bước, cho đến khi giải quyết được ngọn nguồn vấn đề.
Suy ngẫm một chút, quyết định đem chuyện xảy ra lúc Lưu Quân Hạo say rượu kể hết ra.
"Chuyện chỉ thế thôi?" Đinh Hoài Du hỏi.
Đinh Hoài Du cau mày, thầm nghĩ: Tên nhóc Lưu Quân Hạo ngốc này, uổng công anh nuôi dưỡng nhóc bao nhiêu năm nay.
Mượn rượu làm loạn, mà chỉ có hôn thôi sao? Đã dám tiến, thì sao không tiến một bước tới bến luôn đi.
Nghiêm Tư Nhuệ gật đầu, tuy nhiên vẫn cảm thấy phản ứng của Hoài Du ca không đúng lắm.
"Hoài Du ca, sao em có cảm giác anh thất vọng khi biết Quân Hạo chỉ hôn em thôi vậy?"
"Sao có thể? Anh là đang thất vọng về Lưu Quân Hạo đó chứ" Đinh Hoài Du quát lớn, sau đó hì hực đi ra khỏi phòng "Bây giờ anh đi tìm nó tính sổ thay em."
Mã Khuynh Xuyên: [.....]
Nghiêm Tư Nhuệ nhìn Đinh Hoài Du tức giận rời đi, sợ sẽ đi đánh Lưu Quân Hạo để xả giận thay cậu nên muốn chạy theo ngăn cản.
"Hoài Du ca,..
em không có ý đó."
Tay cậu bị giữ lại.
"Không cần đuổi theo, em ở đây đi." Mã Khuynh Xuyên nói, sau đó vỗ vỗ vai Nghiêm Tư Nhuệ "Chúng ta nói chuyện với nhau đi, tiểu Đinh tự biết cách giải quyết bên phía Quân Hạo thôi."
"Nhưng mà,...." Nghiêm Tư Nhuệ hơi do dự.
"Em không tin tưởng Hoài Du ca của em à?" Mã Khuynh Xuyên hỏi, kéo người quay lại ghế ngồi.
Nghiêm Tư Nhuệ hơi mím môi, cậu đương nhiên là tin tưởng vào năng lực xử lý của Hoài Du ca nhưng vẫn không khỏi bồn chồn.
Nhìn người đã ngoan ngoãn ngồi xuống ghế, Mã Khuynh Xuyên lúc này mới quay lại vấn đề khi nãy đang nói dang dở "Vậy nên, nguyên nhân em tránh Quân Hạo vì em ấy hôn em trong lúc say?"
"Có thể...!mà cũng không hẳn thế."
Mã Khuynh Xuyên có chút ngạc nhiên với câu trả lời.
"Em nói vậy là ý gì?"
"Một người say hôn em, em cũng không nghĩ đó là nụ hôn thật đâu.
Tuy nhiên, em cảm thấy vẫn nên có lời giải thích hoặc xin lỗi.
Buổi sáng sau khi tỉnh dậy, Quân Hạo hoàn toàn không đề cập đến chuyện đã xảy ra." Nghiêm Tư Nhuệ thành thật trả lời.
"Có thể là do say rượu nên quên chuyện đã làm." Mã Khuynh Xuyên nói.
Nghiêm Tư Nhuệ lắc đầu.
"Em cũng từng nghĩ thế, nhưng mà sau đó em tình cờ nghe cuộc trò chuyện của Quân Hạo và Viễn ca về chiếc bình hoa bị vỡ.
Trong cuộc trò chuyện đó, mọi chi tiết đều được Quân Hạo tường thuật lại rất rõ ràng."
Mã Khuynh Xuyên: [....].
Truyện Truyện Teen
"Mã ca, anh thấy một người nhớ rõ mọi chuyện về chiếc bình hoa vỡ khi say thì liệu có quên chuyện đã xảy ra ngay sau đó không?"
"Chắc là không..." Mã Khuynh Xuyên trả lời.
Lưu Quân Hạo ơi Lưu Quân Hạo...!Anh đã cố gắng cứu vãn nhưng đành lực bất tòng tâm với mấy việc mà cưng đã làm và gây ra rồi.
- -------------
Spoil mấy chap sau: Lưu Quân Hạo sau khi bị 5 vị anh trai dạy dỗ một cách ân cần.
- Tư Nhuệ ca, em thật sự thích anh.
- Tư Nhuệ, em không đổi phòng.
....
Đặc biệt: sau khi bị Đinh Hoài Du truyền đạt kinh nghiệm thì....!(mặt không dày thì không có ny).