Chương 17: Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại

Phiên bản 11079 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lăng Mông cũng chả hiểu vì sao lúc ấy mình lại đồng ý thêm Đan Trúc làm bạn tốt, giờ lại còn tổ đội với anh ta. Những lúc không vui, hai bên má lại phối hợp với Lăng Mông, lúc thì phồng lên như một bé hamster, lúc lại phồng lên như con cá nóc.

– Nhìn qua đây! – Bạn cùng phòng giơ di động chụp mấy phát.

Lăng Mông không nói chuyện được, liền trừng đôi mắt to tròn ra dọa hắn.

– Cái mặt này của mày mà làm thành meme thì mày hot chắc rồi có biết không hả? – Lăng Mông tức giận, nhắm chuẩn mục tiêu rồi xuất ngay một chiêu “cá nóc phụt khí”*.

*Đây là chiêu cá nóc phụt khí aka phồng mang lè lưỡi =))

Đan Trúc tổ đội 3v3, người qua đường may mắn vừa nhập bọn liền tỏ ra kinh ngạc vãi nồi.

[Đế quốc] GuestC: OMG! Mang Thần!!!

[Đế quốc] GuestC: Đậu xanh? Chanh baba???

Lăng Mông câm nín, thái độ trước sau khác biệt đến mức này luôn hả?

[Đế quốc] GuestC: Tui thế mà lại được xếp chung với cả hai người, có phải tui nên đi mua sổ số không??!

[Đế quốc] Mangosteen: Đang bật trao đổi bằng giọng nói đó.

[Đế quốc] GuestC:!!!

[Đế quốc] Mangosteen: Bảo bối ơi, em có nói chuyện được không?

[Đế quốc] GuestC: Có!!!

[Đế quốc] Lemon: …

[Người qua đường này đúng là biết tạo drama 2333]

[Chanh baba tức muốn rò điện luôn rồi kìa]

[Rò điện cái quái gì, chanh mà rò điện không sợ bị giật sao?]

Lăng Mông tằng hắng rồi nói:

– Có thể.

[Ai vừa nói chuyện đó? Lẽ nào là Chanh baba?]

[Ngộ không tin! Đó không phải là giọng nói của Chanh baba trong lòng ngộ!]

[Chanh baba của tui phải là người cao to đen hôi, có lông ngực, có râu quai nón, có bàn tay thô, giọng nói còn lâu mới giống bé trai đáng yêu như vậy╭(╯^╰)╮Người vừa nói chuyện chắc chắn là GuestC thích tạo drama!]

– Để hai tụi tui lên tiền tuyến, ông ở nhà giữ trạm không gian nha C?

Người qua đường cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề.

[Đế quốc] GuestC: Hãy thương cho thân phận bóng đèn của tui.

Quân địch đã vào trận. Tuyển thủ Liên bang nhướn mày, đối thủ có vẻ không dễ chơi đâu.

[Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Ê… tụi mình có nên đầu hàng luôn không nhỉ?

[Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Các con cảm thấy sợ hãi khi đứng trước mặt baba cũng là điều hiển nhiên mà.

[Vũ trụ] [Liên bang] EnemyB: Chanh baba mà lại đi đánh đoàn chiến, hiếm thấy thật nha.

[Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Chuẩn luôn, ba dẫn cha nuôi của các con theo luôn nè.

[Vũ trụ] [Đế quốc] GuestC: Ha ha đúng vậy, chính là tui!

[Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: …

[Vị người qua đường này, ông diễn nhiều quá đó!]

[Đừng có cướp đất diễn của Mang Thần nhà tui nghe chưa!]

[Baba với cha nuôi?]

Lăng Mông bảo muốn chơi nhây thì chính là muốn chơi nhây, tuyệt đối không phải khiêm tốn. Vào trận được ba phút, cậu lập tức phái ba tên lâu la ra đập xe chở quặng của đối phương, rồi đông quấy rầy một chút, tây đánh lén một tẹo. Tuy không tạo thành thương tổn to tát gì nhưng cậu lại làm cho đối thủ không thể không phân tâm xử lí.

[Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Ông quá đáng lắm luôn á.

[Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Ba đang dạy con cái gọi là đánh không chết người thì phải làm người buồn nôn.

[Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Thôi ba đánh chết con luôn đi!

Xui cho EnemyA, vừa nói xong câu đó thì trạm không gian đã reo lên tín hiệu bị đánh lén, cái tên Lemon vừa mới tỏ vẻ thân thiết giờ đã quay sang mai phục ngay cạnh đó. Dù chỉ có một nhúm binh tới đánh lén, nhưng để đề phòng kẻ địch lại bày ra hậu chiêu gì, EnemyA vẫn đem đại quân từ tiền tuyến quay trở về phòng thủ.

[Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Đậu xanh, ông đến thật à!

Không ngờ khi đại quân của EnemyA vừa rút về, quân đột kích của Mang Thần đã áp tới một cách xuất quỷ nhập thần, đập nát mấy toà tháp của hắn, tiện tay thu phục luôn mấy tiểu binh phòng thủ còn sót lại trên tiền tuyến.

Mang Thần đánh lén đắc thủ nhưng không ham hố, đánh xong liền nhanh chóng bỏ chạy, làm EnemyB vừa chạy đến cứu viện thì vồ hụt. Dùng đội binh bình thường của Lemon để đổi lấy mấy tòa kiến trúc quan trọng của đối thủ, giao dịch lần này tương đối có lời.

Bên Liên bang đương nhiên sẽ không để đối thủ tiếp tục tùy tiện ức hiếp như thế nữa. Thấy Lemon luôn đi quấy rối linh tinh mà bỏ bê không chú trọng thăng cấp phòng ngự, ngay lập tức, bọn họ bắn một đợt sóng công kích vào căn cứ của cậu.

– Căn cứ nhà tui bị tấn công. – Lăng Mông nói trên kênh đoàn đội – Thủ không?

Quần chúng trong kênh live stream của Mang Thần không thể tiếp tục lừa mình dối người nói đây là người qua đường C được nữa, hình tượng Chanh baba hung thần ác sát đã hoàn toàn sụp đổ.

[Chanh baba trong ấn tượng của ngộ chính là giọng nói như chuông đồng, đi đường tạo ra gió, một chiêu Sư Tử Hống đủ làm đối thủ chủ động đầu hàng. Nhóc con chưa dứt sữa này là ai?? Trả lại Chanh baba cho ngộ!]

[Méo thể ngờ người được mị gọi là Chanh baba bấy lâu nay lại là trẻ vị thành niên]

– Bỏ đi. – Đan Trúc đáp – Tận dụng thời gian chuẩn bị căn cứ di động đi, rồi bay đến chỗ anh này.

[Mời sống chung: GET (√)]

[Mời sống chung +1]

[Lời mời sống chung nhanh nhất trong lịch sử nhân loại]

GuestC cũng mở mic, giọng nói ồ ồ, vậy mà lại khớp với ảo tưởng của quần chúng về Lemon.

– Mới vào trận không bao lâu mà căn cứ đã bị người ta đập rồi là sao ba? Đờ mờ!

– Thì sao? Mang Thần nhà ông nói tui có thể nhây thoải mái mà!

– WULI* Mang Thần, ông để cậu ta nhây như vậy luôn hả?

*của chúng ta

– Em ấy nhây kệ em ấy, ông cứ bảo vệ trung ương cho tốt đi.

GuestC mắt khóc lệ nhòa:

– Nếu có thể chọn lại, tui sẽ chọn Liên bang…. TT~TT

Mặc kệ nước mắt đồng đội, Lăng Mông lấy căn cứ di động đã chuẩn bị tốt từ trước ra, mang theo tất cả bộ binh rầm rộ hành quân qua bên Đan Trúc để nương tựa trong khi căn cứ nhà mình bị bom oanh tạc nát bét sau lưng.

Đan Trúc lại không nhàn rỗi chút nào, anh lấy tất cả điểm thăng cấp phân phối chủ yếu vào những kỹ năng cơ động. Nhân lúc đối thủ chỉ lo chú ý đến Lăng Mông, Đan Trúc liền điều động quân đột kích đi quậy khắp nơi, chỉ cần thấy quân địch có ý đồ quay về phòng thủ là sẽ rút đi ngay và luôn, không ham chiến. Bên Liên bang đuổi cũng đuổi không kịp, đánh cũng đánh không trúng, đã vậy còn bị Mang Thần đập cho sấp mặt.

– Kiếp trước, anh chắc chắn là husky, không thì cũng xuất thân từ đội phá hoại. – Lăng – đang an cư lạc nghiệp ở địa bàn của Đan Trúc – Mông bình luận.

– Em khỏi cần phát triển nữa, tự phát nổ luôn đi. – Đan Trúc vừa chạy vừa bảo.

Lăng Mông cũng đang nghĩ như vậy. Cậu bây giờ nghèo rớt mồng tơi, thay vì từ từ phát triển, chi bằng đồng quy vu tận.

– Biết rồi, cho tui cộng hưởng điện lực đi.

Đan Trúc mở quyền hạn dùng điện cho cậu, lại còn thăng cấp trạm phát điện, một lát sau liền thấy thuyền tự phát nổ của Lăng Mông cứ một chiếc lại một chiếc xuất hiện.

– Năm phút nữa tui sẽ cho Ưng đoàn ra. – GuestC đắc ý nói, hắn ở hậu phương, hoàn toàn không bị ai quấy tới quấy lui, khoa học kỹ thuật phát triển bậc nhất bỏ xa mấy người còn lại.

– Ngon, vậy tui qua bên đó phá lô cốt của địch trước, đợi ông ra thì cùng nhau lên đập.

– Hổ báo lắm, tui thích! – Màn hình của Lăng Mông lúc nhúc đầy các thuyền tự phát nổ, nếu bây giờ đối thủ phái binh tới âm thầm điều tra thì thể nào cũng bị dọa cho tè ra quần.

[Không bao giờ muốn tổ đội với Mang Thần và Chanh baba nữa, vô sỉ vãi nồi]

[Huynh đệ, mấy người đang muốn đâm một nhát vào trái tim của phe địch đây mà]

– Nếu có thể chọn lại, tui sẽ chọn Đế quốc. – Đến cả GuestC sau khi nhìn thấy đoàn quân đồ sộ của Lemon cũng cảm khái như thế.

Mẫu hạm của Liên bang đang giành giật từng giây để sản xuất thì nghe có tiếng cảnh báo khẽ vang, là tiếng kèn xuất chinh của vũ khí tối cao bên Đế quốc – Ưng đoàn.

[Không phải xoắn, binh lực bên đó chắc không đủ đâu, chỉ cần an toàn qua được đợt này là chúng ta có thể phản công]

[Chanh baba thích đánh bậy khắp nơi nên không lên đời được, Mang Thần chỉ biết chiêu đánh rồi chuồn gấp, chủ yếu vẫn là GuestC kìa]

[Cố lên! Thắng được Chanh baba với Mang Thần còn không đủ cho chúng ta đi khoe cả năm sao?]

Cơ mà ba người ngây thơ bên Liên bang sau khi nhìn thấy một bầy lúc nhúc thuyền tự phát nổ bay đằng sau Ưng đoàn của Đế quốc thì đều hoa mày chóng mặt.

[….Đầu hàng không?]

[….Đầu hàng đi]

[Tại sao không chơi như bình thường chứ? Một chút đạo đức chơi game cũng không có]

[Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Bên kia đừng có đầu hàng chứ, ba mang quà đến cho các con nè, nhất định phải nhận đó!

[Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Quà quý như vậy con hông nhận được hông ba?

[Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Đây đều là tình yêu của vi phụ mà!

[Hệ thống] Sau một trận chiến gian khổ kịch liệt, Đế quốc đã giành được thắng lợi cuối cùng!

[Vũ trụ] [Đế quốc] Mangosteen: Bảo bối, nam sinh tụi anh chơi game lợi hại lắm đúng hơm?

[Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Phắc!

[Thật không ngờ, “lời cha dặn” của Chanh baba lại là một cái phắc]

[Đây chắc là lời cha dặn ngắn nhất trong lịch sử nhân loại nhỉ?]

[Đau lòng bên kia, mất công bị baba đánh bại mà lại không nhận được lời cha dặn]

Trò chơi kết thúc, dựa vào biểu hiện xuất sắc trong trận mà Đan Trúc nhận được MVP, GuestC cũng nhận được giải Khoa học kỹ thuật phát triển tối ưu, chỉ có Lăng Mông chủ yếu bùng nổ vào giai đoạn cuối nên gần như không lấy được danh hiệu gì, quần chúng coi live stream lấy lý do đau lòng cho Chanh baba mà tặng một đống quà.

– Nhiều người tặng quà an ủi em lắm, mau đến xem nè.

– Đừng có gạt tui đến kênh live stream của anh, tui không mắc mưu đâu.

– Aizz, bị em phát hiện rồi. – Đan Trúc tỏ vẻ tiếc nuối.

[Khiếp sợ! Streamer bất lương lừa gạt trẻ vị thành niên không thành!]

[Kênh live stream của Mang Thần là kênh 18+ đó, Chanh baba không vào được đâu]

– Ai cũng nói em chưa 18 kìa.

– Tui thành niên rồi nhá, không tin tui post chứng minh thư cho mà xem!

– Bị người ta khích một tí đã post chứng minh thư thường là trẻ mới thành niên không lâu.

Lăng Mông tức đến nghiến răng nghiến lợi:

– Anh suốt ngày mang theo đám fan đến ức hiếp tui thì vui lắm hả?

– Niềm vui cả đời.

[Mỗi ngày phải dựa vào niềm vui ấy mới sống được đó]

[Cảm ơn baba đã trị bệnh trầm cảm cho tui]

– Like idol like fan, streamer thì sắc-tình, fan thì ô hợp, ngày nào cũng spam bậy bạ, đừng tưởng tui không biết nhá.

[555555555555555]

[5555555555555555555]

[Ngộ tới chậm rồi, sao tự nhiên khóc zị!?]

Lúc này không một ai trong kênh live stream spam 666, tất cả mọi người đều spam 555, ai vừa vào coi live stream không rõ chân tướng còn tưởng ở đây vừa có chuyện đau thương xảy ra.

– Thế làm thế nào bây giờ? Hay là em cũng live stream đi, làm gương cho streamer sắc-tình như anh nhá? – Đan Trúc nửa thật nửa đùa.

– Live stream thì live stream. – Không ngờ Lăng Mông lại đồng ý cái rụp – Để tui cho anh thấy cái gì mới gọi là thanh lưu* trong giới streamer!

*thanh lưu: trong sạch, nghiêm túc, đứng đắn

@Lemon: Tám giờ tối mai, baba đây sẽ live stream trên Đấu Miêu, mọi người nhớ đón xem nhá!

@Mangosteen: Số phòng? //@Lemon: Tám giờ tối mai, baba đây sẽ live stream trên Đấu Miêu, mọi người nhớ đón xem nhá!

@Lemon: Bố ai mà biết! Tôi còn chưa đăng kí đây, thông báo trước tính sau! //@Mangosteen: Số phòng? //@Lemon: Tám giờ tối mai, baba đây sẽ live stream trên Đấu Miêu, mọi người đón xem nhá!

- oOo-

Bạn đang đọc Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    9

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!