Rào...rào...
Khụ...khụ...
Bạch Túc Duật ngạc nhiên !
"Bạch Hạc, sao huynh lại ở đây ?"
Tôi đến cùng Sở muội !
"Sở nhi ! Nàng ấy đang ở đâu ?"
Tôi bị kình ngư nuốt vào bụng...muội ấy vẫn đang giao đấu cùng thủy ngưu trên kia.
Nàng ấy sẽ gặp nguy hiểm mất thôi !
- Bạch Vương Thượng "người nên bình tĩnh lại".
"Bạch Hạc, huynh bảo tôi làm sao có thể bình tĩnh khi mà Sở nhi đang một mình giao đấu với thủy ngưu chứ ?"
- Vậy Vương Thượng có thể làm được gì ?
"Tôi..."
Bạch Túc Duật thở dài "đúng vậy, bản thân tôi cũng không thể thoát ra khỏi bụng kình ngư !"
Ha ha ha ha..."Bạch Túc Duật, Bạch Hạc...hai ngươi sẽ không có cơ hội để rời khỏi bụng ta đâu.
Hai ngươi cứ đợi thêm chút thời gian nữa thì sẽ được ra ngoài từ phía sau mông ta".
Bạch Hạc giật giật mi mắt "ra khỏi bụng ngươi bằng đường sau mông của ngươi sao ?"
- Đúng vậy !
"Kình ngư, ngươi đừng hòng...ngươi không thả bọn ta ra thì ngươi sẽ phạm phải tội tày trời đấy ! Thiên Đình sẽ không tha cho ngươi đâu".
Hừ ! Bạch Hạc à Bạch Hạc, kình ngư ta không ngờ ngươi lại ảo tưởng sức ảnh hưởng của mình đến như thế ! Bọn thần tiên trên Thiên Đình nếu ai đó thấy bất bình cho hai ngươi thì cứ tìm đến ta.
Ta ngày thường không có cơ hội để ăn no, nếu bọn thần tiên ấy tìm đến thì ta sẽ được một bữa hả hê !
Bạch Túc Duật không muốn đôi co nhiều lời với kình ngư, vẫn chưa biết Sở Vĩ Vĩ có gặp nguy hiểm hay không thì Bạch Túc Duật còn lòng dạ nào nữa mà tranh cãi với kình ngư.
...----------------...
R...à...o....o...
Này tiểu tiên nữ "đừng chống trả lại ta nữa làm gì thêm phí sức, nàng ngoan ngoãn theo Ngưu Man ta về động làm Vương phi của ta đi...ta hứa sẽ một lòng sủng ái nàng !"
Hừ...Bằng khả năng của ngươi sao ? Sở Vĩ Vĩ ta từ khi nào mà dễ bị bắt nạt đến như vậy chứ ? Muốn làm phu quân của ta ư ? Vậy thì Ngưu Man ngươi chờ kiếp sau đi.
Ầm...
Quả nhiên, tiểu tiên nữ nàng không tầm thường nhỉ !
Đương nhiên là Sở Vĩ Vĩ ta không tầm thường rồi..."cao sơn lưu thủy".
Uỳnh...
Rào...
Khụ...khụ...khụ...
- Ngưu Man đã trúng phải âm luật cao nhất của cao sơn lưu thủy và đang bị trọng thương !
Nàng biết cả cầm phổ "cao sơn lưu thủy sao ?"
- Ngươi ngạc nhiên như vậy làm gì ? Thứ ta biết còn rất nhiều, ngươi có muốn thử không ?
Không, không cần..."Tiểu tiên nữ xinh đẹp, Ngưu Man ta đã đắc tội với nàng rồi !"
- Ngươi không cần phải khách sáo, ta đến Nam Hải để tìm người...không phải đến để gây sự với ngươi.
Tiểu tiên nữ nàng muốn tìm ai ?
- Người ta tìm là một nam nhân có thân hình cao lớn, dung mạo đoan chính khôi ngô, khoác trên người bộ xiêm y trắng, mái tóc rất dài được chải chuốt gọn gàng...trên tay chàng ấy luôn ôm "thiên lý cầm".
Ồ ! Người mà nàng vừa miêu tả, ta đúng là có gặp qua "hai hôm trước đã bị kình ngư nuốt vào bụng".
- Sở Vĩ Vĩ xin cảm tạ Ngưu Man Đại Vương đã chỉ đường !
"Gặp nhau, xem như hữu duyên.
Không biết tiểu tiên nữ xinh đẹp có muốn giao kết bạn bè với Ngưu Man ta không ?"
- Được, ta đồng ý kết giao hảo hữu cùng Ngưu Man huynh.
Nhưng trước mắt bạn ta đang gặp nguy hiểm, đợi sau khi ta cứu người trở về thì sẽ cùng Ngưu Man huynh uống trà đàm đạo !
Ngưu Man rất vui khi được kết tình giao hữu với Sở muội.
- Vậy Vĩ Vĩ xin phép được đi trước đây Ngưu Man huynh.
Vụt...
Này, Sở...
Haiz...Ngưu Man ta hàng vạn năm qua chỉ được sống dưới đáy Động Nam Hải, cũng chưa từng được kết giao hảo hữu với người bên ngoài...Sở muội là người bạn đầu tiên của ta, muội đừng quên rằng có sự tồn tại của Ngưu Man ta đấy nhé !
……………
Phình...
Sở Vĩ Vĩ cầm đàn gảy lên khúc quảng lăng tán khuấy động Nam Hải !
Tất cả tôm cua tướng cá đều bị tấp vào bờ.
Kình ngư không chịu nổi nữa nên ngoi lên ! Là kẻ nào dám đến Nam Hải quấy rối ?
Sở Vĩ Vĩ mỉm cười "là ta, ngươi có ý kiến gì sao ?"
Ha ha ha ha...!Thì ra là một tiểu tiên nữ xinh đẹp.
Sao nào ? Có muốn theo Kình Quang ta về làm phu nhân của ta không ?
"Oẹ..."
Cô...
- Kình ngư, ngươi nhanh thả người ra...
Ồ...hoá ra tiểu tiên nữ đến tìm người sao ?
Phải ! Ta đến để tìm người.
Ngươi còn không nhanh trả người thì ta sẽ đánh gãy hết răng của ngươi đó.
Hừ...cô đánh thắng được Kình Quang ta trước đi rồi hẳn nói.
Sở Vĩ Vĩ dùng diệu pháp thanh âm tấn công kình ngư.
Hừ...xem ra thì cô cũng lợi hại !
Kình ngư bắt đầu điên cuồng tấn công Sở Vĩ Vĩ.
Sở Vĩ Vĩ thầm nghĩ : "nếu như cứ phải đánh nhau cả ngày với kình ngư thì cũng không có tác dụng gì cả !"
Uỳnh...
Hừ...hoá ra thì cô cũng chỉ có thế thôi !
"Sở nhi"
"Sở muội"
Sở Vĩ Vĩ mỉm cười "hai người có sao không ?"
Bạch Túc Duật đau xót nhìn cô "Sở nhi, nàng sao rồi ?"
- Thiếp không sao !
"Sở muội, sao muội...?"
Hi hi...muội vào đây là để tìm hai người đó.
Bạch Hạc ca ca "huynh có bị thương không ?"
Ta không, Sở muội muội đừng lo lắng cho ta.
Bạch Túc Duật ôm chặt cô vào lòng "Sở nhi, nàng không nên đến này ! Nơi này quá nguy hiểm".
Thiếp lo lắng cho chàng nhiều lắm Túc Duật, thiếp không đến gặp chàng thì thiếp sẽ ăn ngủ không yên !
"Sở nhi"
Khụ...khụ...khụ...
Bạch Hạc ta vẫn còn sống...hai người...
!!!.