Chương 40: Người Chơi Số 4 (Bản Dịch)

Tuần thứ hai

Phiên bản dịch 6210 chữ

“Tôi có vài lời muốn nói.”

Dick quay đầu nhìn về phía các đội viên của mình. Lúc này, vẻ mặt của anh ta vô cùng trang nghiêm, gương mặt không mang theo chút ý cười nào.

“Phó bản Quỷ trấn nguy hiểm như thế nào tôi cũng không cần phải nói thêm nữa. Tiểu đội tinh nhuệ thứ nhất, thứ hai và thứ ba đều biến mất ở nơi này, điều này cũng đủ chứng tỏ mức độ khó khăn của nhiệm vụ lần này của chúng ta là bao nhiêu.”

“Hôm nay mọi người đi theo tôi đến đây, không chỉ bởi vì khoản tiền lương mà cục An ninh trả cho chúng ta, mà còn là vì sứ mệnh và trách nhiệm của mỗi một người.”

“Có lẽ lần này tiểu đội chúng ta một đi không trở lại. Cũng có lẽ chúng ta có thể thắng lợi trở về.”

“Nhưng cho dù như thế nào đi nữa...”

“Giờ phút này, tôi có mọi người làm bạn, trong lòng tôi thực sự cảm thấy vinh hạnh vô cùng.”

“Cảm ơn mọi người.”

Dick nói đến đây thì cũng không nói nữa, anh ta chỉ im lặng làm dấu thánh giá trước ngực, giống như cầu xin Thượng đế có thể phù hộ cho tất cả mọi người.

Không thể không nói, mặc dù Dick xấu, nhưng nhân cách lại rất có mị lực.

Các thành viên của tiểu đội tinh nhuệ thứ tư cũng rất tốt.

Mặc dù vừa rồi bọn họ cũng có căng thẳng, nhưng sau khi Dick động viên tinh thần như vậy thì những căng thẳng đó đã nhanh chóng biến mất không chút tăm tích.

Cao Nghĩa Thịnh lên tiếng trước, giống như là nói cho Lục Minh nghe, cũng giống như đang nói một mình.

“Tôi và Thế Giới gặp nhau, tôi là người mang sứ mệnh.”

"Đây là tín ngưỡng của Cục An ninh của chúng tôi."

"Giống như một khẩu hiệu tà giáo.”

Lục Minh nói lời này không thích hợp, Cao Nghĩa Thịnh nghe vậy, cũng ung dung cười một tiếng.

“Đúng là rất giống.”

Nói xong, anh ta quay người cúi đầu chào Lục Minh: “Lần này phải phiền cậu rồi.”

“Nhiệm vụ thôi mà.”

Công lược phó bản Quỷ trấn, đây đúng là nội dung nhiệm vụ mà Thế Giới ủy thác cho Lục Minh.

Suy nghĩ một lúc, Lục Minh lại nói: "Nhưng các người không phải..."

Không sai.

Nhiệm vụ không có nội dung hắn phải trở thành bảo mẫu.

“Những lời này cậu có thể đừng nói ra không?”

Dick cầu nguyện xong thì quay người nhìn Lục Minh, Lục Minh cũng thuận thế gật đầu.

Hắn không nói thêm gì nữa, chỉ bỏ điện thoại di động, súng và những thứ lặt vặt không được phép mang vào phó bản ở ngoài, sau đó vươn tay mở cửa.

...

Thành phố Hùng An, lối vào của phó bản Thi sơn.

Thế Giới, Học Giả, Chiến Sĩ đứng sóng vai nhau, phía sau là tiểu đội tinh nhuệ của cục An ninh.

Khi tiếng chuông tuần mới vang lên, Chiến Sĩ mở mắt ra, giống như con sư tử mới thức dậy.

“Quái vật, một trận quyết thắng thua đi.”

Anh ta nói như vậy, sau đó sải bước tiến vào phó bản.

Điều này khiến cho Học Giả và Thế Giới đứng phía sau cảm thấy hơi xấu hổ.

Học Giả vuốt vuốt mái tóc mềm mại của mình, quay đầu nhìn về phía Thế Giới.

“Ừm... Tôi nhớ anh đã nói, ở phó bản thứ nhất, Chiến Sĩ sẽ giúp tôi qua cửa, đúng không?”

Thế Giới trầm ngâm, cuối cùng vẫn gật đầu.

“Chiến Sĩ đang ở trong phó bản chờ cô đấy.”

Nói xong, anh ta khẽ đẩy Học Giả một cái, ra hiệu Học Giả nhanh chóng tiến vào trong phó bản Thi sơn.

Bước chân của Học Giả hơi cứng ngắc, chậm rãi đi đến trước cửa phó bản.

Học Giả do dự nói: “A... Tôi cảm thấy phó bản Vĩnh tịch băng nguyên càng thích hợp trở thành phó bản đầu tiên của tôi hơn, anh cảm thấy thế nào?”

Thế giới lắc đầu: “Không được, phó bản Vĩnh tịch băng nguyên là phó bản tốt nhất để cục An ninh bồi dưỡng người chơi. Tôi sợ cô tiến vào rồi trực tiếp qua cửa một cách hoàn mỹ, vậy thì không hợp với kế hoạch của tôi.”

Học Giả ấm ức nói: “Tôi sẽ cẩn thận mà...”

Thế Giới cười khổ: “Có trời mới biết tên quái nhân khoa học nhà cô có cẩn thận được hay không...”

“Được lắm, Thế Giới, tôi giúp anh nhiều như vậy, thế mà trong mắt anh, tôi lại là một tên quái nhân khoa học? Anh chờ đó cho tôi!”

Học Giả hô hào vài tiếng, sau đó bị nhóm chiến sĩ tinh nhuệ của cục An ninh lôi vào trong phó bản Thi sơn. Mãi đến khi bóng dáng Học Giả biến mất ở cửa vào phó bản, Thế Giới mới thở dài một hơi.

Anh ta nhận lấy máy tính bảng mà người phụ tá đưa tới, quan sát bên trên.

Tất cả tình hình của 35 phó bản lập tức hiện ra trong mắt Thế Giới.

...

Trước cửa phó bản nào đó.

Nhân viên của cục An ninh đang bàn giao quyền lực và trách nhiệm với nhân viên của thế lực khác.

“Đây là những thông tin về hiện tượng can thiệp, tóm lại, tự mọi người chú ý.”

“Còn nữa, nếu có thể nhanh chóng phá giải phó bản thì nhanh chóng phá đi, đừng nghĩ đến chuyện vào chơi để kiếm phần thưởng, nói không chừng tự rước họa vào thân đấy.”

“Tóm lại, mỗi tuần phó bản sẽ mở cửa một lần, sau này chúng ta chắc chắn sẽ còn liên lạc.”

Một quan chức cấp cao của cục an ninh nói như vậy, bên cạnh ông ta là một ông già mặc quân phục Đế quốc, nhẹ nhàng gật đầu.

Quan chức mỉm cười: “Vậy thì nơi này giao cho mọi người nhé, tướng quân Freyr.

...

“Đây chính là hệ thống phó bản toàn cầu à?”

Tại một căn cứ quân sự nào đó ở Liên Bang, một vị quân nhân già nua, vẻ mặt bình tĩnh quan sát vòng xoáy trước mặt, cảm thán một câu.

...

Vùng ngoại thành London, England.

Một số lượng lớn binh lính đang bao vây một tòa kiến trúc.

Một chiếc xe chống đạn cao cấp từ phía xa lái tới, một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai, mặc vest, chậm rãi bước xuống xe.

“Đây chính là thứ thú vị mà bà nội đã kể cho mình sao?”

Người đàn ông chăm chú quan sát vòng xoáy trước mặt, khóe miệng chậm rãi nhếch lên, lộ ra nụ cười.

...

“Tử Thần vẫn chưa trả lời à?”

Tại một hòn đảo trên Thái Bình Dương, một người đàn ông tên Sargeras đang đứng trên một tảng đá ngầm, nhìn về phía vòng xoáy chuyển động trước mặt, hỏi.

Người đàn ông da đen bên cạnh anh ta lập tức trả lời: “Chưa.”

“Cứ tưởng có thể chọn được một vệ sĩ tài năng, kết quả là Tử Thần lại không bị đả động... dạng này coi như xong.”

“Không có Tử Thần, ngài còn có tôi.”

Âm thanh trầm thấp từ bên cạnh Sargeras truyền đến.

Anh ta quay đầu, nhìn người vừa nói.

Một người đàn ông mặc bộ vest màu tím, đội mũ đen, đôi mắt nheo lại như rắn độc, giọng nói trầm thấp hơi chói tai.

“Sát Thần... Ừm, anh nói cũng không sai. So với Tử Thần, thực lực của Sát Thần cũng chẳng thua là bao.”

Nói xong, Sargeras cười.

“Vậy lần này chúng ta thử xem năng lực của Sát Thần như thế nào.”

Sát Thần cũng cười.

Anh ta cúi người hành lễ: “Bảo đảm ngài hài lòng.”

Bạn đang đọc Người Chơi Số 4 (Bản Dịch) của Hắc Tâm Đại Bạch

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    8mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!